Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 820: Làm Rất Tốt

Trước Võ Điện, viện trưởng Võ viện Hách Liên Thiên lẳng lặng nhìn Diệp Huyền và Mạc Tà phía dưới, sau lưng hắn, là Tần Sơn.

Vẻ mặt Tần Sơn có chút trầm trọng.

Một lát sau, Hách Liên Thiên đột nhiên nói:

- Thấy thế nào?

Tần Sơn trầm giọng nói:

- Hai người đều rất mạnh.

Hách Liên Thiên mỉm cười:

- Không ngờ tới, lần này Vị Ương Tinh Vực lại có nhiều yêu nghiệt như thế, mặc kệ là Tiểu An và Liên Vạn Lý kia, hay Diệp Linh cùng với Mạc Tà này, đều là yêu nghiệt trong yêu nghiệt a!

- Nói đi!

Hách Liên Thiên nói khẽ:

Tần Sơn muốn nói lại thôi.

- Viện trưởng, nhiều yêu nghiệt như vậy...

Hách Liên Thiên lắc đầu:

- Bọn hắn ai cũng người này không phục người kia, đặc biệt là hiện tại, trong viện đã tạo thành hai phe thế lực, một là Vị Ương phái với Vị Ương Tinh Vực cầm đầu, cũng chính là mấy người An Lan Tú và những người tới từ Vị Ương Tinh Vực, đều tụ tập xung quanh các nàng. Còn có một phe là thiên tài ban đầu của Võ viện chúng ta, cũng chính là đám người Trường Hà. Bởi vì chuyện của Diệp Huyền này, hiện tại quan hệ giữa hai phe này không tốt thế nào.

Nghe vậy, trên gương mặt trầm trọng của Tần Sơn cũng lộ ra vẻ mỉm cười:

- Ngươi sợ bọn hắn nội loạn?

- Nào phải chỉ có không tệ! Mấy yêu nghiệt này, đều là trăm năm khó gặp!

- Quả thật không tệ.

Tần Sơn nói:

Tần Sơn lại nói:

Hách Liên Thiên nói:

- Hơn nữa, mấy người Tiểu An đi lại quá gần với Diệp Huyền, mà Võ viện chúng ta và Kiếm tông...

Tần Sơn gật đầu:

Hách Liên Thiên yên lặng.

- Vì sao?

Hách Liên Thiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ:

Tần Sơn nói:

- Vậy ngươi cảm thấy nên làm thế nào?

Tần Sơn nhìn về phía Hách Liên Thiên:

Hách Liên Thiên cười nói:

- Ta ngược lại muốn xem xem, Kiếm tông hắn có dám ra tay với Võ viện ta hay không!

Hách Liên Thiên nói khẽ:

- Viện trưởng không lo lắng?

Tần Sơn yên lặng.

- Kiếm tông có tên kia, dã tâm rất lớn!

Hách Liên Thiên cười nói:

- Ta biết!

- Ngươi hẳn phải biết quan hệ sâu xa giữa bản viện và Kiếm tông, giữa song phương có khả năng cạnh tranh với nhau, thậm chí là tranh đấu, thế nhưng, lại vĩnh viễn không thể đẩy đối phương vào chỗ chết!

- Hai nguyên nhân, thứ nhất, bởi vì tổ sư, năm đó lúc tổ sư rời đi, đã từng nhắn lại, đời đời nhân tình với Kiếm tông. Thứ hai, mặc kệ là Kiếm tông hay Võ viện ta, đều có lá bài tẩy của bản thân, trừ phi chênh lệch đặc biệt lớn, bằng không, hai bên chúng ta ai cũng không dám động đối phương.

Hách Liên Thiên nhìn pho tượng ở phía dưới kia:

Tần Sơn có chút không hiểu.

Tần Sơn nhìn xuống Diệp Huyền và Mạc Tà phía dưới:

- Nếu Võ viện ta và Kiếm tông tranh đấu, Diệp Huyền này và mấy người Tiểu An...

Hách Liên Thiên cười nói:

- Ngươi nên nhìn ngược lại, Diệp Huyền này là một người trọng tình, nếu Kiếm tông bảo hắn đi đối phó Võ viện ta, ví dụ như, để cho hắn tới giết mấy người Tiểu An và Mạc Tà, ngươi cảm thấy hắn sẽ làm sao?

Tần Sơn sửng sốt.

Hách Liên Thiên nhìn xuống phía dưới, nói khẽ:

- Nên lo lắng chính là Kiếm tông! Bây giờ Võ viện ta nhân tài đông đúc, mấy tên Kiếm tông kia, sợ là phải ngủ không yên giấc!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Tần Sơn ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Tinh chủ, dị vực, Thiên Hà tinh vực, còn có một Nam Tòa tinh vực, mấy thế lực này, hiện tại cũng đang nghỉ ngơi lấy lại sức!

Mạc Tà khẽ gật đầu:

- Không hề!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Những mối thù kia, có quên hay không?

Mạc Tà nói khẽ:

Như Hách Liên Thiên nói, mặc kệ là Mạc Tà hay là Diệp Huyền, đều không hề xuất ra lá bài tẩy của bản thân.

Hai người muốn phân ra thắng bại, rất khó!

Phía dưới, bên trên đài luận võ, theo một tiếng nổ lớn vang lên, Mạc Tà và Diệp Huyền đột nhiên tách ra, mà lần này, hai người không lao vào chiến tiếp.

Bởi vì bọn hắn cũng rõ ràng, tiếp tục đánh nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Vừa rồi hai người so đấu đều là kiến thức cơ bản!

Mạc Tà đi đến trước mặt Diệp Huyền, cười nói:

- Phi kiếm này của ngươi, so với lúc ở Vị Ương Tinh Vực đã nhanh hơn không ít!

Diệp Huyền cười nói:

- Thực lực của ngươi cũng mạnh hơn không ít!

- Hai người này...

Tần Sơn nhìn xuống phía dưới, một lát sau, hắn lắc đầu cười khổ:

Nói xong, cả người hắn đã biến mất không thấy gì nữa.

- Hai người đều không xuất toàn lực, không phân ra sinh tử, cũng không phân ra thắng bại!

Hách Liên Thiên lắc đầu:

- Không xem tiếp sao? Bọn hắn còn chưa phân ra thắng bại a!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tinh chủ đã phái người tới Thần Võ thành này!

Mạc Tà nhìn về phía Diệp Huyền:

- Vì chí bảo kia?

Diệp Huyền gật đầu.

Mạc Tà nói:

- Nếu cần hỗ trợ, thông báo một tiếng.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Đúng thực là có chuyện cần ngươi hỗ trợ.

Mạc Tà nói:

- Nói!

Diệp Huyền nói:

- Muội muội ta đang ở Võ viện, có thể bọn hắn sẽ nhằm vào muội muội ta!

Mạc Tà khẽ gật đầu:

- Ta sẽ chú ý.

Diệp Huyền cười nói:

- Đa tạ!

Mạc Tà nói:

- Khách khí! Nhớ kỹ, nếu có chuyện, thông báo ta.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Võ Điện, cũng không biết Diệp Linh đang thế nào!

An Lan Tú đã nói với hắn, chỉ cần Diệp Linh xuất quan, sẽ dẫn theo nàng tới gặp hắn.

Mà bây giờ, Diệp Linh vẫn chưa có tin tức gì.

Một lát sau, Diệp Huyền quay người rời đi.

Mà chung quanh, những đệ tử Võ viện kia hai mặt nhìn nhau, trận này đánh xong rồi?

Đúng lúc này, một tên nam tử đột nhiên rơi vào trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền dừng bước lại.

Nam tử nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ta không biết hắn và ngươi có quan hệ như thế nào, thế nhưng, ta cảm thấy trận luận võ vừa rồi không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ngươi muốn đánh lần nữa, đúng không?

Nam tử gật đầu.

Diệp Huyền nói:

- Có thể bắt đầu chưa?

Nam tử nhìn về phía Diệp Huyền, sau một khắc, hắn đột nhiên biến mất, mà trong nháy mắt khi nam tử vừa biến mất, một đạo kiếm quang đột nhiên lóe lên từ giữa sân.

Oanh!

Kiếm quang tán, nam tử liên tục lùi lại.

Nam tử còn chưa kịp dừng lại, hai thanh phi kiếm trực tiếp đính vào giữa chân mày hắn.

Giữa sân lặng ngắt như tờ.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua bốn phía:

- Ân oán giữa ta và Võ viện đến đây là kết thúc!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Giữa sân, mọi người yên lặng.

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Võ viện, hắn về tới Kiếm tông, mà vừa mới trở lại nhà cỏ của Việt Vô Trần, một tên nam tử lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nam tử mặc một bộ trường sam màu xám, bên hông đeo một thanh kiếm!

Nam tử liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Ngươi chính là Diệp Huyền mới vừa gia nhập Kiếm tông ta?

Diệp Huyền gật đầu:

- Ngươi là ai?

Nam tử nói:

- Ta là Tàn Kiếm một trong Kiếm tông lục kiếm!

Tàn Kiếm!

Diệp Huyền khẽ ngẩn người, sau đó nói:

- Nghe danh đã lâu!

Tàn Kiếm khẽ gật đầu:

- Nghe nói ngươi giết người Võ viện!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, Tàn Kiếm đột nhiên nói:

- Làm rất tốt!

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận