Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 778: Khí Tức Tổ Sư!

Cách đó không xa, gương mặt Diệp Huyền đã trở nên khó coi.

Trong nháy mắt vừa rồi, hắn và người gỗ đồng thời xuất kiếm, tốc độ xuất kiếm của hắn không thua gì người gỗ.

Thế nhưng, hắn thua!

Bởi vì người gỗ xuất không phải một kiếm, mà là hai kiếm, trong cánh tay phải của người gỗ còn có một thanh kiếm!

Người gỗ sử dụng song kiếm!

Cách đó không xa, Đế Khuyển cũng thu hồi nụ cười, trong mắt nó có thêm một tia ngưng trọng.

Nếu như nói Diệp Huyền ngay từ đầu là chủ quan khinh địch, lần này, Diệp Huyền đã thật sự bại!

Nó biết rõ tạo nghệ Kiếm đạo của Diệp Huyền, người gỗ có thể làm Diệp Huyền ăn quả đắng đến hai lần, có thể nói, việc này rất kinh khủng.

Đây đã là tốc độ và ý thức áp chế!

Diệp Huyền cầm kiếm đi về phía người gỗ, ở bên cạnh, Đế Khuyển đột nhiên nói:

Kỳ thật không hoàn toàn như thế!

Lúc này, người gỗ đột nhiên cầm kiếm chỉ vào Diệp Huyền, ra hiệu Diệp Huyền tiếp tục tới!

Tại sao hắn lại bại?

Diệp Huyền gật đầu, sau đó đi tới trước mặt người gỗ, lần này, người gỗ không có ra tay, Diệp Huyền cũng không có ra tay.

Cách đó không xa, Diệp Huyền yên lặng.

- Cẩn thận.

Bởi vì người gỗ sử dụng song kiếm sao?

Nghĩ lại!

Diệp Huyền nhìn người gỗ đứng cách đó không xa, trong lòng hắn có phần khó hiểu, đây là người gỗ sao?

Vừa tới nửa canh giờ, Diệp Huyền không có ra tay, người gỗ cũng không có ra tay.

Còn có một nguyên nhân, đó chính là tốc độ xuất kiếm của hắn chưa đủ nhanh, hơn nữa lực phản ứng cũng không đủ, bởi vì đối phương xuất kiếm thứ hai, hắn còn chưa kịp phản ứng!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất kiếm, vào lúc Diệp Huyền xuất kiếm, người gỗ cũng xuất kiếm!

Nó đã nhìn ra, người gỗ chiêu chiêu trí mạng, không có ý nương tay.

Một người một gỗ cứ đứng đó, hơn nữa cả hai lại đứng suốt nửa canh giờ!

Bốn cái bóng quanh người hắn xuất kiếm quá nhanh, nhanh đến mức phi kiếm đều của hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản!

Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng, bốn thanh kiếm đã tấn công vào vị trí yếu hại trên người hắn, lúc này, hai thanh phi kiếm đã xoay tròn quanh người, rất nhanh, trước người hắn xuất hiện một đạo kiếm quang, kiếm quang bao phủ toàn thân Diệp Huyền.

Kiếm của hắn trực tiếp chém thẳng vào cái bóng, nhưng mà, kiếm cương chém xuống, cái bóng đã đâm một kích làm lệch mũi kiếm của Diệp Huyền.

Trong nháy mắt người gỗ xuất kiếm, hai thanh phi kiếm lặng lẽ chém vào đầu người gỗ, nhưng mà, càng làm Diệp Huyền không có nghĩ tới chính là, phi kiếm của hắn vừa xuất hiện, chúng đã bị người gỗ đánh bay, cùng lúc đó, một thanh kiếm trong tay người gỗ lại đâm tới trán của hắn.

Diệp Huyền đã lui lại hơn trăm trượng!

Kiếm ra cực nhanh, hơn nữa lại là song kiếm!

Diệp Huyền nhìn thân thể của mình, trên người hắn hiện tại đã có ba mươi vết kiếm!

Người gỗ không tiếp tục ra tay, nó trở lại vị trí mình đứng ban đầu, trường kiếm chỉ xéo mặt đất, không có bất kỳ khí tức nào.

Trước mặt Diệp Huyền, kiếm quang biến mất, bốn cái bóng đột nhiên quay lại cơ thể người gỗ.

Gương mặt Diệp Huyền đã biến hóa, hắn vội vàng lui về phía sau, hắn vừa lui lại, người gỗ đột nhiên cách không đâm ra một kiếm về phía hắn, kiếm vừa đâm ra, chung quanh Diệp Huyền đã xuất hiện ba cái bóng cầm kiếm trong tay!

Vào lúc này, sắc mặt Diệp Huyền thay đổi liên tục, bởi vì hắn phát hiện lực lượng trên kiếm của hắn đã biến mất!

Hơn nữa, bốn cái bóng đồng loạt xông tới.

Oanh!

Đứng trong kiếm quang, gương mặt Diệp Huyền đầy ngưng trọng.

Thời điểm này, Diệp Huyền đột nhiên chém một kiếm về phía trước.

Phi kiếm của Diệp Huyền nhanh cỡ nào, nó đã nhìn thấy, nhưng kiếm tốc của bốn cái bóng lại còn nhanh hơn cả phi kiếm của Diệp Huyền!

Bên cạnh, gương mặt Đế Khuyển cũng biến thành khó coi.

Ba mươi vết kiếm đều là cái bóng lưu lại!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn người gỗ đứng cách đó không xa, hắn hiện tại cảm thấy mê mang, một người gỗ có thể mạnh mẽ như thế sao?

Từ đầu tới đuôi, người gỗ chưa từng sử dụng tới bất cứ kiếm kỹ nào, nó chỉ dùng kiếm thuật đơn thuần mà thôi!

Hắn lại bị kiếm của đối phương đánh bại! Hơn nữa hắn đã vận dụng tới phi kiếm!

Đối mặt với người gỗ, mặc kệ kiếm tốc hay là lực lượng, hoặc là kỹ xảo dùng kiếm, hắn đều bị đối phương áp chế hoàn toàn!

Lúc này, Đế Khuyển đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nói:

- Còn đánh nữa không?

Diệp Huyền cười nói:

- Đương nhiên phải đánh tiếp!

- Tổ sư có lời, sau khi xuất kiếm, chú trọng dùng bất biến ứng vạn biến, tìm sơ hở của hắn, một kiếm phá vạn pháp, một chiêu trí mạng!

Lúc này, người gỗ cách đó không xa mở miệng:

Diệp Huyền cảm thấy khủng bố, sau khi người gỗ xuất kiếm, hắn đã thất bại ngay lập tức!

Bại!

Nửa giây sau, Diệp Huyền đã lui tới cửa điện, mà lần này, người gỗ đột nhiên dừng tay, lui trở về.

Diệp Huyền không thể không thu tay lại, tiếp tục lui!

Năm ngày sau, Diệp Huyền có thể ngăn cản một canh giờ!

Mười ngày sau, Diệp Huyền đã có lực đánh một trận. . .

Mười lăm ngày sau, Diệp Huyền lại đi tới trước mặt người gỗ, lần này, hắn có lòng tin hạ gục người gỗ!

Hắn đi tới trước mặt người gỗ, lúc này, đã khác với thường ngày, người gỗ cũng không chờ hắn xuất kiếm, mà là đột nhiên xuất kiếm trước. . .

Diệp Huyền giật mình, hắn đang muốn xuất kiếm, nhưng mà, dường như người gỗ biết hắn sẽ xuất kiếm, cho nên kiếm đầu tiên đâm vào cổ tay, một nhát này, Diệp Huyền không thể không lui, bởi vì nếu như hắn xuất kiếm, chẳng khác gì đưa cổ tay cho người gỗ chém.

Lui!

Diệp Huyền phản ứng cực nhanh, hắn vừa lui ra sau một bước đã rút kiếm trảm mạnh về phía trước.

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Nhưng mà, một kiếm này vừa xuất ra một nửa, kiếm của người gỗ chỉ còn cách trán của hắn nửa tấc!

Ba ngày sau, Diệp Huyền đã có thể ngăn cản kiếm của người gỗ suốt nửa canh giờ.

Khác biệt duy nhất chính là, thời gian thất bại đã lâu hơn.

Cứ như vậy, Diệp Huyền không ngừng chiến đấu với người gỗ, nhưng mỗi lần đều thất bại!

Vẫn còn tốt, người gỗ sẽ không truy kích, chỉ cần hắn rời khỏi đại điện, người gỗ sẽ dừng lại, bởi vậy, mặc dù hắn bại, nhưng chỉ cần rời khỏi đại điện sẽ không có nguy hiểm tính mạng!

Rất nhanh, Diệp Huyền và người gỗ lại chiến đấu với nhau, nhưng không lâu lắm, hắn lại bại hoàn toàn!

Vừa dứt lời, hắn đã đi tới trước mặt người gỗ.

Diệp Huyền nhìn về phía người gỗ, hỏi:

- Xuất kiếm trước thì sao?

Người gỗ nói:

- Xuất kiếm trước, chú trọng đánh đòn phủ đầu, chiếm đoạt tiên cơ, xuất kỳ chế thắng.

Diệp Huyền im lặng một lát, sau đó nói:

- Tổ sư của ngươi là ai!

Người gỗ nói:

- Trên người ngươi có khí tức tổ sư. . .

Diệp Huyền: . . .

Khí tức tổ sư?

Diệp Huyền nhíu mày, nói:

- Có ý gì?

Người gỗ nói:

- Khí tức tổ sư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận