Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1223: Ngươi lại tiến cảnh đấy hả?

Bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp Huyền tay xách cái tháp mà cạn lời.

Vòng đi vòng lại cuối cùng nó vẫn về tay hắn!

Giới Ngục tháp rung lên một chút như đang muốn nói gì đó với hắn.

Diệp Huyền bật cười: “Có lẽ đây chính là duyên phận!”

Hắn cất Giới Ngục tháp đi, đang chuẩn bị rời đi lại chợt ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy một nữ tử đang đi đến.

Viên Tiểu Đao!

Phía sau Viên Tiểu Đao còn có một bạch y nam tử.

Diệp Huyền xuất hiện trước mặt Viên Tiểu Đao, hắn mỉm cười: “Xin chào Viên cô nương!”

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền nhưng không lên tiếng.

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ta cần gì phải lừa ngươi chứ?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ban nãy Kiếm Tôn tiền bối tới tìm ta thỉnh giáo cách khống chế Giới Ngục tháp, ta nói cho hắn ta biết xong thì hắn ta đi rồi.”

Viên Tiểu Đao nói: “Ta có tin ngươi bao giờ đâu!”

Diệp Huyền nhìn về phía không xa: “Hắn ta vừa mới đi chưa được bao lâu!”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền: “Kiếm Tôn đâu?”

Nói tới đây, hắn bỗng ngừng lại rồi bảo: “Viên cô nương, thứ lỗi cho ta nói thẳng, giờ Kiếm Tôn tiền bối đang không thể khống chế hoàn toàn Giới Ngục tháp, đợi sau khi hắn ta có thể khống chế hoàn toàn thì Thần Điện các ngươi muốn có được cái tháp lại càng khó hơn đấy.”

Viên Tiểu Đao chau mày: “Vừa mới đi?”

“Kiếm Tôn?”

Diệp Huyền chau mày: “Sao, Viên cô nương không tin ta à?”

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Đang nói chuyên yên lành cơ mà, ngươi đừng có chửi người!”

Nói đoạn, hắn lại nhìn về phía không xa: “Giờ các ngươi đuổi theo vẫn còn kịp đấy.”

Viên Tiểu Đao phẫn nộ: “Diệp Huyền, sao ngươi hèn thế? Hắn ta muốn cái là ngươi cho luôn? Ngươi là kiếm tu cơ mà? Kiếm tu các ngươi chẳng phải rất ngoan cường hay sao? Sao người lại nhát thế?”

Viên Tiểu Đao trừng mắt: “Ngươi nói cho hắn ta cách khống chế thật rồi sao?”

Viên Tiểu Đao đột nhiên gào lên: “Ngươi là heo sao?”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Viên cô nương, ngươi thực sự không đuổi theo hắn ta sao? Để hắn ta khống chế được Giới Ngục tháp thì ta dám chắc chắn rằng Thần Điện các ngươi sẽ không còn là đối thủ của Kiếm Tôn tiền bối nữa đâu!”

“Ngươi!”

Sau khi Diệp Huyền về Giới Ngục tháp, hắn trực tiếp đi tìm Kiếm Tôn.

Viên Tiểu Đao tức giận nhìn Diệp Huyền: “Ngươi còn không đánh lại được ta đây này! Sao ngươi không đưa nó cho ta?”

Không những trở lại mà còn trả lại Giới Ngục tháp cho hắn!

Diệp Huyền nói: “Ta không đánh lại được hắn ta.”

Dưới sự chỉ điểm của hắn ta, tu vi của Diệp Huyền tăng lên nhanh chóng!

Với những câu hỏi của hắn, Kiếm Tôn cũng không từ chối, hắn ta nói hết và chỉ điểm cho Diệp Huyền nhiều thứ.

Đúng là một chuyện nằm ngoài dự liệu của Diệp Huyền.

Diệp Huyền nói: “Ta đã từng hỏi ngươi rồi! Lúc đó ngươi bảo không cần còn gì!”

Hắn muốn thỉnh giáo!

Cuốn Kiếm kinh kia hắn đã đọc rất nhiều lần, nhưng về kiếm đạo thì vẫn còn nhiều thắc mắc.

Ban nãy hắn còn đang sầu vì không có ai giải đáp cho mình, ai dè Kiếm Tôn lại trở lại!

Viên Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyền, giờ nàng đang vô cùng tức giận!

Diệp Huyền nhún vai rồi cũng rời đi.

Nói đoạn, nàng và bạch y nam tử bèn biến mất.

Viên Tiểu Đao lạnh lùng nhìn hắn: “Trước kia ta còn tưởng ngươi thế nào, giờ ta thấy ngươi đúng là một tên nhát gan!”



Ở một tinh không xa xôi, Viên Tiểu Đao và bạch y nam tử đi mấy tinh vực rồi nhưng vẫn không tìm thấy Kiếm Tôn đâu.

Viên Tiểu Đao dừng lại, nàng quét mắt nhìn xung quanh rồi chau mày: “Không thể nào…”

Bạch y nam tử trầm giọng nói: “Hắn ta không thể chạy nhanh như vậy được!”

Viên Tiểu Đao nói: “Tên Diệp Huyền kia đã lừa chúng ta?”

Bạch y nam tử lắc đầu: “Vấn đề là hắn lừa chúng ta để làm gì?”

Viên Tiểu Đao nhìn về phía Bắc Cảnh: “Có hai khả năng, một là Kiếm Tôn đã ẩn thân! Hai là Kiếm Tôn không hề rời khỏi Bắc Cảnh, nếu không rời khỏi Bắc Cảnh thì hắn ta đi đâu được chứ? Hơn nữa, hắn ta không có lí do gì để ở lại Bắc Cảnh cả…”

Bạch y nam tử nói: “Sợ là tên Diệp Huyền kia đã biết gì đó!”

Diệp Huyền!

Nhắc đến cái tên này là mặt Viên Tiểu Đao lại lạnh như băng: “Tên tiện nhân này!”

Bạch y nam tử nhìn Viên Tiểu Đao: “Dạo này tâm cảnh của ngươi hình như có vấn đề!”

Viên Tiểu Đao nói: “Về Bắc Cảnh!”

Nói đoạn, nàng bèn biến mất.

Bạch y nam tử trầm mặc trong chốc lát rồi cũng biến mất theo.

Bắc Cảnh.

Viên Tiểu Đao và bạch y nam tử vừa về tới Bắc Cảnh thì A Liên đã xuất hiện trước mặt hai người.

A Liên mỉm cười: “Sao các ngươi lại quay lại đây?”

Viên Tiểu Đao nói: “Diệp Huyền đâu?”

A Liên đáp: “Hắn đang bận!”

Viên Tiểu Đao trầm giọng nói: “Bảo hắn ra đây!”

A Liên chỉ cười: “Viên cô nương, hình như ngươi rất thích đối đầu với hắn nhỉ?”

Viên Tiểu Đao đang định nói gì đó thì bỗng phía không xa truyền đến một giọng nói: “Viên cô nương tìm ta sao?”

Viên Tiểu Đao liếc nhìn, ở đó có môt nam tử đang bước tới. Người đó chính là Diệp Huyền.

Viên Tiểu Đao đang định nói thì sắc mặt nàng bỗng thay đổi: “Ngươi… kiếm đạo Minh cảnh… người… ngươi gian lận đấy sao? Hả? Hả? Hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận