Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1625: Ngươi có thể dẫn các nàng về không

Có thể nói, một thương này có thể làm cho không gian khu vực này hoàn toàn biến mất!

Thấy cảnh này, biểu cảm mọi người bên dưới lại trở nên nặng nề.

Đây cũng quá mạnh mẽ rồi!

Phía dưới, Tiểu Phạn chậm rãi nhắm mắt lại. Ngay sau đó, nàng đột nhiên mở hai mắt ra, hai tay cầm kiếm mạnh mẽ xẹt qua cổ họng mình một cái.

Xoẹt!

Sắc mặt Tiểu Phạn lập tức trắng bệch!

Mà chân trời dường như có tiếng xé rách vang lên. Sau đó, bạch y nam tử biến mất không thấy nữa!

Chết rồi à?

Sau khi uống xong, nàng không vứt cái bình đi mà cất lại.

Hiển nhiên chiêu này là giết địch một ngàn tự tổn thất tám trăm!

Tiểu Phạn lắc đầu, nàng lấy một bình bạch ngọc ra rồi uống.

Tiểu Phạn lắc đầu nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt.

Chạy thoát!

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên nói: “Tiểu tử, ngươi nên nghĩ cách để nạp năng lượng cho Đệ Cửu đi, nếu không ta cảm thấy ngươi có thể gặp nguy hiểm.”

Diệp Huyền sửng sốt.

Có điều chiêu này thật sự cường đại.

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống, dường như nghĩ đến gì đó. Hắn vội vàng đi tới trước mặt Tiểu Phạn: “Không sao chứ?”

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên nói: “Không phải chết mà là trốn thoát! Xem ra tên đó cũng không muốn tiếp một đòn này.”

Diệp Huyền giữ chặt tay Tiểu Phạn, nhẹ giọng hỏi: “Thật sự không sao chứ?”

Tầng thứ chín nói: “Vừa rồi người nọ rất không tầm thường, hơn nữa ta cảm nhận được một vài khí tức mờ ảo rất mạnh ở xung quanh!”

Suối sinh mệnh!

Rất mạnh!

Bất kể là ai khi đối mặt với chiêu này đều kiêng kỵ không thôi, cho dù là tầng thứ chín và bạch y nam tử.

Diệp Huyền khẽ nhíu mày: “Sao lại nói vậy?”

Tầng thứ chín nói: “Có thể là còn chưa nắm chắc mười phần, dù sao bên cạnh ngươi cũng có ta và tiểu cô nương này, nếu như hắn ta có thể giết ngươi trước mặt hai chúng ta...Vậy hắn ta cũng không cần phải giấu giấu diếm diếm như vậy.”

Hắn thật sự không dám đánh cược, nếu mình đi Tứ Duy vũ trụ, Phù Văn tông và Vạn Duy thư viện phải làm sao đây?

Tầng thứ chín nói: “Ngươi liên lạc với nàng ta cũng vô dụng. Tiểu tử, ta nói một câu thật lòng, nàng ta vô địch thế gian, mà hiện tại nàng ta lại bị nhân quả của ngươi kiềm chế, có thể tưởng tượng nhân quả trên người ngươi khủng bố như thế nào! Mà ngươi tốt nhất đừng ỷ lại nàng ta. Đơn giản mà nói, ngươi phải trở nên mạnh mẽ, đuổi kịp bước chân của nàng ta. Ngày sau mới có thể cùng nàng ta sóng vai tác chiến, bằng không cảm giác bất lực này ngày sau sẽ làm cho ngươi cực kỳ đau khổ.”

Đến Tứ Duy vũ trụ không?

Vừa rồi, thấy Tiểu Phạn và bạch y nam tử giao thủ mà hắn lại bất lực. Hắn không muốn có cảm giác này nữa!

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống, rốt cuộc là thế lực nào đang nhắm vào mình?

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi có thể dẫn các nàng về không?”

Liên Thiển nói: “Ta đi tìm cho ngươi!”

Dường như nghĩ đến gì đó, hắn đột nhiên nói: “Liên Thiển cô nương, ta muốn tìm Đạo tắc!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu!”

Bất lực!

Bây giờ hắn đã có cảm giác này rồi!

Dường như nghĩ đến gì đó, hắn nói: “Vì sao hắn ta không giết ta?”

Diệp Huyền khẽ nói: “Bây giờ xem ra tạm thời không có cách nào đến Tứ Duy vũ trụ. Có điều, ta không thể liên lạc với nàng được!”

Tầng thứ chín nói: “Rất bình thường, nếu như không phải đã từng chứng kiến sự cường đại của nữ tử váy trắng thì ta cũng muốn có thư ốc của ngươi. Thứ đồ chơi đó đối với chúng ta vẫn rất hữu dụng. Dù sao tiên tri cũng không phải là người bình thường. Có điều, nữ tử váy trắng phía sau ngươi làm cho ta triệt để bỏ đi ý niệm này trong đầu, ta còn muốn sống thêm vài năm nữa!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ta cảm thấy mọi chuyện càng ngày càng phức tạp.”

Liên Thiển nói: “Ta sẽ thử xem.”

Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì đa tạ!”

Liên Thiển rời khỏi Giới Ngục tháp rồi biến mất ở cuối chân trời.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn chân trời, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.

Rốt cuộc thì bạch y nam tử là ai?

Đối phương là thế lực gì?

Hiện tại một chút manh mối hắn cũng không có!

Đúng lúc này dường như hắn nghĩ đến gì đó, nhẹ giọng nói: “Ta suýt chút nữa quên mất, rõ ràng Dị Thú Kinh biết thân phận của bạch y nam tử, xem ra ta vẫn phải trở về một chuyến!”

Tầng thứ chín : “Đúng vậy, ngươi có thể hỏi nàng ta!”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối, ngươi là người của thời đại nào?”

Hắn đột nhiên có một chút tò mò, tò mò tầng thứ chín đến từ thời đại nào.

Tầng thứ chín cười nói: “Ta không phải người kỷ Cambri, cũng không phải Bạch Á kỷ, ta là người của thời đại này, có điều ta không thuộc về Ngũ Duy vũ trụ.”

Diệp Huyền hỏi: “Từ Tứ Duy vũ trụ đi lên?”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi đừng để ý lai lịch của ta làm gì, không bằng lo chuyện của ngươi trước đi!”

Diệp Huyền gật đầu, nhìn ba người nữ phu tử: “Các ngươi cẩn thận một chút, ta phải trở về Vĩnh Sinh chi địa một chuyến!”

Nữ phu tử gật đầu: “Cẩn thận một chút!”

Diệp Huyền xoay người rời đi. Ước chừng hơn nửa canh giờ sau, hắn đi tới Vĩnh Sinh chi địa, nhưng lối vào Vĩnh Sinh chi địa đã biến mất!

Biến mất!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lúc này, giọng nói của Huyền Ngoa đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Kỷ Cambri, Ngũ Duy kiếp tới, lúc ấy rất nhiều người đang chuẩn bị đối kháng với Ngũ Duy kiếp nhưng cũng có một số người đang chuẩn bị nghênh đón Ngũ Duy kiếp...”

Đúng lúc này, giọng của Huyền Ngoa đột nhiên dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận