Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3649. Ta có thể ra vẻ không?



Chương 3649. Ta có thể ra vẻ không?




Sau khi Võ Linh Mục xuất quyền, sắc mặt các cường giả Ác tộc bèn trở nên nghiêm trọng.
Bọn họ chưa bao giờ đánh giá thấp mười hai Mệnh Tri Thánh Giả!
Năm xưa Ác tộc kinh khủng cỡ nào?
Tuy nhiên, bọn họ vẫn bị mười hai Mệnh Tri Thánh Giả kia trấn áp. Phải biết rằng, năm xưa Ác tộc còn gọi cả tiên tổ, thế nhưng họ vẫn thất bại, không thể không nhờ vào tiên tổ các đời bảo vệ. Có thể tưởng tượng ra được, năm xưa mười hai người này nghịch thiên như thế nào?
Mà bây giờ, hàng vạn năm đã trôi đi, thực lực của mười hai Mệnh Tri Thánh Giả này chắc chắn phải tiến bộ.
Ác tộc muốn tự do thực sự thì bắt buộc phải giết chết mười hai Mệnh Tri Thánh Giả này!
Trong một thời không nào đó, nơi này tối om, chẳng nhìn thấy gì cả!
Người Ác tộc nhìn chằm chằm thời không tối om ấy, trong ánh mắt bọn họ tràn ngập vẻ căng thẳng.
Nếu như Cổ Sầu thất bại thì Ác tộc thực sự sẽ tiêu tan!
Đúng lúc ấy, thời không hắc ám kia bỗng khôi phục từng chút một. Dần dần, Cổ Sầu và Võ Linh Mục xuất hiện trước mặt mọi người.
Hai người đều còn sống!
Thế nhưng trước ngực Võ Linh Mục có một quyền ấn sâu hoắm!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mọi người trong Ác tộc bèn gào lên, tiếng gào tràn ngập sự hưng phấn!
Thắng rồi!
Cổ Sầu thắng rồi!
Trên bầu trời, sắc mặt các Thánh Giả sầm lại.
Võ Linh Mục thất bại rồi sao?
Ở phía xa xa, Cổ Sầu liếc nhìn Võ Linh Mục: “Còn thiếu chút nữa!”
Võ Linh Mục liếc nhìn sợi chỉ bạc cuốn trên cánh tay Cổ Sầu, hắn ta cười: “Ta không xứng để ngươi dùng ngân ti à?”
Cổ Sầu lắc đầu: “Ngươi lấy võ nhập đạo, thế nên ta muốn dùng võ đạo để đánh bại ngươi!”
Võ Linh Mục bật cười ha ha: “Hay cho câu dùng võ đạo đánh bại ta…”
Nói đoạn, hắn ta bèn xòe tay trái ra, trong lòng bàn tay là một hòn đá.
Võ Linh Mục nhìn Cổ Sầu: “Lần cuối cùng!”
Cổ Sầu liếc nhìn hòn đá trong tay Võ Linh Mục, sau đó nói: “Đây là võ đảm của ngươi à?”
Võ Linh Mục ngạc nhiên: “Ngươi cũng biết à?”
Cổ Sầu mỉm cười: “Năm xưa một vị tiên tổ Ác tộc chúng ta đã bại dưới võ đảm này của ngươi!”
Võ Linh Mục cười nói: “Bao nhiêu năm nay ta cũng có chút tâm đắc, muốn thỉnh giáo ngươi!”
Dứt lời, hắn ta chầm chậm nhắm hai mắt lại, võ đảm kia bèn hóa thành một đường ánh sáng và nhập vào trán Võ Linh Mục.
Uỳnh!
Võ Linh Mục run người, ngay sau đó khí tức của hắn ta đột nhiên bùng nổ. Khí tức càng lúc càng mạnh, cuối cùng thời không cũng cuộn trào. Không chỉ có vậy, thời không bên ngoài cũng đang trở nên hư ảo từng chút một!
Dù là thời không trong này hay thời không bên ngoài thì đều không chịu nổi khí tức to lớn mà Võ Linh Mục tỏa ra!
Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt mấy Mệnh Tri Thánh Giả tràn ngập vẻ khó tin.
“Mệnh Tri Thần Giả!”
Mục Ma nhìn chằm chằm Võ Linh Mục, gương mặt hắn ta tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Lúc này, Diệp Huyền ở phía dưới đột nhiên hỏi hắn ta: “Mục Ma, Mệnh Tri Thần Giả là gì?”
Lúc Mục Ma nói cũng không giấu giọng đi nên mọi người đều nghe được!
Mục Ma đột nhiên nhìn Diệp Huyền, phẫn nộ nói: “Ngươi hỏi gì mà hỏi! Lão phu thân thiết với ngươi lắm sao? Hả? Thân với ngươi lắm hả?”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn chép miệng: “Cướp của ngươi mỗi mấy chục Thánh mạch thôi ngươi có cần phải vậy không? Đúng là nhỏ mọn!”
Nghe vậy, Mục Ma tức điên lên: “Diệp Huyền, ngươi có còn liêm sỉ hay không đấy? Ngươi đường đường là kiếm tu mà lại nói lời không giữ lời, ngươi còn là con người không?”
Diệp Huyền thấy hơi bất lực: “Lão đầu, rõ ràng là ngươi cướp của ta trước, tại sao bây giờ ngươi lại nói như kiểu lỗi của ta ấy? Mọi thứ ta làm cũng chỉ để bảo vệ mình thôi!”
Mục Ma nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng, hắn ta không lên tiếng.
Diệp Huyền nhún vai, hắn cũng không đấu khẩu với lão đầu này nữa!
Hiện giờ hắn vẫn nên khiêm tốn thì thôi!
Ở phía xa xa, khí tức xung quanh Võ Linh Mục càng lúc càng mạnh.
Cổ Sầu khẽ nói: “Mệnh Tri cảnh, lấy võ nhập thần!”
Võ Linh Mục mỉm cười: “Nào, tiếp một quyền của ta nữa đi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn tiến lên trước một bước. Tiếp đó, hắn ta xuất quyền, thời không đột nhiên cuộn trào. Mọi thứ đều đang bị hủy diệt bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được!
Một quyền này đã vượt qua nhận thức của mọi người!
Trông thấy một quyền khủng bố kia của Võ Linh Mục, sắc mặt các cường giả Ác tộc lại trở nên nghiêm trọng.
Mấy người Võ Linh Mục từng được xưng là Mệnh Tri Thánh Giả, còn hiện giờ Võ Linh Mục đã tăng từ thánh lên thần!
Điều này hoàn toàn khác!
Cường giả Ác tộc đồng loạt nhìn Cổ Sầu, tộc trưởng có ngăn chặn được Võ Linh Mục không đây?
Lúc này Diệp Huyền cũng tò mò!
Sức mạnh của Võ Linh Mục đã vượt ngoài nhận thức của hắn. Dù da mặt hắn có dày đến mức nào cũng không thể không thừa nhận, câu đệ nhất nhân dưới tam kiếm là hắn chém gió!
Ở phía xa xa, Cổ Sầu đột nhiên bật cười!
Dưới ánh mắt của mọi người, hắn ta bước lên phía trước một bước, sau đó chỉ tay. Không gian lập tức cuộn trào, sau đó khôi phục lại như thường!
Lập tức khôi phục!
Mọi người sững sờ!
Mà lúc này, Cổ Sầu lại chỉ tay tiếp.
Đôi đồng tử của Võ Linh Mục co lại, hắn ta giơ hai tay lên chắn!
Uỳnh!
Dưới ánh mắt của mọi người, Võ Linh Mục bay ngược về phía sau, sau đó rơi thằng vào một vực thẳm thời không nào đó. Không chỉ có vậy, nhục thân của Võ Linh Mục cũng biến mất hoàn toàn!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Võ Linh Mục đã đạt Mệnh Tri Thần Giả rồi mà cũng bị đánh bại sao?
Mấy người Mục Ma cũng sững sờ!
Võ Linh Mục có thêm võ đảm đã có thể đạt đến Mệnh Tri Nhập Thần!
Hắn ta thực sự bị Cổ Sầu đánh bại trong vòng hai chiêu?
Sao có thể?
Hết chương 3649.



Bạn cần đăng nhập để bình luận