Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1433: Không phải các ngươi đang truy nã ta sao?

Ầm!

Phía dưới, Trần Thiên trực tiếp bị bàn tay này bao phủ, cùng lúc đó, trên mặt đất xuất hiện một cái vực to sâu không thấy đáy!

Bốn phía, những cường giả Vạn Duy thư viện hoảng hốt trong lòng, không người nào dám xuất thủ!

Nói đùa, vị trước mắt này chính là Tu La Nữ Đế, một trong số sáu đại cường giả thế gian!

Lúc này, trong vực sâu, Trần Thiên đột nhiên bay ra, nhưng mà giờ phút này nhục thân hắn ta đã rạn nứt, trên người toàn là máu tươi.

Mặc dù không chết nhưng cũng đã tàn phế!

Trần Thiên nhìn về phía Diệp Linh trên không trung: “Tại sao?"

Không trung, Diệp Linh nhìn xuống Trần Thiên: “Không phải ngươi đang truy nã ta hay sao?"

Diệp Linh đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Thiên, nàng nhìn hắn ta: “Ta ở đây, ngươi muốn thế nào?"

Đây không phải là người mà hắn ta muốn tìm hay sao?

Tiểu nữ hài trong chân dung chính là Diệp Linh, mà Diệp Linh trong chân dung gần như giống y hệt vị Tu La Nữ Đế trước mắt này!

Cách đó không xa, một bóng người hiện lên, người tới chính là Sách sư, thời khắc này, sắc mặt của Sách sư tái nhợt, đầu đầy mồ hôi. Hắn ta nhìn thoáng qua Diệp Linh cách đó không xa, muốn chết mẹ luôn cho rồi.

Nói đến đây, hắn ta dường như là nghĩ tới gì đó, tay phải khẽ vẫy một cái, một bức chân dung đột nhiên xuất hiện trong tay của hắn ta.

Ầm!

Truy nã ngươi?

Sách sư vội vàng cung kính thi lễ nói: “Nữ Đế tôn kính, ta..."

Nhìn chân dung trong tay, Trần Thiên trực tiếp ngây dại.

Trần Thiên dữ tợn nói: "Ngươi đang đùa ta sao? Ta truy nã ngươi khi nào..."

Trần Thiên đột nhiên quay người gầm lên: “Sách sư!"

Trực tiếp thần hồn câu diệt!

Chuyện gì đã xảy ra?

Trần Thiên: "..."

Đúng lúc này, Diệp Linh đột nhiên vung tay phải lên.

Nhục thân của Sách sư trực tiếp nổ bể ra, mà cùng nổ tung còn có linh hồn của hắn ta!

Cả người Trần Thiên trực tiếp bị đánh cho hồ đồ!

Ầm!

Lúc này, một số cường giả Vạn Duy thư viện đã xuất hiện xung quanh, mặc dù bọn họ biết đánh không lại Tu La Nữ Đế nhưng cũng không thể trơ mắt đứng nhìn Trần Thiên bị giết!

Sắc mặt Trần Thiên có chút khó coi: “Các hạ, người mà chúng ta muốn tìm cũng không phải là ngươi mà là muội muội của Diệp Huyền, Diệp Linh. Chỉ là không ngờ các hạ và nàng ta giống nhau như vậy, đây là lỗi của Vạn Duy thư viện ta, xin các hạ..."

Giữa sân, những cường giả Vạn Duy học viện đó nhìn về phía Trần Thiên, Trần Thiên gằn giọng nói: "Lui ra!"

Trên không trung, Diệp Linh nhìn về phía Trần Thiên, mặt nàng không có cảm xúc, nhìn không có vẻ gì là đã nguôi giận: “Không phải tìm ta sao?"

Diệp Linh quay đầu, mặt không cảm xúc: “Rốt cuộc cũng có một kẻ ra gì đến rồi?"

Trần Thiên nhìn về phía Diệp Linh, hắn ta đang định nói chuyện nhưng một bàn tay đã bóp chặt cổ của hắn ta, ngay lúc bàn tay này đang định dùng sức bóp thì đột nhiên có một tiếng thở dài vang lên: “Nữ Đế, đâu cần phải tuyệt tình như vậy?"

Bốn phía, những cường giả Vạn Duy Học Viện do dự một chút, sau đó lui về một bên.

Đúng lúc này, Diệp Linh đột nhiên vung tay ra.

Dù sao, Trần Thiên cũng là viện trưởng Vạn Duy thư viện.

Nếu để Tu La Nữ Đế chém giết Trần Thiên ở Vạn Duy thư viện, vậy Vạn Duy thư viện cũng không còn mặt mũi nào nữa!

Đúng lúc này, Trần Thiên đột nhiên nói: "Tất cả mọi người lui ra!"

Trần Thiên trực tiếp bay ra ngoài, trong không trung, nhục thân của hắn ta bắt đầu vỡ vụn, khi hắn ta dừng lại đã chỉ còn lại linh hồn!

Nơi xa, Diệp Linh nhìn về phía Trần Thiên đã là linh hồn thể, Trần Thiên trầm giọng nói: "Các hạ thật sự muốn đuổi cùng giết tận sao?"

Giờ này khắc này, hắn ta mới biết Tu La Nữ Đế này khủng bố đến mức nào!

Hắn ta không ngờ trước mặt cường giả như vậy mình ngay cả sức đánh trả cũng không có!

Diệp Linh buông Trần Thiên ra, nàng nhìn về phía bên phải, một nam tử trung niên đứng nơi ở đó, nam tử trung niên mặc trường sam màu xám, trong tay trái cầm một quyển sách cổ, tay phải nắm một cây bút dài.

Nhìn cực kỳ nho nhã văn tĩnh!

"Thư giáo tôn!"

Giữa sân, có người hô lên kinh ngạc!

Thư giáo tôn tên là Lâm Tiếu Thư, là một trong số lục đại giáo tôn, cũng là cường giả đỉnh cấp của Vạn Duy thư viện năm đó.

Nhìn thấy người tới, tất cả mọi người trong Vạn Duy thư viện thở dài một hơi.

Bây giờ Vạn Duy thư viện đã không còn là Vạn Duy thư viện năm đó, năm ấy, dù cho không có tiên tri nhưng Tu La Nữ Đế cũng không thể tùy ý làm bậy như thế ở Vạn Duy thư viện. Dù sao thì năm đó ngoài tiên tri ra vẫn còn có nữ phu tử và vô số cường giả.

Đáng tiếc là bây giờ cường giả Vạn Duy thư viện đã lác đác không có mấy, mà mấy người kia hoàn toàn không thể đối kháng lại Tu La Nữ Đế!

Cũng may, bây giờ có một vị giáo tôn tới!

Diệp Linh nhìn Lâm Tiếu Thư, người kia nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó khẽ cười nói: "Nữ Đế, không biết Vạn Duy thư viện ta có chỗ nào đắc tội, lại khiến cho ngươi tức giận như thế!"

Diệp Linh không nói gì, nàng phất tay áo.

Nơi xa, Lâm Tiếu Thư đột nhiên cầm bút nhẹ nhàng điểm một cái.

Ầm!

Trước mặt hai người, một gợn sóng vô hình đột nhiên lan ra, sau một khắc, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lâm Tiếu Thư liên tục lùi nhanh lại, lui gần ngàn trượng mới dừng lại!

Mà Tu La Nữ Đế lại chỉ lui nửa bước!

Nhìn thấy một màn này, vô số cường giả Vạn Duy thư viện đang có mặt ở đây sắc mặt lập tức trầm xuống.

Trên không trung, Thư giáo tôn nhìn thoáng qua cây bút trong tay của mình, chiếc bút đó đã hoàn toàn rạn nứt.

Hắn ta nhìn về phía Nữ Đế xa xa: "Nữ Đế, ngươi thật sự muốn hủy diệt Vạn Duy thư viện ta sao?"

Diệp Linh mặt không cảm xúc, nàng chậm rãi đi về phía Thư giáo tôn: "Không phải Vạn Duy thư viện ngươi đang truy nã ta sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận