Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1084: Thật ra ngươi có thể trốn

Đỉnh Nhai sơn!

Tại cửa đại điện, Khương Cửu nhìn hắn: “Đừng đi!”

Diệp Huyền im lặng một lúc lâu rồi cười bảo: “Nếu ta không đi, Bắc Cảnh sẽ thế nào? Các ngươi sẽ thế nào?”

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời xa xăm: “Bọn họ dùng dương mưu, ta không thể không đi!”

Đỉnh Nhai sơn!

Diệp Huyền ngồi trong đại điện, Thượng Quan Tiên Nhi và Khương Cửu lặng lẽ đứng trước mặt hắn.

Thượng Quan Tiên Nhi nói: “Đỉnh Nhai sơn này thuộc vùng đất cực Nam, núi này cao đến vạn trượng, đứng trên đỉnh núi giống như đứng giữa trời sao, mà ở đây từng có một tông môn siêu cấp tên là Kiếm tông!”

Kiếm tông!

Cùng tên!

Thiên Tru kiếm cũng nhận được từ một Kiếm tông trong số này!

Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Huyền Hoàng Đại Thế Giới chúng ta cũng có một Kiếm tông, ngươi có biết không?”

Hắn đã từng gặp Tông môn Kiếm tông này mấy lần rồi, mà giữa mấy lần này chắc chắn đều có mối liên hệ nào đó!

Hắn nhìn về phía Thượng Quan Tiên Nhi, nàng vẫn đang nói nhưng hắn lại vội vàng hỏi: “Kiếm tông? Ngươi chắc chứ?”

Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Kiếm tống này còn có trước cả bọn họ sao?”

Diệp Huyền lập tức sững sờ.

Diệp Huyền thấp giọng nói: “Nói về Kiếm tông này một chút đi!”

Thượng quan Tiên Nhi gật đầu: “Sao vậy?”

Kiếm tông?

Diệp Huyền lại lắc đầu.

Kiếm tông!

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Ta biết, nhưng có khả năng là cùng tên mà thôi!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Lần này trong các thế lực muốn nhắm vào ta chắc chắn có Hiên Viên gia! Mà bọn họ chọn địa điểm trên đỉnh Nhai sơn này nhất định là có nguyên nhân cả!”

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Thời gian xuất hiện của Kiếm tông này có hơi sớm, khi ấy vẫn chưa có Hiên Viên tộc và Vu tộc, sau khi Kiếm tông biến mất mới xuất hiện các thế lực như Hiên Viên tộc và Vu tộc!”

Thượng Quan Tiên Nhi gật nhẹ đầu: “Đúng vậy, Kiếm tông này là một thế lực cổ xưa, về phần tại sao bọn họ lại biến mất thì không có cách nào biết được, chẳng qua, nghe nói thanh thần kiếm của Hiên Viên gia năm ấy là lấy được từ Kiếm tông.”

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất.

Diệp Huyền gật đầu: “Ta đi một chuyến tới Huyền Hoàng giới! Nữ nhân đó chắc hẳn biết nhiều hơn!”

Lần này, Diệp Huyền còn có thể chống đỡ qua được không?

Diệp Huyền cười bảo: “Không trách các ngươi, chúng ta vừa tới nơi này, nền móng không sâu, vẫn chưa có cách nào so được với những thế lực lâu năm này!”

Diệp Huyền liếc mắt nhìn vào trong đại điện: “Khi nào thì nàng ta mới có thể tiếp khách?”

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Chắc chắn là có nguyên nhân, nhưng chúng ta cũng không tra ra được gì cả! Rốt cuộc phải đối phó với bao nhiêu người, có những ai, chúng ta…”

Dương lão gật đầu.

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Ba ngày sau?”

Dương lão đáp: “Ba ngày sau!”

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Chúng ta sẽ cố gắng!”



Sau khi rời khỏi Bắc Cảnh, Diệp Huyền tới thẳng Huyền Hoàng giới.

Tại cửa Huyền Hoàng điện, Dương lão chặn trước mặt hắn: “Diệp vương, bây giờ bệ hạ tạm thời không có cách nào tiếp khách, xin hãy lượng thứ!”

Nói xong, hắn nhìn về phía hai nữ nhân: “Bắc Cảnh giao lại cho các ngươi đấy!”

Nàng cũng hơi hoảng đây!

Khương Cửu im lặng.

Thượng Quan Tiên Nhi đứng nguyên tại chỗ nhẹ giọng nói: “Cửu cô nương, ta thấy hơi hoảng!”

Diệp Huyền cười bảo: “Đây là cố tình tránh ta đúng không?”

Dương lão không đáp.

Diệp Huyền gật đầu: “Không cưỡng cầu, cáo từ.”

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Mà đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói truyền ra từ trong đại điện: “Diệp công tử.”

Là giọng của Huyền Hoàng chủ!

Diệp Huyền quay người, bấy giờ, Huyền Hoàng chủ đi ra ngoài, nàng bước đến trước mặt hắn, hơi mỉm cười: “Lần này Diệp công tử tới đây là vì chuyện trên đỉnh Nhai sơn phải không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Muốn xin Huyền Hoàng chủ chỉ dạy!”

Huyền Hoàng chủ im lặng.

Diệp Huyền cười hỏi: “Không thể nói?”

Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng đáp: “Lần này chỉ sợ các ngươi phải quyết chí đến cùng rồi.”

Diệp Huyền nhún vai, cười bảo: “Thật ra ta cũng rất muốn trốn, nhưng nếu ta trốn, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ bỏ qua cho Bắc Cảnh sao?”

Huyền Hoàng chủ cười đáp: “Người sống sót mới có khả năng vô hạn! Diệp công tử vô cùng có thiên phú, nếu sống thêm mấy chục năm nữa thì ngươi của khi ấy sẽ không còn địch thủ ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới nữa, thậm chí còn có sân khấu rộng lớn hơn, có nhất thiết phải liều chết với bọn họ vào lúc này không?”

Diệp Huyền lắc đầu cười: “Còn cách nào khác không?”

Vứt bỏ toàn bộ người ở Bắc Cảnh!

Diệp Huyền cười hỏi: “Vậy chưa biết thì sao?”

Huyền Hoàng chủ lắc đầu: “Không biết.”

Diệp Huyền lại hỏi: “Bọn họ nhắm vào ta hay là nhắm vào nữ tử váy trắng?”

Huyền Hoàng chủ nhìn về phía Diệp Huyền: “Có gì khác biệt sao? Bọn họ nhắm vào ngươi cũng có nghĩa bọn họ có cách nhắm vào nữ tử váy trắng!”

Diệp Huyền im lặng.

Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: “Thật ra ngươi có thể trốn.”

Trốn!

Diệp Huyền nhìn về phía Huyền Hoàng chủ, cười hỏi: “Trốn thế nào?”

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn: “Nếu ngươi trốn, ta tin cho dù là bọn họ chỉ sợ cũng khó có thể tìm được ngươi dễ dàng, chẳng qua, ngươi phải vứt bỏ toàn bộ người ở Bắc Cảnh!”

Đã biết!

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn: “Hiên Viên gia, Vu tộc, Thiên Môn, Kiếm Vũ môn! Bốn thế lực này đều đã biết!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta muốn biết có những thế lực nào!”

Quyết chí đến cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận