Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 487: Lại Lừa Gạt

Bản thân đã chết ở Trung Thổ Thần Châu?

Diệp Huyền nghe mà trợn mắt hốc mồm:

- Ngươi xác định Diệp Huyền đã chết ở Trung Thổ Thần Châu?

Nam tử trung niên cười lạnh:

- Việc này có thể giả sao? Diệp Huyền kia đắc tội Hộ Giới minh, bị Hộ Giới minh truy nã, hắn làm sao có thể sống sót?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ngươi nói rất có lý!

Nói xong, tay phải của hắn đột nhiên hợp chỉ quét qua.

Diệp Huyền cười nói:

Xuy!

Nhìn thấy một màn này, nam tử trung niên ngây dại. Chớp mắt sau, hắn hoảng sợ nhìn Diệp Huyền:

Thanh âm vừa dứt, hắn nhấc tay vung lên.

Xuy...

Diệp Huyền thu hồi tất cả nạp giới ở giữa sân, nhìn lướt qua, trong nạp giới, có rất nhiều đồ vật thượng vàng hạ cám, mà cực phẩm linh thạch, có khoảng hơn 1,6 tỷ!

Ông!

Nam tử trung niên trực tiếp bay đầu, máu tươi như trụ!

Trong nháy mắt, những dong binh chung quanh Diệp Huyền và nam tử trung niên trong nháy mắt đã bị chém thành hai đoạn!

Theo một tiếng kiếm reo vang lên, một sợi kiếm quang lướt qua ở trong sân.

- Đoán đúng rồi! Ban thưởng ngươi một kiếm!

Ở khu vực Thanh Châu này có thể thu đến 1.6 tỷ, đã là vô cùng kinh khủng!

- Ngươi, ngươi chính là Diệp Huyền!

Có thể nghĩ, trong đoạn thời gian này, đám người này đã vơ vét không biết bao nhiêu tòa thành.

Nam tử trung niên trợn lên hai mắt, rõ ràng, là chết không nhắm mắt.

1,6 tỷ!

Tầng thứ tư!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau một khắc, hắn vội vàng tiến vào Giới Ngục tháp.

Đây là câu trả lời của Đại thần lầu hai.

- Nàng chạy đến lầu bốn!

Đại thần lầu hai có chút nổi giận.

Diệp Huyền thu hồi nạp giới, đang muốn rời khỏi, nhưng vào lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai đột nhiên vang lên:

- Ngươi đi lầu bốn sao?

Diệp Huyền vội hỏi:

Đúng lúc này, một tia sáng trắng đột nhiên lóe lên ở tầng thứ nhất, rất nhanh, tiểu nữ hài đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Lầu bốn!

Yết hầu Diệp Huyền lăn lăn:

- Này, Đại thần lầu hai, chuyện này không bình thường a! Làm sao nàng có thể tiến vào a?

- Ta làm sao biết được!

Trong tháp, tiểu nữ hài không có ở tầng thứ nhất, cũng không có ở tầng thứ hai, tầng thứ ba cũng không có...

- Không biết!

- Nàng đi lên bằng cách nào?

Diệp Huyền một mặt mộng bức:

Tiểu nữ hài khẽ gật đầu nhỏ.

Diệp Huyền lại hỏi:

- Lầu bốn có cái gì?

Tiểu nữ hài nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Nó bảo ta đừng nói cho ngươi, còn nói, ta phải cẩn thận ngươi, ngươi là một người có da mặt rất rất dày!

Nói xong, nàng bay đến trước mặt Diệp Huyền, sau đó đưa tay nhỏ nhéo nhéo khuôn mặt Diệp Huyền, nghi hoặc nói:

- Cũng không phải rất dày nha!

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên vươn tay nhỏ:

Diệp Huyền: "..."

- Đó là cái gì?

Tiểu nữ hài nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Bằng hữu?

- Chúng ta không phải bằng hữu sao?

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

Nhìn thấy nhiều linh quả như vậy, tiểu nữ hài hưng phấn không thôi, sau đó ôm lấy một viên linh quả mà gặm.

Một bên, Diệp Huyền cười nói:

- Ăn ngon không?

Tiểu nữ hài khẽ gật đầu nhỏ:

- Ngon, ăn ngon!

Diệp Huyền cười cười, sau đó lại hỏi:

- Lầu bốn có cái gì?

Tiểu nữ hài lắc đầu:

- Không thể nói cho ngươi!

Vật như linh quả, hắn cũng không bán hết toàn bộ cho Tam lâu chủ Túy Tiên lâu, mà bản thân cũng lưu lại một khoản!

Diệp Huyền một mạch lấy hết tất cả linh quả đặt ra trước mặt tiểu nữ hài, số này, đều là chiến lợi phẩm hắn từng chiếm được!

Tiểu nữ hài lại đưa tay ra, rõ ràng, đây là còn muốn nữa!

Không quá hai ngụm, viên linh quả kia đã bị nàng ăn sạch sành sanh.

Diệp Huyền vội vàng lấy ra một viên linh quả đưa cho tiểu nữ hài, nhìn thấy linh quả, tiểu nữ hài lập tức mặt mày hớn hở, nhanh chóng bắt tới, đáng tiếc, linh quả kia quá lớn, còn lớn hơn thân thể của nàng, thế nhưng, việc này cũng không ảnh hưởng đến nàng.

- Linh quả đâu!

Tiểu nữ hài liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, sau đó lắc đầu:

- Ngươi là nhân loại, nhân loại là không đáng tin nhất, nhân loại, không có một tên nào tốt.

Nói xong, dường như nàng nghĩ đến chuyện gì, bỏ linh quả ra một bên, vẻ mặt có chút ảm đạm:

- Ban đầu nơi này thật tốt, thế nhưng, các ngươi tùy ý phá hư, rất nhiều máu tươi chảy vào đại địa... Các ngươi, thật xấu thật xấu!

Nói xong, nàng còn trừng mắt liếc Diệp Huyền.

Diệp Huyền trầm mặc.

Phá hư!

Hết sức rõ ràng, bởi vì nhân loại tùy ý phá hư đại địa Thanh Châu, đại địa đã không còn thích hợp để tiểu nha đầu này sinh tồn trú ngụ.

Hơn nữa, còn có Hộ Giới minh đang tìm nàng khắp nơi.

Nếu như nàng rơi vào trong tay Hộ Giới minh, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, mỉm cười:

- Tiểu nha đầu! Còn không biết ngươi tên là gì!

Tiểu nữ hài lắc đầu:

- Ta sẽ không nói cho ngươi biết ta gọi là Tiểu Linh Nhi!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Được rồi, ta cũng không thể nào biết ngươi gọi là Tiểu Linh Nhi!

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Diệp Huyền, trừng mắt nhìn, cảm giác có chút không đúng! Thế nhưng nàng không nghĩ nhiều, tiếp tục gặm linh quả.

Diệp Huyền cũng không tiếp tục hỏi Tiểu Linh Nhi lầu bốn có cái gì, bởi vì hỏi nhiều cũng không có ý nghĩa gì! Chờ đến lúc đạo tắc tới tay, hắn tự nhiên sẽ biết lầu bốn có cái gì.

Nhưng mà, tiểu nha đầu này lại có thể đi lên lầu bốn, điều này thật sự khiến cho hắn chấn kinh không ít.

Nếu nàng có thể đi lên lầu bốn, vậy cũng có khả năng đi lên lầu thứ năm, thứ sáu, thứ chín...

Lầu thứ chín!

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ, tò mò không biết lầu thứ chín giam giữ cái gì!

Sau khi chơi đùa với Tiểu Linh Nhi, Diệp Huyền rời đi Giới Ngục tháp, lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai vang lên lần nữa:

- Ngươi nhất định phải nhanh chóng gọi nữ nhân kia trở về, bằng không, ngươi sắp phải xong đời!

Nữ tử thần bí!

Diệp Huyền cười khổ, bản thân phải đi đâu để tìm nữ tử thần bí?

Nhưng cũng đừng nói, hắn quả thật hơi nhớ nhung nữ tử thần bí.

Một lát sau, Diệp Huyền lắc đầu, quay người rời đi.

...

Diệp Huyền rời đi hoàng cung Khương quốc, sau đó đi tới Ma tông.

Lúc này, thực lực tổng hợp của Ma tông có thể nói là đã tăng vọt, bởi vì ở Thanh Châu này, bọn hắn có thể phát triển không chút kiêng kỵ, không có bất kỳ ai ngăn cản, không chỉ không có người ngăn cản, mà sau lưng còn có Hộ Giới minh đang ủng hộ, loại tình huống này, toàn bộ đệ tử Ma tông đều có được tăng tiến vô cùng lớn!

Trong đại điện Ma tông, Khô Minh Hư đột nhiên mở mắt, ở trước mặt hắn không xa, một người áo bào tro đứng đấy.

Người áo bào tro cứ đứng đấy như vậy, hoàn toàn không có khí tức, phảng phất như không tồn tại!

Nhìn thấy người này, Khô Minh Hư biến sắc, vội vàng đứng lên:

- Tiền bối?

Người áo bào tro khẽ gật đầu:

- Khô tông chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!

Khô Minh Hư vội vàng nói:

- Không biết tiền bối tới đây, là...
Bạn cần đăng nhập để bình luận