Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1367: Áp chế cảnh giới

Sau khi rời khỏi U Minh Điện, Diệp Huyền cũng không về Lưỡng Giới Thiên mà về Giới Ngục tháp.

Hắn đi lên đỉnh tháp, Kiếm Tôn vẫn ngồi ở dưới thanh kiếm.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Kiếm Tôn, người này đã ngồi ở trước kiếm này rất lâu.

Đã nhập định!

Nghĩ đến đối phương đã có điều ngộ ra, về phần có thể ngộ được bao nhiêu thì phải xem tạo hóa của hắn ta.

Diệp Huyền nhìn về phía ba thanh kiếm đó.

Kiếm đạo đỉnh phong?

Nếu như nói kiếm đạo có đỉnh phong, vậy thì ba thanh kiếm trước mắt này mang ý nghĩa là kiếm đạo đỉnh phong.

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn hắn, lên tiếng nói ra: "Đan dược! Giúp ngươi!"

Nói đến đây, nàng cúi đầu.

Nhìn thấy Diệp Huyền, Tiểu Linh Nhi vội vàng chạy đến trước mặt hắn, trên gương mặt nhỏ nhắn của nàng còn dính rất nhiều tro màu xám.

Tiểu Linh Nhi do dự một chút, sau đó nói khẽ: "Ta..."

Diệp Huyền lắc đầu, quay người rời đi.

Diệp Huyền cười bảo: "Ta biết! Ngươi đã giúp ta rất nhiều!"

Mà kiếm đạo của mình cách chủ nhân của ba thanh kiếm này còn bao nhiêu xa nữa?

Diệp Huyền cười nói: "Sao vậy?"

Hắn đi tới phòng luyện đan của Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi còn đang chơi đan dược, mà bởi vì có sự tồn tại của nàng nên bây giờ rất nhiều người trong Bắc Cảnh đều đã bước vào Địa Tiên cảnh, có thể nói, Tiểu Linh Nhi đã tăng cường thực lực tổng hợp của Bắc Cảnh!

Không có câu trả lời!

Trong lòng Diệp Huyền ấm áp: "Ta biết, nhưng trong lòng ta, ngươi quan trọng hơn đan dược nhiều, có biết hay không?"

Diệp Huyền xoa nhẹ lên cái đầu nhỏ của Tiểu Linh Nhi: "Muốn nói gì?"

Diệp Huyền nhẹ nhàng lau tro bụi trên mặt Tiểu Linh Nhi, cười nói: "Đừng quá mệt mỏi, biết không?"

Tiểu Linh Nhi lắc đầu: "Không có gì!"

Tiểu Linh Nhi ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền: "Ta có thể giúp ngươi!"

Tiểu Linh Nhi muốn nói lại thôi.

...

Sau khi hắn rời khỏi, Tiểu Linh Nhi lấy quyển [Đan Kinh] đó ra, nàng lật đến trang cuối cùng, phía trên có mấy cái chữ to: Tu Di thần đan.

Hắn cũng không nói gì, bởi vì hắn biết thực lực của hắn không ngang hàng với đối phương, có bàn cũng không có ý nghĩa gì.

Tiểu Linh Nhi gật đầu nói: "Được!"

Diệp Huyền sửng sốt, đây là cái quỷ gì vậy?

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Tóm lại, có chuyện gì thì nhất định phải nói với ta, biết không?"

Liên Thiển nói: "Ngươi thử xem mình có thể khống chế quyển cổ tịch đó được không!"

Diệp Huyền có chút không hiểu, hỏi: "Liên Thiển cô nương có ý gì?"

Lúc này Liên Thiển đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Không thể nào có chuyện này được!"

Diệp Huyền cười, sau đó rời khỏi luyện đan thất.

Suy cho cùng thì chuyện này vẫn phải tự gánh lấy!

Rời khỏi Giới Ngục tháp, hắn lại đi tới Lưỡng Giới Thiên, vừa tới Lưỡng Giới Thiên, không gian trước mặt hắn đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một quyển sách thật dày bay ra, Diệp Huyền sửng sốt, Thiên Tru kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, hắn đang định xuất thủ thì lúc này, quyển cổ tịch màu đen thật dày đó đột nhiên bay một vòng vây quanh hắn, sau đó chậm rãi bay tới trước mặt hắn.

Diệp Huyền đang tính nói chuyện thì quyển cổ tịch thật dày đó trực tiếp hóa thành một đạo hắc quang chui vào giữa lông mày hắn.

Nhìn nhìn trong chốc lát, sau đó quay người đi đến chỗ lò đan, siết chặt hai tay lại, trong mắt tràn đầy vẻ kiên định: "Ta nhất định phải luyện ra! Không thành công thì thành nhân!"

Diệp Huyền nhìn thoáng qua tấm phù đó, sau đó xoay người rời đi.

Tầng thứ chín, cửa tháp không giống như những tầng khác, ở trên cửa tầng thứ chín còn có một tấm phù đỏ như máu.

Diệp Huyền rời khỏi phòng luyện đan, sau đó hắn đi tới lối vào tầng thứ chín.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó gật đầu, tâm thần của hắn chìm vào trong cơ thể, rất nhanh, một quyển cổ tịch đen nhánh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nhìn thấy quyển cổ tịch thật dày này, vẻ mặt Liên Thiển càng nặng nề thêm.

Diệp Huyền có chút không hiểu mới lên tiếng hỏi: "Liên Thiển cô nương, đây là?"

Liên Thiển nhìn về phía hắn, đáp: "Thư Giới!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Thư Giới?"

Liên Thiển gật đầu: "Lấy sách làm ranh giới, năm đó chủ nhân dùng một quyển sách mở ra một giới, cuốn sách này tự thành một giới, bên trong có rất nhiều cấm thuật cổ tịch, phù văn chú thuật và một số tự linh cực kỳ mạnh mẽ, đặc biệt là những tự linh đó, bọn chúng do các loại cấm thuật ngưng tụ mà thành, uy lực cực kỳ mạnh mẽ!"

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Cuốn sách này có thể xếp vào hàng ba trong số tất cả chí bảo bên trong Vạn Duy học phủ! Ta không biết tại sao nó lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn trực tiếp nhận ngươi làm chủ nhân!"

Diệp Huyền cũng có chút bối rối, tại sao thứ đồ chơi này lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ mình chứ?

"Không thể nào..."

Liên Thiển nhìn Thư Giới trước mắt: "Gia hỏa này tâm cao khí ngạo, có thể nói, nó chỉ phục chủ nhân. Tại sao nó lại tới đây, hơn nữa còn trực tiếp nhận ngươi làm chủ nhân?"

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì Liên Thiển đột nhiên bắt lấy quyển Thư Giới đó, một lát sau, nàng ngây cả người: "Là nàng!"

"Nàng?"

Diệp Huyền có chút không hiểu, lại hỏi: "Liên Thiển cô nương..."

Liên Thiển nhìn về phía hắn: "Không có gì, nếu như thứ này đã nhận ngươi làm chủ nhân vậy thì lợi dụng nó cho tốt, thứ này uy lực cực lớn, không dưới thanh Thiên Tru kiếm của ngươi đâu, nếu như dùng tốt sẽ có hiệu quả, đặc biệt là áp chế cảnh giới, thứ này có thể áp chế cảnh giới, sau này khi đối đầu với kẻ địch, ngươi có thể thu đối phương vào bên trong Thư Giới này, sau đó trực tiếp áp chế cảnh giới của đối phương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận