Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1636: Xem ca đây này

Chín mươi tám!

Diệp Huyền trầm giọng nói trong lòng: “Tiền bối, ngươi xác định không thể gỡ bỏ phong ấn cho ta sao?”

Tầng thứ chín nói: “Tạm thời quả thực không thể!”

Diệp Huyền gật đầu, tay phải hắn vung lên, chín mươi tám sợi tử khí rơi xuống trước mặt Tiểu Đạo, hai mắt nàng híp lại: “Sảng khoái.”

Nói xong, nàng nhấn một tay một cái, một tia sáng trắng lọt vào giữa lông mày của Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, cấm chế trong cơ thể hắn đã biến mất không còn tăm tích.

Diệp Huyền quay đầu nhìn Lục điện vương, trong lòng lại nói: “Tiền bối, ta có thể đánh lại hắn ta không?”

Trực tiếp miểu sát!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Xoẹt!

Mà xa xa, Diệp Huyền đã vọt tới trước mặt Lục điện vương, hắn cầm kiếm chém mạnh về phía trước.

Tiểu Phạn đang muốn ra tay, nhưng Diệp Huyền đột nhiên nói: “Giết chết bốn người phía sau hắn, phải nhanh đấy!”

Đao của Lục điện vương cứa vào bụng Diệp Huyền, mà kiếm của Diệp Huyền cũng đã chém vào đầu của Lục điện vương.

Tầng thứ chín nói: “Đánh không lại!”

Kiếm hạ xuống, Lục điện vương đột nhiên rút đao chém vào bụng Diệp Huyền một nhát, đao của hắn ta nhanh hơn kiếm của Diệp Huyền.

Tiểu Phạn không chút do dự, mạnh mẽ cầm kiếm xẹt qua cổ mình.

Diệp Huyền gật đầu. Ngay sau đó hắn lao thẳng ra ngoài. Và lúc đó, một luồng tử khí mạnh mẽ đột nhiên trào ra từ trong cơ thể hắn.

Tiểu Đạo liếc nhìn Tiểu Phạn, khẽ nói: “Lợi hại quá!”

Diệp Huyền lập tức trở lại chỗ cũ, Chúc Long giáp của hắn cứng rắn chống đỡ được một đao của Lục điện vương, mà đầu của Lục điện vương cũng cứng rắn chống đỡ Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền. Có điều vẫn nứt ra một lỗ hổng, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi!

Trong nháy mắt, bốn gã cường giả thần bí cầm xích sắt bị đánh bay ra ngoài.

Lục điện vương liếc nhìn bụng của đối phương: “Hộ giáp!”

Roẹt!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Tiểu Phạn bị đánh bay về chỗ cũ, nhưng Lục điện vương cũng lập tức bị đánh bay ra xa mười trượng. Sau khi Tiểu Phạn dừng lại, nàng cầm kiếm mạnh mẽ cắt vào cổ họng mình.

Vừa dứt lời, linh hồn Lục điện vương bị khóa chặt tại chỗ. Diệp Huyền và Tiểu Phạn đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta, mà lúc này, một tiếng quát giận dữ đột nhiên vang lên từ trong Diêm điện: “Ngươi dám!"

Lục điện vương híp mắt lại, hắn ta rút phắt một thanh đao phía sau ra, song đao chém tới phía trước.

Linh hồn Lục điện vương bị Trấn Hồn kiếm trong tay Diệp Huyền hấp thụ!

Tiểu Phạn đột nhiên xuất hiện trước mặt Lục điện vương, nàng chém mạnh xuống, Một kiếm này còn mạnh mẽ hơn Diệp Huyền!

Ầm ầm!

Thấy luồng uy áp này, Tiểu Phạn bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên bước về phía trước một bước, thanh kiếm rỉ sét trong tay nàng bay ra chém lên không trung.

Mà lúc này một luồng uy áp cường đại đột nhiên tràn ra từ Diêm điện.

Ầm ầm!

Diệp Huyền nhe răng nói: “Ngươi xem lão tử có dám hay không!”

Vừa dứt lời, hắn và Tiểu Phạn chém mạnh một kiếm vào linh hồn Lục điện vương.

Ầm ầm!

Xa xa, sắc mặt Lục điện vương lập tức thay đổi, hai tay cầm song đao đột nhiên chặn ngang trước mặt

Nhục thân của Lục điện vương trong nháy mắt nổ tung. Có điều, linh hồn hắn ta lại chạy thoát, hắn ta đang định chạy vào trong Diêm điện thì đúng lúc này Diệp Huyền ở phía xa đột nhiên đâm một kiếm: “Định Hồn!”

Ầm ầm!

Một luồng sức mạnh thần bí lặng lẽ ập đến, song đao của Lục điện vương hóa thành hư vô, luồng sức mạnh thần bí cường đại này đánh vào người hắn ta.

Uy áp cường đại bị một kiếm này của nàng bức cho dừng lại, nhưng lại không biến mất. Có điều, sắc mặt Tiểu Phạn cực kỳ tái nhợt.

Thời gian này, nàng đã tiêu hao quá lớn!

Diệp Huyền đi tới trước mặt Tiểu Phạn, nhẹ nhàng kéo nàng ra phía sau rồi hai tay cầm Thiên Tru kiếm chém mạnh về phía trước.

Ầm ầm!

Một trảm này có một đạo kiếm khí lấp lánh đột nhiên bắn ra từ mũi kiếm của Thiên Tru kiếm, cuối cùng chém mạnh lên trên luồng uy áp cường đại kia.

Ầm ầm!

Uy áp vỡ vụn trong nháy mắt!

Một lão giả bất chợt xuất hiện trước mặt cách hắn và Tiểu Phạn mấy trượng, sau đó đột nhiên đánh ra một quyền!

Tiểu Phạn đang định ra tay lần nữa nhưng Diệp Huyền vội vàng giữ chặt nàng lại, hắn bước về phía trước một bước, chém một kiếm về phía đầu lão giả. Có điều, kiếm của hắn còn chưa hạ xuống đã bị một quyền của lão giả đánh bay!

Cú bay này ước chừng cách xa trăm trượng!

Sau khi dừng lại, miệng Diệp Huyền trào ra một vệt máu tươi.

Vẻ mặt hắn vô cùng nặng nề. Phải biết rằng, hắn vừa mới dùng Chúc Long giáp nhưng vẫn bị thương.

Có thể nói, nếu không có Chúc Long giáp thì vừa rồi hắn không chết cũng thành tàn phế!

Xa xa, lão giả nhìn chằm chằm vào hắn: “Bộ giáp này của ngươi đúng là không tầm thường!”

Nói xong, hắn ta nhìn Tiểu Phạn cách đó không xa. Lúc này, Tiểu Phạn đã cực kỳ suy yếu, vừa rồi ở trong Diêm điện, nàng đã rất giết rất nhiều cao thủ của Diêm điện. Mà lúc này nàng lại giết chết Lục điện vương và bốn gã cường giả thần bí nên bây giờ đã vô cùng suy yếu!

Có điều nàng vẫn có thể đánh được!

Tiểu Phạn nhìn lão giả, tay phải cầm kiếm cắt vào cổ họng mình, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, hắn giữ chặt tay nàng, lắc đầu: “Đừng dùng chiêu này nữa!”

Tiểu Phạn nhìn hắn, hắn lại nhếch miệng cười: “Nghỉ ngơi một chút, xem ca đây này.”

Tiểu Phạn lắc đầu, nàng chỉ vào Diệp Huyền rồi chỉ ra đằng xa, rõ ràng là bảo hắn rời đi.

Diệp Huyền xoa nhẹ đầu Tiểu Phạn, cười nói: “Nha đầu ngốc!”

Nói xong hắn nhìn lão giả, biểu cảm dần dần dữ tợn, Giới Ngục tháp đột nhiên hiện lên từ giữa lông mày hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận