Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3329: Quá tâm cơ

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng vậy! Nhiều người tới lắm! Bọn họ đã cướp hết bảo vật của Kiếm Khư Tông! Lại còn đòi giết ta để diệt khẩu! Nếu không nhờ Lâm Lang cô nương tới đúng lúc thì ta đã toi đời rồi!"

Vương Chiến quay đầu nhìn Tiêu Lâm Lang, Tiêu Lâm Lang do dự một lát, đoạn gật đầu.

Vừa mới nhận một trăm vạn vĩnh sinh thần tinh của người ta nên nàng không thể không phối hợp!

Nghe Tiêu Lâm Lang nói vậy, sắc mặt mấy người Vương Chiến bèn sầm lại.

Đúng là đến muộn rồi!

Đúng lúc ấy, một luồng khí tức cực mạnh đột nhiên cuộn trào tới từ nền trời!

Đại Thánh Nhân!

Mọi người quay đầu nhìn về phía bầu trời, bầu trời đột nhiên nứt ra. Ngay sau đó, một lão giả chầm chậm xuất hiện.

Người đông mà!

Nói đoạn, hắn xé y phục của mình ra. Bên dưới lớp y phục, ngực hắn nứt toác, vẫn còn đang chảy máu!

Lúc này, một vài người đều đưa mắt nhìn lão giả!

Diệp Huyền phẫn nộ: "Lão kia, ngươi còn giả bộ gì nữa!"

Nghe vậy, lão giả bèn nhíu mày: "Ngươi đang nói gì vậy?"

Hơn trăm tỉ vĩnh sinh thần tinh!

Lão giả vừa xuất hiện thì đã nhìn Diệp Huyền: "Diệp Huyền!"

Diệp Huyền nhìn chằm chằm lão giả, bi phẫn nói: "Ta khỏi cần hơn trăm tỉ vĩnh sinh thần tinh và năm mươi Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai của Kiếm Khư Tông nữa! Ta không cần nữa được chưa? Cần gì phải đuổi cùng giết tuyệt như vậy?"

Diệp Huyền nhìn chằm chằm lão giả: "Ngươi lại còn giả ngu nữa!"

Diệp Huyền lập tức phẫn nộ nói: "Tiểu Động Thiên! Các ngươi cướp bảo vật rồi mà vẫn chưa chịu yên sao?"

Trên bầu trời, lão giả nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Ngươi đang nói gì vậy?"

Đầu tất cả mọi người đều ong ong!

Mặc dù lão giả này là Đại Thánh Nhân, tuy nhiên bọn họ cũng chẳng sợ!

Lúc này, Diệp Huyền lại nói: "Còn có gì mà thần binh bảo vật cổ thần giới siêu cấp... Ta không cần nữa! Ta chẳng cần gì hết! Của Tiểu Động Thiên các ngươi hết! Ngươi... các ngươi tha cho ta đi!"

Hắn vừa dứt lời thì mọi người lập tức sững sờ!

Năm mươi Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai!

Lão giả nhìn Vương Chiến bằng ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi không có não hả? Người này đang vu oan hãm hại rõ ràng thế mà ngươi cũng tin?"

Lúc này, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía lão giả!

Nói đoạn, hắn ta bật lên, đánh một quyền!

Diệp Huyền vội nói: "Không có! Ta nói sai rồi! Đúng vậy, Tiểu Động Thiên các ngươi không hề có được những thứ đó, ta nhớ sai rồi! Ta xin lỗi, là ta nhớ sai!"

Thánh Nhân chi lực!

Lão giả phẫn nộ nói: "Tiểu tử, ngươi đang nói linh tinh gì vậy! Tiểu Động Thiên chúng ta có được mấy thứ đó khi nào? Ngươi..."

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ngay sau đó lão giả lùi mạnh về phía sau!

Uỳnh!

Một quyền này khiến cả đất trời như trở nên hư ảo!

Lão giả: "..."

Một quyền này của hắn ta kèm theo quyền thế bao trùm cả đất trời!

Trông thấy một quyền ấy, sắc mặt lão giả kia lập tức thay đổi!

Hắn ta không dám sơ suất, bước lên phía trước một bước rồi xuất quyền!

Vương Chiến nhìn lão giả: "Không ngờ Tiểu Động Thiên lại có cách để phá vỡ kiếm đạo ý chí, lợi hại đấy!"

Vương Chiến nhìn lão giả: "Hắn là một kiếm tu, kiếm tu tu tâm, ta không tin một kiếm tu lại không màng đến lương tâm mà đi nói dối! Đương nhiên, hiện giờ điều này không còn quan trọng nữa! Quan trọng là ta thấy cực kì ngứa mắt ngươi!"

Lão giả nhìn chằm chằm Vương Chiến: "Nếu như ngươi có thì sao lại tin lời hắn nói?"

Vương Chiến nhếch miệng: "Ngươi nói ta không có não?"

Còn Vương Chiến thì không lùi một bước!

Trận giao tranh vừa rồi, Vương Chiến hoàn toàn thắng!

Ở phía xa xa, lão giả nhìn Vương Chiến, trong lòng ngạc nhiên không thôi: "Ngươi là ai?"

Vương Chiến nhếch khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng: "Lão tử là tổ tông nhà ngươi đấy!"

Nói đoạn, hắn ta bèn xông ra ngoài!

Uỳnh!

Một luồng quyền thế lớn mạnh lập tức bao trùm lấy lão giả. Ngay sau đó, không gian xung quanh lão giả bèn bùng cháy!

Lão giả kinh hãi, vội vàng bước lên phía trước một bước, tay phải siết chặt thành quyền, sau đó đánh ra!

Uỳnh!

Một kim sắc chưởng ấn lóe lên trước nắm đấm của hắn ta!

Cái tên này là kiếm tu thật à?

Hắn dùng mấy chiêu tâm cơ này quá bài bản...

Quá tâm cơ!

Thế nhưng hắn lại tỏ ra mình không bằng Vương Chiến như vậy.

Nàng hiểu rất rõ thực lực của đối phương, thực lực của cái tên này không hề thua kém so với Vương Chiến!

Diệp Huyền nhìn Vương Chiến, không thể không nói mấy thiên tài siêu cấp của Cổ Thần tinh vực đều rất kinh khủng!

Cảnh giới của Vương Chiến là Tiểu Thánh Nhân, thế nhưng thực lực của đối phương hoàn toàn áp đảo lão giả là Thánh Nhân cảnh!

Ở phía xa xa, lão giả lúc này chỉ còn lại linh hồn sững sờ.

Nhục thân của hắn ta không còn nữa ư?

Cứ thế mà mất đi ư?

Có vẻ như lão giả nhớ ra điều gì đó, hắn ta bỗng nhìn Vương Chiến, phẫn nộ nói: "Ngươi có biết ta là ai không? Ta là người của Tiểu Động Thiên đấy!"

Vương Chiến đang định lên tiếng thì Diệp Huyền ở một bên đột nhiên nói: "Lão đầu kia, ngươi có biết người trước mắt ngươi là ai không? Hắn ta là Vương Chiến, là đệ nhất yêu nghiệt của Cổ Thần tinh vực đấy!"

Nói đoạn, hắn bèn nhìn Vương Chiến, ánh mắt tràn ngập vẻ sùng bái: "Từ lâu đã nghe danh Vương huynh là đệ nhất yêu nghiệt của Cổ Thần tinh vực, hôm nay hân hạnh được gặp đúng là phúc phận ba đời của ta!"

Tiêu Lâm Lang liếc nhìn Diệp Huyền, ánh mắt thêm vài phần phòng bị!

Vương Chiến vẫn không lùi một bước!

Dưới ánh mắt của mọi người, lão giả kia bay ngược về phía sau cả ngàn trượng. Không những thế, khi hắn ta vừa dừng lại, nhục thân của hắn ta đã nứt toác, chỉ còn lại linh hồn!

Chỉ trong chốc lát, cả đất trời rung chuyển dữ dội!

Rầm rầm!

Mà lúc này, quyền của Vương Chiến cũng ập tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận