Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3749. Diệt tông!



Chương 3749. Diệt tông!




Tam kiếm!
A Đạo Linh thấy nghi hoặc, tam kiếm mà Diệp Huyền nói là ai?
Nàng còn muốn hỏi gì đó, nhưng Diệp Huyền đã xông lên rồi.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền bèn đánh Vạn Đạo Minh!
Lúc này, Vạn Đạo Minh đã dẹp hết cái tính nóng nảy của hắn ta rồi!
Đúng lúc ấy, hắn ta đột nhiên bị kiếm quang chém bay đi. Ngay sau đó, Vạn Đạo Minh quay người và biến mất ở cuối thời không.
Chạy rồi hả?
Diệp Huyền sững sờ.
Cái tên này muốn chạy hả?
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền ngự kiếm và biến mất ở cuối thời không!
Đương nhiên là hắn sẽ không thu tay!
Thấy Diệp Huyền đuổi theo, A Đạo Linh bèn bảo: “Đi!”
Dứt lời, nàng bèn đưa Ngôn Bán Sơn biến mất.
Vạn Đạo Tông.
Vạn Đạo Minh bèn trở lại Vạn Đạo Tông, hắn ta không còn nơi nào để đi!
Vừa về tới Vạn Đạo Tông, bầu trời phía sau người hắn ta đã biến thành một biển máu. Ngay sau đó, một thanh kiếm bèn xoẹt qua biển máu ấy!
Vạn Đạo Minh híp mắt lại, hắn ta xòe tay ra, một ngọn lửa xông lên trời. Tuy nhiên, ngọn lửa này vừa mới chạm vào huyết kiếm của Diệp Huyền bèn nứt toác, huyết kiếm lao thẳng xuống!
Đôi mắt Vạn Đạo Minh lóe lên lệ khí, hắn ta nhón chân phải, cả người hóa thành một hỏa trụ và xông lên trời.
Uỳnh!
Trên bầu trời, thanh huyết kiếm ép hỏa trụ dừng lại. Thế nhưng ngay sau đó, Vạn Đạo Minh rơi thẳng xuống.
Uỳnh!
Hắn ta rơi xuống Vạn Đạo Tông, Vạn Đạo Tông rung chuyển, vô số đỉnh núi sụp đổ.
Cả Vạn Đạo Tông chấn kinh!
Trên bầu trời, Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm trở lại tay hắn. Hắn nhìn Vạn Đạo Minh, lúc này, cánh tay phải của Vạn Đạo Minh đã không còn nữa!
Ngọn lửa trong tay hắn ta không ngăn được kiếm của Diệp Huyền. Điều quan trọng nhất là thực lực của Diệp Huyền không ngừng tăng lên, thực lực càng lúc càng mạnh!
Ở phía dưới, Vạn Đạo Minh nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ngươi hành xử tuyệt tình như vậy sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Cứ tuyệt tình như vậy đó!”
Dứt lời, cả người hắn biến mất!
Vụt!
Một thanh huyết kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu Vạn Đạo Minh. Nơi mũi kiếm rơi xuống, thời không bèn xuất hiện một tiểu hắc động. Ngay sau đó, tiểu hắc động này lớn lên, chỉ trong nháy mắt, một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào cả Vạn Đạo Tông!
Các cường giả Vạn Đạo Tông bèn tái mặt, đồng loạt trốn chạy khắp nơi!
Đôi đồng tử của Vạn Đạo Minh bèn co lại, hắn ta siết chặt tay trái. Chỉ trong chốc lát, thời không trước mặt hắn ta đã biến thành một bức tường thời không. Không chỉ có vậy, thời không chi lực từ bốn phía cũng cuộn trào về phía hắn ta như những đợt thủy triều.
Phòng thủ!
Đối diện với thanh kiếm của Diệp Huyền thì hắn ta chỉ có thể phòng thủ!
Bởi lẽ đối đầu thì thực lực hai bên phải ngang nhau, nếu như không ngang nhau thì bên yếu chắc chắn phải chịu đựng sức mạnh gấp hai lần!
Mà lúc này, hắn ta đã không thể chịu đựng sức mạnh kinh khủng như thế rồi, chỉ có thể phòng thủ thôi!
Lúc này, kiếm của Diệp Huyền lao xuống.
Uỳnh!
Bức tường thời không kia vỡ tan, Vạn Đạo Minh bị đánh vào vực thẳm thời không thần bí!
Mà lúc này, một thanh phi kiếm lại xuất hiện trước mặt hắn ta!
Đôi đồng tử của Vạn Đạo Minh lập tức co lại, hắn ta đột nhiên mở miệng nhẩm đọc chú ngữ thần bí. Ngay sau đó, thời không trước mặt hắn ta bèn cong vẹo, Thanh Huyền Kiếm cũng cong!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền trên bầu trời bèn nhíu mày, sức mạnh này kì lạ thật đấy!
Lúc này, Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm rung lên!
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm phá vỡ sức mạnh kì lạ kia. Thế nhưng lúc này, Vạn Đạo Minh đã lùi đi cả ngàn trượng!
Diệp Huyền liếc nhìn Vạn Đạo Minh: “Thời gian!”
Sức mạnh to lớn vừa rồi mang theo thuộc tính thời gian!
Vạn Đạo Minh nhìn chằm chằm Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền: “Rốt cuộc thanh kiếm này của ngươi là kiếm gì!”
Hắn ta phát hiện, rất nhiều sức mạnh của hắn ta đã bị thanh kiếm này khắc chế. Hay nói một cách khác, mọi sức mạnh đều vô dụng trước thanh kiếm này!
Diệp Huyền không phí lời, hắn cũng biến mất.
Vẻ mặt Vạn Đạo Minh bèn thay đổi, hắn ta không lùi bước, chỉ nhón chân phải.
Uỳnh!
Cả người hắn ta bùng cháy!
Thiêu đốt nhục thân!
Thiêu đốt linh hồn!
Hắn ta biết mình đã không còn đường lui nữa rồi!
Bởi lẽ A Đạo Linh và Ngôn Bán Sơn đang ở phía không xa, vài cường giả Vô cảnh đều đang ở đây, hắn ta không có đường về!
Nếu như không có thì hắn ta cứ liều mạng thôi!
Sau khi thiêu đốt nhục thân và linh hồn, khí tức của Vạn Đạo Minh lập tức tăng lên. Ngay sau đó, cả người hắn ta biến thành một hỏa trụ rồi xộc lên trời!
Vụt!
Chỉ trong chốc lát, thời không bốn phía lập tức hóa thành tro tàn!
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời, một mảng kiếm quang và hỏa quang bùng nổ!
Diệp Huyền lập tức bay đi hàng chục trượng. Khi vừa mới dừng lại, nhục thân của hắn ta bèn nứt ra, máu tươi bắn tung tóe. Không chỉ có vậy, linh hồn của hắn ta cũng dần biến mất với một tốc độ kinh khủng.
Một đòn trọng thương!
Mà ở phía xa xa, Vạn Đạo Minh bèn dừng lại, giữa trán hắn ta là một thanh kiếm!
Lúc này, Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm quay lại trong lòng bàn tay hắn. Khoảnh khắc nắm lấy Thanh Huyền Kiếm, linh hồn của hắn bắt đầu khôi phục như thường!
Thanh Huyền Kiếm không những có thể khắc chế linh hồn mà còn có thể nuôi dưỡng linh hồn!
Trông thấy linh hồn Diệp Huyền đã bình thường lại, Vạn Đạo Minh ở phía xa xa chầm chậm nhắm mắt.
Thất bại rồi!
Hết chương 3749.



Bạn cần đăng nhập để bình luận