Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3469. Ta khuyên ngươi hãy lương thiện đi!



Chương 3469. Ta khuyên ngươi hãy lương thiện đi!




Ngạn Tri cũng cạn lời!
Tiểu tháp này có vấn đề về trí não hả?
Hình như hơi khó để giao tiếp với nó thì phải!
Không giằng co với tiểu tháp nữa, Ngạn Tri qua đầu nhìn thời không hắc động, cái tên này rốt cuộc còn sống hay đã chết?

Lúc này Diệp Huyền hoàn toàn hoang mang!
Hắn thực sự bị lạc đường rồi!
Hắn ngự kiếm bôn ba cả ngày, thế nhưng vẫn không nhìn thấy lối ra!
Hiện giờ hắn đã lạc đường trong duy độ thời không của vũ trụ!
Sao ra ngoài được đây?
Diệp Huyền thấy hoang mang.
Lần này thì đau đầu thật rồi!
Hắn liếc nhìn xung quanh, bốn bề yên tĩnh, chẳng có chút âm thanh nào cả, trông cứ như một khu vực đã chết!
Hiện giờ hắn vẫn đang ở đệ tứ trùng của thời không, thế nhưng hắn không biết mình ở khu vực nào của đệ tứ trùng!
Trở về kiểu gì nhỉ?
Bây giờ hắn không muốn tới đệ ngũ trùng nữa mà chỉ muốn quay về!
Một lát sau, Diệp Huyền ngự kiếm và biến mất.
Cứ thế, hắn lại đi vài ngày trong đệ tứ trùng mênh mang. Mấy ngày này, hắn chẳng phát hiện ra gì cả!
Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền cũng hơi bực bội!
Hắn không sợ nguy hiểm mà chỉ sợ chẳng thấy gì cả, bởi vì trong thời không này hắn không cảm nhận được dòng chảy của thời gian, mỗi một giây đều giống y hệt nhau.
Cô độc!
Hắn cảm giác cả thế giới này chỉ còn lại mình mình!
Khi cảm nhận được sự bực bội của mình, Diệp Huyền bèn nhíu mày.
Sao hắn lại bực bội thế này?
Kiếm tâm của hắn có vấn đề rồi sao?
Một lát sau, Diệp Huyền lắc đầu cười.
Không thể không nói, một nơi cô độc như thế này rất thích hợp để trấn định bản thân.
Bởi chỉ có thể bình tĩnh lại!
Diệp Huyền ngồi luôn xuống!
Nếu đã không tìm được lối ra thì chi bằng hắn ngồi xuống, tịnh tâm một lát rồi suy nghĩ thật kĩ!
Càng muốn thoát ra thì càng thấy phiền não!
Mà càng phiền não thì càng dễ xảy ra vấn đề!
Sau khi ngồi xuống, Diệp Huyền bắt đầu suy nghĩ.
Đệ tứ trùng của thời không!
Nơi này có gì khác so với bên ngoài?
Hắn lập tức thi triển Kiếm Vực bao trùm lấy bốn phía. Sau khi thi triển Kiếm Vực, hắn lại càng cảm nhận rõ ràng hơn về thời không nơi đây.
Hắn bắt đầu nghiên cứu thời không này chứ không vội vàng muốn thoát ra!
Dù sao thì hiện giờ hắn cũng không vội!
Cứ thế, thời gian trôi đi từng chút một. Dưới sự giúp đỡ của Kiếm Vực, hắn bắt đầu thử dung hợp với thời không này!
Ban đầu đương nhiên là không thể, kể cả có Kiếm Vực giúp đỡ thì hắn cũng không thể dung hợp với thời không này!
Nhưng dần dần, hắn nhận ra hắn có thể dùng Thanh Huyền Kiếm để dung hợp với thời không!
Bởi lẽ hắn phát hiện, thời không này không hề bài xích Thanh Huyền Kiếm!
Hắn có thể dùng Thanh Huyền Kiếm làm mối, sau đó dung hợp với thời không!
Vì hắn có thể hợp làm một với Thanh Huyền Kiếm!
Không thể không nói, phát hiện này khiến Diệp Huyền hơi hưng phấn.
Có điều, hắn cũng không dám lơ là, bởi vì hắn không hiểu gì về thời không này hết. Hắn cũng sợ mình sẽ toi đời luôn!
Nhưng may mà có Thanh Huyền Kiếm ở đây, thời không này cũng nể mặt lắm!
Cứ thế, Diệp Huyền chầm chậm dung hợp với thời không. Mà sau khi hòa thành một, hắn cũng sững người!
Bởi vì hắn phát hiện lối ra ở ngay trước mặt hắn!
Không đúng!
Phải nói là nơi nào cũng là lối ra!
Trước đó, Diệp Huyền bị lạc trong thời không, mà hiện giờ khi hắn hòa vào làm một với thời không, nơi nào cũng là lối ra, hắn có thể ra khỏi thời không này bất cứ lúc nào!
Ngoài ra, hắn còn có thể vận dụng thời không này!
Đương nhiên, phải dựa vào Thanh Huyền Kiếm!
Nếu như không dùng Thanh Huyền Kiếm thì thời không này chẳng thèm ngó ngàng gì đến hắn ấy chứ!
Điều này khiến Diệp Huyền thấy hơi gượng gạo!
Hắn còn chẳng được nể mặt bằng Thanh Huyền Kiếm!
Diệp Huyền thu Thanh Huyền Kiếm lại rồi liếc nhìn xung quanh. Hắn không định rời đi mà muốn tới đệ ngũ trùng trong truyền thuyết xem ra sao!
Nói là làm ngay!
Hắn lập tức đi tới tận cùng đệ tứ trùng, khi tới được nơi tận cùng, Diệp Huyền nhíu mày. Ở đây là một mảnh hư vô!
Hư vô chi địa?
Hắn đang định tiến vào thì lúc này, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên rung lên.
Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm, Tiểu Hồn bảo: “Tiểu chủ, nguy hiểm!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nguy hiểm?”
Tiểu Hồn nói: “Đúng vậy! Rất nguy hiểm, đừng vào đó!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có ngươi ở đây còn nguy hiểm sao?”
Tiểu Hồn bảo: “Ta không nguy hiểm, ngươi nguy hiểm ấy!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu Hồn tiếp tục nói: “Ta có thể cảm nhận được sức mạnh kinh khủng ẩn chứa bên trong đó, sức mạnh đó không phải thứ mà hiện giờ ngươi có thể chịu đựng được đâu!”
Sức mạnh kinh khủng?
Diệp Huyền liếc nhìn hư vô chi địa, chẳng lẽ là thời không áp lực mà Ngạn Tri nói?
Thời không áp lực!
Trong đệ ngũ trùng của thời không có ẩn chưa nhiều duy độ thời không, mà những duy độ thời không này lại ẩn chứa nhiều thời không áp lực!
Diệp Huyền lại liếc nhìn hư vô chi địa, sau đó quay người rời đi!
Đương nhiên hắn sẽ không lấy mạng mình ra để mạo hiểm!
Hết chương 3469.



Bạn cần đăng nhập để bình luận