Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3779. Có thể đã xảy ra chuyện rồi!



Chương 3779. Có thể đã xảy ra chuyện rồi!




Vui sướng khi người khác gặp họa!
Lúc này, Thiên Yếm thấy sảng khoái vô cùng. Trước đó Bích Tiêu vẫn luôn chế nhạo nàng ta, mà bây giờ đối phương đã tự đối đầu với tên chúa dựa dẫm kia!
Cảm giác này đúng là quá đã!
Điều quan trọng nhất là hiện giờ chắc chắn cái tên chúa dựa dẫm kia sẽ không cùng một đội với các tộc Trụ Nguyên Giới.
Thực ra trước đó nàng ta cũng lo lắng về vấn đề này. Nếu như Diệp Huyền cùng một giuộc với Bích Tiêu thì Thiên Khí tộc sẽ gặp bất lợi cực lớn! Mà hiện giờ, nàng ta không cần phải lo lắng gì nữa.
Không những vậy, hiện giờ mâu thuẫn giữa tên chúa dựa dẫm kia và mấy người Bích Tiêu đã không thể điều giải rồi!
Nếu như Bích Tiêu đồng ý điều kiện của tên chúa dựa dẫm kia thì dù liên minh Trụ Nguyên Giới không giải tán cũng sẽ nứt vỡ, thậm chí là nội chiến. Mà nếu Bích Tiêu không đồng ý thì với tính cách của cái tên chúa dựa dẫm kia, sao hắn chịu dừng lại?
Nếu như liên minh Trụ Nguyên Giới đối đầu với Diệp Huyền, một khi nữ nhân biến thái kia xuất hiện…
Thiên Yếm nhìn Bích Tiêu đang trầm mặc, trên gương mặt nàng ta là nụ cười vui sướng khi người khác gặp họa.
Ở phía xa xa, Bích Tiêu trầm mặc.
Không thể không nói, hiện giờ nàng thấy rất khó xử!
Đồng ý không được, không đồng ý cũng không được!
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: “Bích Tiêu cô nương, ta thấy ngươi đã nhầm một chuyện! Ta có muốn báo thù hay không cũng chẳng liên quan gì đến ngươi! Cuối cùng, khi ta giết người, nếu ngươi mà còn ra tay ngăn cản ta thì ta hủy diệt cả Thần Hoang tộc các ngươi đấy! Không tin thì ngươi cứ thử xem!”
Dứt lời, hắn bèn nhìn Cổ Sâm. Ngay sau đó, hắn đột nhiên biến mất.
Vụt!
Một đường kiếm quang lóe lên!
Vẻ mặt Bích Tiêu khó coi vô cùng.
Thiên Yếm nhếch miệng, đây chính là thứ mà nàng ta thích xem nhất!
Không thể không nói, càng lúc càng thấy Diệp Huyền thuận mắt!
Đương nhiên, tiền đề là nàng ta không phát sinh xung đột với cái tên này!
Ở phía xa xa, vẻ mặt Cổ Sâm thay đổi. Hiện giờ hắn ta thấy hơi sợ Diệp Huyền rồi đấy, bởi lẽ Diệp Huyền thực sự quá kinh khủng!
Không kịp nghĩ nhiều nữa, hắn ta chắp hai tay lại, miệng nhẩm đọc chú ngữ. Ngay sau đó, trước mặt hắn ta bỗng có một lốc xoáy màu đen xuất hiện, bên trong lốc xoáy là vô số sức mạnh thần bí.
Lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã tới.
Uỳnh!
Lốc xoáy màu đen kia rung chuyển dữ dội, những luồng sức mạnh to lớn cuộn trào và lan tràn khắp xung quanh. Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh lập tức trở nên mờ ảo!
Diệp Huyền lại chém kiếm xuống!
Vụt!
Một kiếm của hắn chém xuống, lốc xoáy màu đen kia lập tức vỡ tan. Vẻ mặt Cổ Sâm tái mét, cơ thể hắn ta run lên, lùi về phía sau, nhưng kiếm của Diệp Huyền còn nhanh hơn!
Vụt!
Cổ Sâm còn chưa dừng lại thì thời không trước mặt hắn ta bỗng nứt ra, ngay sau đó một thanh kiếm đâm tới!
Cổ Sâm kinh hãi, hắn ta lật tay phải, sau đó đẩy về phía trước: “Đại La Thiên Thủ!”
Dứt lời, thời không trước mặt hắn ta đột nhiên nứt ra. Một bàn tay xuất hiện, tuy nhiên bàn tay kia vừa mới ló ra thì đã bị kiếm của Diệp Huyền chém đứt.
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang lên, Cổ Sâm lập tức lùi mạnh cả ngàn trượng. Không chỉ có vậy, hắn ta vừa mới dừng lại thì nhục thân của hắn ta đã bị vô số kiếm khí nghiền nát, chỉ còn lại linh hồn!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt mấy người Thạch Biên bèn thay đổi, đương nhiên là bọn họ không thể trơ mắt nhìn Diệp Huyền giết Cổ Sâm. Bọn họ định ra tay, nhưng đúng lúc đó, Bích Tiêu đột nhiên xuất hiện trước mặt Cổ Sâm. Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Bích Tiêu đã vỗ một chưởng lên linh hồn Cổ Sâm.
Uỳnh!
Linh hồn Cổ Sâm bị đánh tan, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này!
Cảnh tượng đột ngột ấy khiến mọi người sững sờ.
Bích Tiêu định làm gì vậy?
Diệp Huyền cũng ngạc nhiên, rất rõ ràng động thái này của Bích Tiêu khiến hắn hơi ngỡ ngàng.
Ở một bên, Thiên Yếm híp mắt lại, không biết đang nghĩ gì.
Bích Tiêu đột nhiên phất tay phải, chỉ trong chốc lát, mười mấy luồng khí tức lớn mạnh bỗng nhiên xuất hiện phía sau cường giả Cổ Tinh tộc. Ngay sau đó, những cường giả này đều bị giết!
Thạch Biên nhìn chằm chằm Bích Tiêu: “Ngươi muốn làm gì?”
Bích Tiêu chầm chậm đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Diệp công tử, từ giờ trở đi Cổ Tinh tộc hoàn toàn biến mất khỏi thế gian!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Bích Tiêu quay đầu nhìn Thạch Biên và Lê Khâu: “Diệt Cổ Tinh tộc!”
Thạch Biên đột nhiên dùng huyền khí truyền âm: “Bích Tiêu tộc trưởng, rốt cuộc người này là ai?”
Thạch Biên và Lý Khâu không ngốc, lúc này hai người đều biết, thiếu niên này phải có lai lịch gì đó, bằng không chắc chắn Bích Tiêu sẽ không làm như vậy!
Bích Tiêu khẽ nói: “Một người mà chúng ta không thể chọc vào! Có thấy Thiên Yếm không? Trước đó nàng ta chỉ vào mũi cái tên này mà chửi, thế nhưng giờ nàng ta đâu có dám làm gì.”
Nói đến đây, nàng ngừng lại một lát rồi bảo: “Nói một cách đơn giản thì là phía sau hắn có cường giả siêu cấp còn vượt qua cả người vẽ vòng!”
Cường giả vượt qua người vẽ vòng!
Nghe vậy, hai người bèn sững sờ.
Thạch Biên run rẩy nói: “Sao… sao có thể?”
Bích Tiêu bảo: “Sao lại không thể? Có thấy Thiên Yếm không? Nàng ta gọi hắn là chúa dựa dẫm, tại sao lại gọi như vậy? Bởi vì hắn thực sự có chỗ dựa!”
Hai người: “…”
Hết chương 3779.



Bạn cần đăng nhập để bình luận