Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3129: Tìm đường sống trong chỗ chết

Diệp Huyền nhìn về phái Tăng Kiếp: "Ta vẫn còn một câu hỏi cuối cùng!"

Sắc mặt Tăng Kiếp lập tức lạnh hẳn đi: "Ngươi đừng chơi bài tình cảm với ta!"

Diệp Huyền lại đường hoàng nói: "Ta muốn hỏi một câu, trước khi ngươi tới đây, nữ nhân kia đã nói với ngươi thế nào?"

Tăng Kiếp nhìn chằm chằm vào hắn: "Chuyện này quan trọng lắm sao?"

Diệp Huyền gật đầu: "Rất quan trọng!"

Tăng Kiếp đáp: "Tộc trưởng muốn ngươi biến mất khỏi thế giới này, là biến mất hoàn toàn, không chỉ ngươi mà tất cả những kẻ có liên quan đến ngươi đều phải biến mất. Nàng ta thật sự rất muốn giết ngươi chứ không phải muốn rèn luyện ngươi đâu, ngươi đã hiểu chưa hả?"

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Giết ta xong rồi sao?"

Tăng Kiếp hơi nhíu mày: "Ngươi có ý gì?"

Nghĩ thật kỹ vào!"

Nàng ta kêu ngươi tới giết ta cũng không phải thật sự có ý bảo ngươi giết chết ta, chắc chắn là muốn xem bây giờ ta có thái độ thế nào...

Nếu nàng ta thật sự muốn đuổi cùng giết tận vậy tại sao không đích thân tới đây mà phải sai ngươi tới?

Diệp Huyền nói tiếp: "Đúng vậy, trước kia vì một vài chuyện mới khiến mẫu tử chúng ta trở mặt với nhau, nhưng bây giờ đã qua nhiều năm như vậy rồi, chắc là nàng ta cũng đã nguôi giận rồi chứ!

Diệp Huyền thấp giọng thở dài: "Ngươi đó, ngây thơ quá đi mất! Ta nói cho ngươi biết ta chính là đứa con được nàng ta mang thai chín tháng mười ngày đẻ ra!

Mục Thánh và A Tị Đạo nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt hoang mang.

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Ta cảm thấy nàng ta vẫn còn một ý khác đấy, mà ngươi lại lý giải hơi sai ý của nàng ta rồi!"

Ta nói với ngươi thế này nhé, thái độ của ta chính là ta đã biết sai rồi! Ngươi về nói với nàng ta là ta biết lỗi rồi! Sẽ không chọc giận nàng ta nữa!

Ngươi nghĩ thử mà xem, trên đời này có người mẹ nào thật sự muốn con trai mình chết không?

Tăng Kiếp nhìn chằm chằm vào hắn: "Là sao?"

Nghe vậy, sắc mặt Tăng Kiếp chợt trở nên khó coi.

Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta rồi nghiêm túc nói: "Tăng Kiếp, thù giết con cũng không phải trò đùa đâu, ngươi phải nghĩ cho kỹ vào!"

Một điểm này ngươi phải nghĩ cho kỹ đi nhé!

Tăng Kiếp: "..."

Biết lỗi rồi!

Phía chân trời, sắc mặt Tăng Kiếp càng lúc càng khó coi hơn!

Mẹ nó!

Giống như ban nãy hắn ta đã nghĩ, cho dù tộc trưởng thật sự muốn giết Diệp Huyền nhưng lỡ như sau này, có một ngày nào đó đầu óc nàng ta lên cơn đột nhiên thấy áy náy với Diệp Huyền...

Diệp Huyền nói tiếp: "Chuyện giữa mẫu tử chúng ta, một người ngoài như ngươi vẫn đừng nên nhúng tay vào thì hơn!"

Lúc này, trong lòng Tăng Kiếp như có cả vạn con ngựa chạy qua!

Rất lâu sau, Tăng Kiếp liếc mắt nhìn Diệp Huyền sau đó dần dần trở nên hư ảo.

Thù giết con!

Thấy một màn này, trong lòng Diệp Huyền lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đi rồi!

Không lâu sau hắn ta đã hoàn toàn biến mất!

Con mẹ nó, thế này ai mà đỡ cho nổi?

Tăng Kiếp: "..."

Diệp Huyền cũng không nói thêm gì nữa.

Bầu không khí lập tức rơi vào tĩnh lặng.

Lúc đó, cách tốt nhất để giảm bớt sự áy náy trong lòng chính là giết hắn ta!

Tăng Kiếp chỉ nhìn hắn mà không nói gì.

Diệp Huyền đứng bên dưới nhìn Tăng Kiếp: "Ta cảm thấy ngươi có thể quay về hỏi cho rõ ràng một chút, tu hành cho đến tận bây giờ thật sự không dễ dàng gì cả, lỡ như bước sai một bước chính là vạn kiếp bất phục! Vững một chút sẽ không sai đâu! Dù sao thì ta cũng ở đây mà, chẳng chạy đi đâu được, ngươi nói xem có đúng không?"

Đây không phải là chuyện không có khả năng!

Mục Thánh đứng bên cạnh trầm giọng nói: "Thế tử, ngươi thật sự muốn nhận lỗi với nữ nhân kia sao?"

Diệp Huyền lắc đầu thở dài: "Mục Thánh ngốc, mấy lời vớ vẩn đó mà ngươi cũng tin sao? Nữ nhân đó làm việc tuyệt tình như thế, lòng dạ độc ác hiếm thấy trên đời, nhận sai còn có tác dụng gì với nàng ta chứ!"

Mục Thánh chớp mắt: "Ngươi lừa hắn ta đi?"

Đạo Nhất hỏi: "Ngươi có chiêu sau không?"

Diệp Huyền nhìn về phía chân trời: "Chúng ta đến Vĩnh Sinh Giới đi!"

Nghe vậy, tất cả đám người có mặt ở đó đều sững sờ!

Mục Thánh kinh hãi: "Đến Vĩnh Sinh Giới á?"

Diệp Huyền gật đầu.

Mục Thánh trầm giọng hỏi: "Thế tử, vừa rồi ngươi mới lừa được Tăng Kiếp đi xong mà bây giờ đã định tới Vĩnh Sinh Giới... ngươi nghĩ thế nào vậy?"

Đạo Nhất cũng hơi nghi ngờ: "Ngươi định làm gì?"

Diệp Huyền nhìn về phía chân trời, khẽ cười và bảo: "Vừa rồi chỉ là kế hoãn binh nên bọn họ chắc chắn sẽ còn tới nữa! Không chỉ sẽ tới mà có khả năng nữ nhân kia sẽ đích thân tới! Nếu đã như vậy còn không bằng chúng ta tự tới Vĩnh Sinh Giới đi cho rồi."

Đạo Nhất trầm giọng nói: "Ngươi muốn tìm đường sống trong chỗ chết sao?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng rồi."

Mục Thánh trầm giọng bảo: "Ngươi đến Vĩnh Sinh Giới là thập tử nhất sinh đó"

Diệp Huyền cười nói: "Mục Thánh, ngươi nói xem, nếu ta đột nhiên xuất hiện ở Vĩnh Sinh Giới vậy Diệp tộc và nữ nhân kia sẽ làm thế nào? Còn cả những thế lực lớn tại Vĩnh Sinh Giới sẽ làm thế nào?"

Mục Thánh nhìn hắn: "Nữ nhân kia chắc chắn sẽ giết ngươi!"

Đạo Nhất đột nhiên bảo: "Chưa chắc đâu!"

Mục Thánh nhìn về phía nàng, Đạo Nhất nhẹ giọng nói: "Nếu chủ nhân xuất hiện tại Vĩnh Sinh Giới mà nữ nhân kia lại giết chết hắn ngay lúc ấy, vậy Diệp tộc sẽ nhìn nàng ta thế nào? Các thế lực lớn tại Vĩnh Sinh Giới sẽ nhìn thế nào?

Cho dù là giết mẹ hay giết con thì đều không vẻ vang gì hết, nhất là bây giờ chủ nhân đã không có cách nào uy hiếp đến địa vị của nàng ta nữa rồi, nếu nàng ta vẫn ra sát chiêu, đừng nói là thế lực khác mà cho dù là một vài người trong nội bộ Diệp tộc cũng sẽ coi thường. Đương nhiên..."

Nói rồi, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Chủ nhân đang đánh cược, dùng mạng để cược!"

Diệp Huyền cười bảo: "Không có sự lựa chọn nào khác, phải cược thôi!"

Đạo Nhất cười hỏi: "Không phải ngươi vẫn còn Kiếm Chủ Lệnh hay sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận