Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 359: Cút!

Vừa dứt lời, Thanh Long đao trong tay nàng đột nhiên run lên dữ dội, một tiếng long ngâm vang lên.

Thấy thế, sắc mặt lão giả áo đen càng ngày càng khó coi.

Người Thanh Châu đều không sợ chết sao?

Lão giả áo đen nhìn chằm chằm vào Liên Vạn Lý, nói:

- Tốt, vậy thì cho ngươi nhìn thực lực của Tư Đồ gia!

Vừa dứt lời, giữa ngón tay của hắn đột nhiên xuất hiện một tấm phù lục màu vàng, sau một khắc, tấm phù lục kia lập tức bay lên trời!

Gọi người!

Lúc này, A Tả đi đến bên cạnh Liên Vạn Lý, nói khẽ:

Thích?

Thác Bạt Tiểu Yêu lại hỏi:

Lúc này, Thác Bạt Tiểu Yêu đột nhiên đi đến bên cạnh Liên Vạn Lý, nàng nhỏ giọng nói:

- Không có không có! Bổn vương sao lại thích người có da mặt dày như thế! Quá dày! Còn dày hơn tường thành của ta!

- Hộ Giới minh tới, bổn vương cũng cương đến cùng!

- Da mặt hắn dày!

- Ngô Vương, Tư Đồ gia có thể là thế lực thượng giới tại Trung Thổ Thần Châu, thế gia siêu nhất lưu chân chính...

- Vậy ngươi chán ghét hắn không?

A Tả nhìn thoáng qua Liên Vạn Lý, không nói gì.

Liên Vạn Lý lãm đạm nói:

Liên Vạn Lý trừng mắt nhìn, sau đó liên tục lắc đầu, nói:

Thác Bạt Tiểu Yêu còn chưa từ bỏ ý định, nàng còn muốn hỏi cái gì đó, lúc này, Liên Vạn Lý cúi người nói nhỏ bên tai nàng:

- Liên tỷ, ngươi thích Tiểu Diệp Tử sao?

- Nữ hài tử cho dù ưa thích một người, cũng không thể nói ra được, phải hàm súc, bằng không thì, nam nhân cảm thấy ngươi ưa thích hắn, hắn sẽ không có sợ hãi, không xem ngươi ra gì, rõ chưa?

Liên Vạn Lý suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Thác Bạt Tiểu Yêu cảm thấy quá tải, đây là trả lời sao?

Lão giả áo đen cũng sững sờ, đang thật tốt, tại sao lại động thủ?

Cách đó vài chục trượng, năm sáu người bị Thanh Long đao chém thành hai khúc trong nháy mắt!

Lão giả áo đen nhìn thoáng qua Liên Vạn Lý, hắn hiện tại, trong mắt ngoại trừ có kiêng kị, còn có một tia e ngại!

Liên Vạn Lý quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa, nghĩ đến tình cảnh lúc đầu tại hoàng cung Đại Vân đế quốc, vành tai nàng nóng lên, mặt ửng đỏ, sau một khắc, nàng đột nhiên xoay người bổ ra một đao.

Thế nhân đều nói Thanh Châu yêu nghiệt nhất chính là Diệp Huyền, kỳ thật, hiện tại Thanh Châu yêu nghiệt nhất là nữ nhân trước mắt này!

Thác Bạt Tiểu Yêu trừng mắt nhìn, như có điều suy nghĩ.

Huyết mạch Võ thần!

An Lan Tú!

Lão giả áo đen nhìn Liên Vạn Lý thật kỹ, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền cách đó không xa, Diệp Huyền này, dù như thế nào cuối cùng cũng chết!

Oanh!

Bởi vì hắn phát hiện, nữ tử trước mắt chính là chân Vạn Pháp cảnh!

Chân Vạn Pháp cảnh!

Hắn tự nhiên biết ngụy Vạn Pháp cảnh và chân Vạn Pháp cảnh có khác nhau, nữ nhân trước mắt mới bao nhiêu tuổi?

Tất cả mọi người sửng sốt, nữ nhân này nổi điên làm gì?

Mọi người: “...”

- Lớn lên quá xấu, thực sự chướng mắt!

Liên Vạn Lý khẽ vẫy tay phải, Thanh Long đao bay trở về trong tay nàng, nàng lạnh lùng nhìn thoáng qua mấy cỗ thi thể bị nàng phanh thây, nói:

Nữ nhân này, Tư Đồ gia nhất định phải đạt được!

Đối với điểm này, Tư Đồ gia không cho phép có bất kỳ sai lầm nào!

Bởi vậy, dù cho biết người sau lưng Diệp Huyền có khả năng không đơn giản, Tư Đồ gia cũng lựa chọn trừ bỏ hắn!

Diệp Huyền càng yêu nghiệt, Tư Đồ gia càng lo lắng, bởi vì Tư Đồ gia sợ hắn đạt được An gia tán thành!

Đây là nguyên nhân hắn tự mình đến đây!

Cách đó không xa, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đó.

Ngộ?

Nói hắn đang ngộ, không bằng nói là tự xét lại bản thân.

Hồng trần cuồn cuộn, không ai dám nói đạo tâm như một, cho dù là Diệp Huyền cũng từng mê mang, thậm chí đi nhầm đường!

Xùy!

Vào lúc này, Liên Vạn Lý đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, trường đao trong tay nàng chém xuống.

Một chưởng đánh tới, vị trí không gian quanh Diệp Huyền bắt đầu vặn vẹo trong nháy mắt.

Hai tên lão giả nhìn về phía Diệp Huyền, khi nhìn thấy Diệp Huyền, một người trong đó cách không xuất một chưởng về phía Diệp Huyền.

Lão giả áo đen đi đến trước mặt hai người, hơi thi lễ, tiếp theo, hắn chỉ vào Diệp Huyền và Liên Vạn Lý cách đó không xa.

Hai người đến chính là hai tên cung phụng của Tư Đồ gia!

Lão giả áo đen nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hai tay nắm chặt, hiện tại, trái tim của hắn đầy căng thẳng.

Một khi Diệp Huyền đạt tới Kiếm Hoàng... Như vậy, An gia vô cùng có khả năng sẽ tán thành Diệp Huyền.

Một vị Kiếm Hoàng trẻ tuổi như thế, tiền đồ tương lai vô lượng a! Cho dù là thế gia cổ xưa như An gia cùng Tư Đồ gia, thế lực siêu cấp, đối với loại thiên tài yêu nghiệt như thế, cũng không dám khinh thường.

Trọng yếu nhất chính là, An Lan Tú cũng có ý với Diệp Huyền, loại tình huống này, hi vọng của Tư Đồ gia không thể nghi ngờ sẽ càng mong manh hơn!

Nghĩ đến tận đây, trong mắt lão giả áo đen xuất hiện sát ý.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên ngẩng đầu, trên không, một luồng áp lực vô hình đột nhiên nghiền ép tới, giữa sân, rất nhiều người dồn dập lùi lại!

Trong mắt của mọi người, hai lão giả bước ra khỏi không gian!

Ngự Pháp cảnh!

Nhìn thấy hai người, sắc mặt lão giả áo đen thả lỏng, rốt cuộc đã đến!

Giữa sân, tầm mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyền.

Nghĩ đến tận đây, trên hai cỗ kiếm ý người Diệp Huyền đột nhiên biến mất...

Địch nhân lớn nhất cả đời không phải người khác, thật ra là chính mình!

Biến xấu dễ, biến tốt khó!

Mang thù dễ dàng, nhớ ân khó!

Khi thực lực cá nhân càng mạnh, hắn càng có khả năng mất đi bản tính, quên sơ tâm!

Có tiếng xé rách vang lên, trong chốc lát, vị trí không gian quanh Diệp Huyền khôi phục như bình thường!

Ánh mắt lão giả vửa ra tay nhìn lên người Liên Vạn Lý, nói:

- Chân Vạn Pháp cảnh!

Liên Vạn Lý không nói gì.

Lão giả đang muốn động thủ, nhưng vào lúc này, Diệp Huyền sau lưng Liên Vạn Lý đột nhiên ngẩng đầu nhìn lão giả trên không trung, nói:

- Ta và Tư Đồ gia không oán không cừu, cũng không muốn kết thù, tại sao Tư Đồ gia lại muốn giết ta?

Lão giả nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

- Nếu không kết thù, cũng có thể, ngươi vung đao tự cung, lại phát thề độc, vĩnh không gặp gỡ An tiểu thư, chặt đứt tâm tư của mình với An tiểu thư, Tư Đồ gia ta sẽ tha cho ngươi một mạng, thả người bên cạnh ngươi, được chứ?

Nói đến chỗ này, lão giả cười lạnh, nói:

- Dĩ nhiên, nếu không muốn, cũng có thể gọi Kiếm Tiên sau lưng ngươi đi ra! Yên tâm, Tư Đồ gia ta tuyệt đối không lấy nhiều khi ít, lão phu sẽ đơn đấu với nàng!

Diệp Huyền lắc đầu, đang muốn nói chuyện, lúc này, một nữ tử váy trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt lão giả, nàng ngẩng đầu nhìn vào sâu trong tinh không, chân mày cau lại, nói:

- Đồ chơi rác rưởi... Dám nhòm ngó ta, cút!

Tinh không xa xôi, một đạo khí tức đột nhiên thối lui giống như thủy triều, chỉ chốc lát, hoàn toàn biến mất sâu trong tinh không.

Lúc này, lão giả trước mặt nữ tử váy trắng đột nhiên nói:

- Ngươi chính là Kiếm Tiên kia? Đến, lão phu đơn đấu với ngươi, để lão phu lĩnh giáo thực lực của ngươi một chút!

Nữ tử váy trắng thu hồi ánh mắt nhìn về phía lão giả, cứ như vậy nhìn lão giả...

Sau khi Diệp Huyền ngây người, vẻ mặt trắng bệch trong nháy mắt, trong lòng đau khổ nói:

- Xong... Thế giới này không cứu nổi... . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận