Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1163: Sao ngươi lại yếu như vậy?

Diệp Huyền hỏi: “Sao vậy?”

Nữ tử nhẹ giọng đáp: “Không có gì, ngươi phải hiểu ngươi cần phải tự mình trở nên mạnh hơn, chỉ có bản thân mạnh mẽ thì mới có thể khống chế vận mệnh của mình.”

Nói xong, nàng lại nhìn về phía sâu trong tinh không: “Phía cuối tinh không có một vài luồng khí tức không yếu, mà tận cùng của phía cuối ấy còn có một vài luồng khí tức chưa rõ… Trong mấy người này, có vài người sau này có khả năng sẽ là kẻ địch của ngươi, mà có vài người đã là kẻ địch của ngươi.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết!”

Hắn biết rất rõ có Giới Ngục tháp ở đây, phiền phức mà hắn gặp sẽ không bao giờ ít!

Người của Tứ Duy này muốn giết hắn, người của Ngũ Duy cũng muốn giết hắn.

Áp lực vẫn rất lớn!

Nữ tử nhìn về phía Diệp Huyền, mỉm cười: “Thật ra, một đời người cũng cần phải trắc trở một chút, không trải qua chút trắc trở thì làm sao trở nên mạnh hơn được?”

Lúc này, đột nhiên Thanh Nhi liếc mắt nhìn xung quanh: “Thật ra vũ trụ đã sắp cạn kiệt rồi!”

Thanh Nhi cười bảo: “Đã nghe qua chăn heo chưa?”

Diệp Huyền không hiểu được và cũng không muốn nghĩ nhiều.

Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Sao lại thế? Ta cảm giác linh khí ở đây rất dồi dào mà!”

Lúc này, Diệp Huyền có một loại cảm giác rất khó hiểu, hắn cảm thấy rất thân thiết, rất tự nhiên, giống như Diệp Linh đang ôm cánh tay hắn vậy.

Thanh Nhi mỉm cười: “Ở thế giới này lợi ích là tối cao, các loại linh khí trong vũ trụ đều thuộc loại không thể tái sinh, mà nhân loại và những sinh linh khác muốn tu luyện, muốn trở nên mạnh hơn nhất định phải có linh khí. Nói một cách đơn giản thì chính là cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm. Mà thần được người ở thế giới các ngươi gọi chính là con cá lớn này. Vũ trụ này của các ngươi chính là trang trại chăn heo của bọn họ. Vì vũ trụ này đã bị người dùng sức mạnh thần bí phong tỏa, nên cho dù người ở chỗ các ngươi có thiên phú yêu nghiệt thì thành tựu cũng sẽ bị giới hạn!”

Nói xong, nàng đi về phía xa.

“Chăn heo!”

Tại sao hắn lại có loại cảm giác đó với nữ tử trước mặt này?

Đi được hai bước, đột nhiên nhớ ra gì đó lại lại vòng đến bên cạnh Diệp Huyền, hai tay nàng ôm hai cánh tay hắn, cười bảo: “Cùng đi đi!”

“Cạn kiệt?”

Thanh Nhi cười bảo: “Không chăn heo thì lấy đâu ra thịt theo ăn?”

Hai người cứ đi về phía xa như thế.

Diệp Huyền lắc đầu: “Vẫn chưa hiểu lắm!”

Diệp Huyền hỏi: “Có ý gì?”

Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Vậy tại sao bọn họ không trực tiếp xóa sổ những sinh linh này, độc hưởng toàn bộ vũ trụ?”

Đây còn không phải là đang chăn heo sao?

Thần của Thần Điện cần tín ngưỡng chi lực, cường giả đỉnh cấp ở thế giới này muốn trở nên mạnh hơn nhất định phải tôn thờ bọn họ.

Hắn thật sự không ngờ lại phức tạp như thế!

Nghe đến đây, Diệp Huyền đã hơi hiểu ra.

Một tiếng kiếm minh vang vọng khắp toàn bộ Tứ Duy vũ trụ.

Thanh Nhi vừa cười vừa giải thích: “Mấy kẻ được gọi là thần này, cách thức tu luyện của bọn họ có hơi đặc biệt, bọn họ cần tín ngưỡng chi lực, chẳng qua, bọn họ không cần tín ngưỡng chi lực của chúng sinh, cái mà bọn họ cần chính là tín ngưỡng chi lực của những cường giả đỉnh cấp nhất tại thế giới này. Ngươi xem, cường giả của Thần Điện mạnh hơn những người bạn bên cạnh ngươi, tại sao lại thế? Là vì có tín ngưỡng của đám người đó thì bọn họ mới cho đám người này một vài tài nguyên đặc biệt, để đối phương trở nên mạnh hơn.”

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Một khắc này, toàn bộ linh khí ở khắp các nơi trong Tứ Duy vũ trụ đều đang điên cuồng tăng lên.

Rất nhanh, trong tinh không xa xăm kia đột nhiên có một tiếng vỡ tan phát ra, mà cùng với tiếng nứt vỡ đó vang lên, đột nhiên, Diệp Huyền phát hiện ra linh khí xung quanh dường như điên cuồng tăng vọt lên với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Tín ngưỡng chi lực!

Lúc này, Thanh Nhi cười bảo: “Ta giúp ngươi một lần.”

Vừa dứt lời, nàng quay người vung tay phải, một luồng kiếm quang vọt thẳng lên trời.

Vù!

Chỉ có tôn thờ bọn họ thì mới có thể trở nên mạnh hơn!

Diệp Huyền im lặng.

Thanh Nhi gật đầu: “Thế giới này của các ngươi trông như dồi dào linh khí nhưng thật ra đã nát đến tận xương tủy rồi. Vì tiên thiên bản nguyên chi khí của thế giới này đã gần như không còn. Hơn nữa, cội nguồn của linh khí bình thường ở chỗ các ngươi đều đang ở bên mấy kẻ được gọi là thần kia. Khống chế tiên thiên bản nguyên chi khí thì có thể khống chế được số lượng cường giả đỉnh cấp ở thế giới này, khống chế linh khí bình thường thì có thể khống chế được chất lượng người tu luyện ở thế giới các ngươi.”

Dường như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyền lại hỏi: “Thanh Nhi, vừa rồi ngươi nói linh khí ở thế giới bọn ta đã sắp cạn kiệt…”

Đúng lúc này, trong tinh không xa xăm kia, một nam tử hư ảo xuất hiện, hắn ta cứ nhìn Thanh Nhi như vậy.

Thanh Nhi liếc mắt nhìn nam tử, cười hỏi: “Sao ngươi lại yếu như vậy?”

Diệp Huyền: “…”

Nam tử nhìn chằm chằm vào Thanh Nhi, sau đó hắn ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền, cuối cùng biến mất.

Lúc này, Diệp Huyền phát hiện ra cơ thể của nữ tử càng lúc càng hư ảo.

Hắn biết Thanh Nhi có khả năng sẽ biến mất.

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử: “Thanh Nhi… với thực lực của ngươi chắc hẳn có thể không khiến mình biến mất, đúng chứ?”

Nữ tử cười hỏi: “Ngươi không muốn ta biến mất?”

Diệp Huyền gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận