Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1515: Cởi quần áo

Nếu như Phệ Linh tộc muốn diệt thư viện, không thể không đối mặt với phu tử và đại trận trong truyền thuyết đó.

Mà giờ khắc này, Phệ Linh tộc vẫn chưa muốn liều chết với Vạn Duy thư viện, bởi vì dù cho liều thắng thì cũng phải trả giá lớn!

Lựa chọn tốt nhất chính là để Võ Thắng Nam của Võ quốc và Táng Thần kỵ binh sau lưng nàng ra tay!

Mà Võ Thắng Nam lại thản nhiên nhìn Diệp Huyền và Trương Văn Tú đã kích hoạt huyết mạch chi lực, sau đó xoay người rời đi.

Nếu như nàng ra tay, lại thêm Táng Thần kỵ binh của Võ quốc thì sẽ có cơ hội rất lớn có thể chém giết Diệp Huyền, Diệp Huyền không ngăn được nàng và Táng Thần kỵ binh, nhưng tại sao nàng phải ra tay?

Nếu như nàng ra tay ép Vạn Duy thư viện đến tuyệt cảnh, một khi Vạn Duy thư viện mở ra đại trận đó hoặc là vị phu tử đó đột nhiên xuất hiện, khi đó, nàng và Táng Thần kỵ binh với cường giả Võ quốc sẽ bị diệt toàn quân!

Mặc dù bây giờ Vạn Duy thư viện không bằng năm đó nhưng trên đời này có ai dám coi thường nó?

Một phu tử cũng đủ để cho bất kỳ thế lực nào cũng phải kiêng kị!

Võ Thắng Nam nhìn cổ cầm nam tử: "Ngươi muốn cho Võ quốc ta đối đầu trực tiếp với phu tử và đại trận đó, sau đó Phệ Linh tộc ngươi ngồi mát ăn bát vàng, đúng không?"

Sắc mặt cổ cầm nam tử có chút khó coi: "Võ cô nương, đại trận đó là đệ nhất đại trận đương thế, ngươi làm như vậy không phải là muốn Phệ Linh tộc ta đi chịu chết sao?"

Võ Thắng Nam đột nhiên dừng bước, nàng quay đầu nhìn về phía cổ cầm nam tử: "Cường giả Phệ Linh tộc ngươi nhiều như vậy, tại sao không ra tay?"

Võ Thắng Nam đột nhiên nói: "Như thế này được không, Phệ Linh tộc ngươi phái người đi ép bọn họ dùng đại trận đó, về phần phu tử, Võ quốc ta đối phó, ngươi thấy thế nào?"

Bởi vì nàng hiểu, bây giờ nếu muốn giết Diệp Huyền, cái giá phải trả sẽ rất lớn!

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Võ Thắng Nam không ngốc, nàng biết nếu như nàng ra tay thì sẽ tiện cho Phệ Linh tộc, hơn nữa một khi nàng giết Diệp Huyền thì sẽ bị Tu La Nữ Đế điên cuồng trả thù, cường giả như vậy, một khi trả thù thì ai mà gánh cho nổi?

Võ Thắng Nam hỏi lại: "Vậy ngươi kêu ta ra tay, chẳng lẽ không phải muốn ta đi chịu chết sao?"

Nhìn thấy Võ Thắng Nam rời đi, sắc mặt cổ cầm nam tử lập tức trở nên khó coi: "Võ cô nương, Võ quốc ngươi muốn bội ước sao?"

Võ Thắng Nam quả quyết lựa chọn rời đi!

Cổ cầm nam tử trầm giọng nói: "Vũ cô nương, chúng ta..."

Máu tươi văng tung tóe!

Cổ cầm nam tử cả giận nói: "Cường giả Phệ Linh tộc ta ra còn chưa đủ nhiều hay sao?"

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cổ cầm nam tử chợt thay đổi, hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, lúc này, trên đám mây, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Rút lui!"

Cổ cầm nam tử còn muốn nói gì đó nhưng Võ Thắng Nam đột nhiên bảo: "Nói thêm câu nữa, ta chém ngươi!"

Mà đúng lúc này, nơi xa, một hắc bào lão giả bị Trương Văn Tú một thương quét bay, trong lúc bay đi, một thanh trường thương lập tức xuyên thủng giữa lông mày hắn ta.

Đương nhiên, bọn họ không ngờ Trương Văn Tú lại quyết đoán như thế, không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn bảo vệ Diệp Huyền, đây là chuyện mà bọn họ không dự tính trước được.

Phu tử sẽ mặc kệ thư viện sao?

Trên đám mây, một tiếng cười khẽ vang lên: "Phệ Linh tộc ta chờ ngươi!"

Hiển nhiên, Phệ Linh tộc vẫn không muốn liều mạng với Vạn Duy thư viện!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.

Rút lui!

Sao Trương Văn Tú này một lời không hợp lập tức cởi quần áo ra vậy?

Không thể không nói, lúc này Diệp Huyền có chút bối rối!

Đây là muốn “cưỡng gian” mình sao?

Bởi vì cho đến lúc này phu tử vẫn chưa hiện thân!

Trương Văn Tú lạnh lùng nhìn thoáng qua chân trời, sau đó xoay người đi tới trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì đã bị nàng xách bả vai biến mất ngay tại chỗ.

Sau một khắc, Trương Văn Tú dẫn hắn đi tới một gian mật thất, nàng xòe tay phải ra, tiểu tháp xuất hiện trong tay nàng, tay trái nàng nhẹ nhàng xoay một vòng, tiểu tháp lập tức bị nàng đưa đến không gian khác.

Diệp Huyền có hơi khó hiểu, lúc này, Trương Văn Tú nhìn sang hắn, quần áo toàn thân nàng đột nhiên hóa thành tro tàn, trần như nhộng...

Phệ Linh tộc không dám đánh cược!

Sau khi chúng cường giả Phệ Linh tộc rút đi, Trương Văn Tú ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: "Phệ Linh tộc, món nợ ngày hôm nay, Trương Văn Tú ta sẽ nhớ kỹ!"

Rất nhanh, cổ cầm nam tử và cường giả Phệ Linh tộc thối lui, mà Trương Văn Tú cũng không đuổi theo, bởi vì giờ khắc này nàng cũng có chút không bình thường!

Nếu như không có Vạn Duy thư viện liều chết bảo vệ thì bọn họ có thể giết chết Diệp Huyền!

Nàng muốn làm gì?

Diệp Huyền liếc nhìn cơ thể tuyệt mỹ của Trương Văn Tú một cái, không thể không nói, Trương Văn Tú rất đẹp, đặc biệt là khi không mặc quần áo thì càng đẹp hơn!

Có vẻ như phát hiện ánh mắt của Trương Văn Tú, Diệp Huyền vội vàng đưa mắt đi chỗ khác, nghiêm mặt nói: "Văn Tú cô nương, ta không phải là một người tùy tiện, ngươi đừng như vậy, ta thật sự không phải người như thế..."

Nói xong, hắn đã chuẩn bị cởi quần áo.

Trương Văn Tú đột nhiên nhắm hai mắt lại, giọng hơi run lên: "Ngươi còn nói bậy bạ nữa thì ta sẽ giết ngươi!"

Diệp Huyền im lặng.

Cái gì mà nói bậy bạ?

Là chính ngươi cởi quần áo trước! Chẳng lẽ mình nghĩ sai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận