Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 875: Khoáng Thế Võ Học!

Diệp Huyền dường như nghĩ đến chuyện gì, lập tức hỏi:

- Tiền bối, khoáng thế võ học này còn mạnh hơn cả Nhất Kiếm Định Sinh Tử của ta sao?

Lầu thứ sáu nói:

- Không thể so sánh như thế, kiếm kỹ kia của ngươi, càng đúng hơn chính là một loại tín niệm Kiếm đạo, uy lực của nó, quyết định bởi trình độ nhận biết của ngươi đối với Kiếm đạo. Có thể nói, đây là một loại kiếm kỹ biết trưởng thành. Mà khoáng thế võ học này, nó là võ học thuộc về Năm Chiều... Nếu không thể phân ra cao thấp, chỉ có khi nguyên chủ nhân của hai loại kiếm kỹ chiến một trận, chỉ có như vậy, mới biết được cái nào mạnh hơn.

Diệp Huyền cười nói:

- Vậy thật không có biện pháp.

Nữ tử váy trắng?

Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên hơi nhớ nàng.

Dùng máu ngưng kiếm!

Về phần Thần Vương kiếm, cũng là một trong những át chủ bài tối cường của hắn!

Còn có Thần Huyết công!

Mà những thứ như lực lượng Ma Kha đều vẫn có thể dùng!

Đối luyện với người gỗ, giup hắn tiến bộ rất nhiều, đặc biệt là trên phương diện cận thân, so với lúc trước có thể nói hắn đã có thuế biến về chất!

Mà hiện tại, hắn cần luyện chính là kiến thức cơ bản!

Nữ tử này đã cải biến vận mệnh của Diệp Huyền hắn, cũng không biết bây giờ nàng đang ở nơi nào!

Long Hồn và Long lực gia trì, cũng không phải chút ít!

Đương nhiên, cả Nhất Kiếm Định Hồn và phi kiếm của hắn, hắn cũng không để tụt hậu, phải biết, hiện tại phi kiếm chính là át chủ bài có lực sát thương cao nhất của hắn.

Một lát sau, Diệp Huyền lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, tiếp tục tu luyện!

Hiện tại Thần Huyết công này cũng là một trong những át chủ bài của hắn, có thể dùng máu huyết của đối phương ngưng thành kiếm, sau đó hắn khống chế phi kiếm chế địch! Kỳ thật, chiêu này là một kiếm kỹ quần công, kẻ địch càng đông người càng tốt, bởi vì càng nhiều máu huyết, uy lực của Thần Huyết công này lại càng lớn!

Một ngày này, Diệp Huyền đang tu luyện đột nhiên ngẩng đầu, sau một khắc, hắn rời khỏi Giới Ngục tháp, về đến bên trong gian phòng.

Những thứ này đều có thể phối hợp với Nhất Kiếm Định Hồn của hắn!

Mà lúc này, bên ngoài gian phòng, một thanh âm đột nhiên vang lên:

Toàn thể mà nói, thực lực của hắn bây giờ, vẫn có chút ỷ lại vào ngoại vật, mà nếu không sử dụng Trấn Hồn Kiếm và Thần Vương kiếm, thực lực của hắn vẫn sẽ mất đi một phần lớn!

Ngoại vật có thể dùng, nhưng nhất định phải nhận rõ bản thân!

Diệp Huyền hỏi:

Diệp Huyền mở cửa, ngoài cửa là một lão giả, lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Diệp Huyền cười nói:

Thành chủ!

Diệp Huyền hỏi:

- Diệp công tử, thành chủ của chúng ta cho mời!

- Đều tùy theo ý công tử, có điều, thành chủ có bàn giao, hiện tại bên trong thành có rất nhiều người đều đang tìm Diệp công tử, bao gồm một vị nữ tử đến từ Đường tộc!

Lão giả nói:

- Nếu ta không đi thì sao?

Diệp Huyền nhíu mày, hắn bị phát hiện?

- Đi làm gì?

Lão giả lắc đầu:

- Chuyện này lão hủ không biết, Diệp công tử đi sẽ biết.

- Diệp công tử mạnh khỏe!

- Biết được Diệp công tử đến, thành chủ đặc biệt phái lão hủ tới mời Diệp công tử đi phủ thành chủ một chuyến.

Lão giả khẽ gật đầu:

- Thành chủ của các ngươi?

Đại tiểu thư Đường gia!

Diệp Huyền yên lặng, cuối cùng nữ nhân này vẫn đến a!

Một lát sau, Diệp Huyền nói:

- Đi thôi!

Lão giả khẽ gật đầu:

- Mời Diệp công tử!

Diệp Huyền đi ra ngoài, rất nhanh, dưới sự hướng dẫn của lão giả, hắn đi đến phủ thành chủ.

Trong một gian đại điện, sau khi dẫn theo Diệp Huyền tiến vào đại điện, lão giả lập tức lặng yên thối lui.

Chỉ chốc lát, một tên nam tử đi đến, sắc mặt nam tử tái nhợt, thoạt nhìn cực kỳ yếu đuối.

Liễu Sĩ Bạch khẽ lắc đầu:

- Không có chuyện gì, ta nguyện ý nỗ lực!

Diệp Huyền cười nói:

- Diệp huynh, ngươi muốn trở thành rể hiền của Đường tộc, đây cũng không phải là một chuyện đơn giản.

Một bên, Liễu Sĩ Bạch đột nhiên cười nói:

Bầu không khí giữa sân đột nhiên trở nên có chút quỷ dị!

Đại tiểu thư Đường gia nhìn Diệp Huyền, cười nói:

- Diệp công tử, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!

Diệp Huyền cười nói:

- Mấy ngày không gặp, Đường tiểu thư càng thêm mỹ lệ! Không biết Đường tiểu thư có gả cho người hay không à... A, ta không có ý tứ gì khác, chỉ đơn thuần là hỏi thăm một chút, thật!

Đại tiểu thư Đường gia nhìn thẳng Diệp Huyền, nàng đột nhiên cười một tiếng:

- Nếu Diệp công tử chịu lấy món chí bảo kia làm sính lễ, ta gả cho Diệp công tử thì có làm sao?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Như vậy không tốt lắm, hay là chúng ta sinh nhi tử trước, sau khi sinh nhi tử, bảo vật kia cho nhi tử của chúng ta, ngươi cảm thấy thế nào?

Đại tiểu thư Đường gia nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không nói gì...

Người này, chính là Đại tiểu thư Đường gia!

Liễu Sĩ Bạch cười cười, sau đó nhìn qua một bên, nơi đó, một nữ tử đi ra, một bộ váy dài màu mực, dung nhan tuyệt mỹ.

- Liễu thành chủ cho mời ta tới không biết là có chuyện gì?

Diệp Huyền gật đầu:

- Diệp công tử, tại hạ là thành chủ Trật Tự thành, Liễu Sĩ Bạch.

Nam tử đi đến trước mặt Diệp Huyền, cười nói:

- Chúng ta vẫn nên tiếp tục chuyện chính đi!

Diệp Huyền nhìn về phía Liễu Sĩ Bạch, cười nói:

- Hiện tại Liễu thành chủ muốn làm nhân vật gì đây?

Liễu Sĩ Bạch mỉm cười:

- Diệp huynh yên tâm, ta không tham bảo vật này, lần này chẳng qua chỉ là được Đường Đại tiểu thư nhờ vả, mời Diệp huynh tới nói chuyện!

Nói chuyện!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Vậy thì nói đi! Ta đây làm ngươi hết sức giảng đạo lý.

Liễu Sĩ Bạch cười nói:

- Hai vị cứ từ từ nói chuyện, ta đi trông chừng giúp hai vị!

Nói xong, hắn đứng dậy rời đi.

Sau khi Liễu Sĩ Bạch rời đi, Đường Đại tiểu thư nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Ngươi muốn thế nào mới nguyện ý giao ra món bảo vật kia!

Sở dĩ nàng không dùng sức mạnh, là bởi vì đây là Trật Tự thành, nàng không có cách nào dùng sức mạnh!

Nơi này không phải địa bàn Đường tộc, càng không phải là Thần Võ thành, một khi nàng dùng sức mạnh, Trật Tự Minh nhất định sẽ nhúng tay!

Mà khi đó, Đường tộc và Trật Tự Minh sẽ đánh nhau, Diệp Huyền sẽ lần nữa ngư ông đắc lợi!

Diệp Huyền cười nói:

- Đường Đại tiểu thư, ta muốn hỏi một câu, Đường tộc ngươi có biết món bảo vật kia là vật gì không?

Đường Đại tiểu thư lãnh đạm nói:

- Nếu không biết một chút, chúng ta làm sao có thể tiêu phí đại giới lớn như thế để tranh đoạt?

Diệp Huyền cười nói:

- Xin lắng tai nghe.

Đường Đại tiểu thư yên lặng một lát, sau đó nói:

- Đồ vật của Năm Chiều.

Diệp Huyền hỏi:

- Còn có gì khác không?

Đường Đại tiểu thư nhìn về phía Diệp Huyền:

- Như thế vẫn chưa đủ?

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó lắc đầu:

- Các ngươi thật biết dọa ta a!

Đồ vật Năm Chiều!

Rõ ràng, nhận biết của những người này đối với Giới Ngục tháp chỉ là nó đến từ Năm Chiều, những thứ còn lại, cái gì cũng không biết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận