Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 629: Giết!

Độc Cô Liên nhìn thoáng qua Độc Cô Huyên:

- Muội muội tốt của ta, nếu ngươi ở thời kì đỉnh phong, có lẽ ta sẽ còn kiêng kị ngươi một chút, nhưng mà bây giờ, ngươi quá yếu.

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền cách đó không xa, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, vẻ mặt Diệp Huyền phía xa đột nhiên trở nên dữ tợn:

- Độc Cô gia, ta nhất định sẽ giết sạch toàn bộ Độc Cô gia ngươi, tất cả các ngươi!

Thanh âm vừa dứt, một món giáp màu vàng xuất hiện ở trên người hắn, theo bộ giáp này xuất hiện, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện ở bốn phía.

Mà đây chỉ là món thứ nhất, chỉ chốc lát, toàn bộ Chư Thần bộ đồng loạt xuất hiện ở trên thân Diệp Huyền.

Sau khi mặc vào Chư Thần bộ, khí tức cả người Diệp Huyền lập tức phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đám người giữa sân thất kinh!

Thanh âm vừa dứt, hắn nhẹ nhàng giẫm chân một cái.

Nhanh!

Nơi xa, Diệp Huyền cười một tiếng dữ tợn:

Giữa sân, một vệt kim quang chợt lóe lên.

Ngay cả Độc Cô Liên, giờ phút này, vẻ mặt hắn cũng có chút ngưng trọng, giờ khắc này, cảm giác Diệp Huyền mang đến cho hắn thật sự nguy hiểm!

Oanh!

Ngay cả đám cường giả Vô Thượng Chi Cảnh Độc Cô Liệt kia cũng một mặt kinh hãi, bởi vì khí tức trên thân Diệp Huyền phát ra cường đại đến mức khiến bọn hắn cũng cảm giác được tim đập nhanh.

Nhanh đến mức giữa sân không có bất kỳ ai có thể thấy rõ ràng đạo kim quang này!

Vô cùng nguy hiểm!

Khí tức này đã vượt ra khỏi Vô Thượng Chi Cảnh!

Xuy!

Bóng người này, chính là Độc Cô Liên!

- Chết đi cho lão tử!

Mà trong quá trình lui, thân thể Độc Cô Liên bắt đầu nổ tung từng khúc, khi hắn dừng lại được, hắn chỉ còn lại linh hồn thể!

Mà vẻ mặt Độc Cô Liên kia cũng đột nhiên biến đổi hoàn toàn, bởi vì hắn cũng không thể thấy rõ đạo kim quang này, khi hắn kịp phản ứng, một cỗ khí tức cường đại đã bao phủ hắn.

Giữa sân, theo một tiếng nổ vang vang lên, một bóng người trực tiếp bay ra ngoài.

Giết!

- Ngươi, đây là trang bị gì...

Đều là Vô Thượng Chi Cảnh!

Độc Cô Liên gia chủ Độc Cô gia này cứ thế mà bại rồi?

Nhưng mà, theo một kiếm của Diệp Huyền chém xuống, ba cỗ lực lượng kia trong nháy mắt đã hóa thành hư vô.

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người chung quanh lập tức bối rối.

Diệp Huyền lại chưa dừng tay, tiếp tục vọt tới phía hai tên cường giả Vô Thượng Chi Cảnh Độc Cô gia kia, nhìn thấy một màn này, hai người kia xoay người bỏ chạy, mà giờ khắc này, tốc độ của Diệp Huyền đã vượt xa bọn hắn, trong nháy mắt, hai người trực tiếp bay đầu.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt đám người Cổ Thông cách đó không xa đại biến, có mấy người bắt đầu lui về phía sau.

Cùng lúc đó, thân thể Độc Cô Liệt cầm đầu trực tiếp nổ tung thành hai nửa, ngay cả linh hồn thể cũng không thể lưu lại.

Mà Độc Cô Liên đã là linh hồn thể kia cũng là đầu óc trống rỗng, hắn có chút khó có thể tin nhìn Diệp Huyền ở đối diện:

Diệp Huyền không hề nói nhảm bất kỳ lời gì, chém xuống một kiếm.

Giờ phút này, khắp toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều đang có một cỗ lực lượng thần bí hội tụ, chém xuống một kiếm này, phảng phất như muốn chém cho thiên địa này một phân thành hai, vô cùng doạ người.

Sắc mặt ba người Độc Cô Liệt đại biến, ba người không dám khinh thường, đồng loạt ra tay, ba cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa trực tiếp đánh về phía Diệp Huyền.

Thời khắc này, Diệp Huyền đã đi tới phía trước lồng sắt nhốt Diệp Linh, nhìn Diệp Linh đã hôn mê bên trong lồng sắt, quanh thân Diệp Huyền, một luồng sát ý mạnh mẽ không ngừng chấn động ra tựa như thủy triều.

Thanh âm vừa dứt, hắn quay người vọt thẳng tới phía Độc Cô Liên kia, nhìn thấy một màn này, sắc mặt Độc Cô Liên đã là linh hồn thể đại biến, vội vàng lùi lại phía sau, mà lúc này, Độc Cô Liệt cùng với ba tên cường giả Độc Cô gia ngăn ở trước mặt Diệp Huyền!

- Chiếu cố nàng thật tốt!

Diệp Huyền hít sâu một hơi:

Miểu sát!

Miểu sát Vô Thượng Chi Cảnh!

Nhìn thấy một màn này, đám người xung quanh hoảng hốt, dồn dập lùi lại nhanh.

Mà Độc Cô Liên kia đã sớm bỏ trốn mất dạng.

Diệp Huyền quay người nhìn về phía đám người Cổ Thông cách đó không xa, người sau đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền thả người nhảy lên, chém xuống một kiếm.

Một đạo kiếm quang kim sắc hạ xuống từ trên trời.

Thế không thể đỡ!

Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu Cổ Thông.

Xuy!

- Vì sao?

Diệp Huyền nhìn về phía Độc Cô Huyên:

- Trở lại Vô Gian luyện ngục!

Lúc này, Độc Cô Huyên nói:

- Chúng ta đi!

Sau khi Ngôn Giới rời đi, Diệp Huyền trầm mặc một chớp mắt, sau đó đi đến trước mặt Diệp Linh và Độc Cô Huyên:

- Diệp tiểu hữu, Ngôn gia ta không có ác ý gì đối với các hạ!

Tay phải Diệp Huyền nắm chặt chuôi kiếm, dường như đang do dự.

Ngôn Giới vội vàng nói tiếp:

- Tiểu hữu, Ngôn gia ta thật sự không có ác ý gì đối với tiểu hữu.

Diệp Huyền yên lặng một chớp mắt, sau đó nói:

- Ta cũng không có ác ý gì đối với Ngôn gia, các hạ cứ đi đi.

Nghe vậy, Ngôn Giới lập tức thở dài một hơi, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lại vội vàng nói:

- Tiểu hữu, lần này Cổ gia và Độc Cô gia sẽ không từ bỏ ý đồ, cẩn thận một chút!

Nói xong, hắn trực tiếp quay người rời đi.

Diệp Huyền nhìn về phía Ngôn Giới, đang muốn xuất thủ, nhìn thấy một màn này, Ngôn Giới biến sắc, vội vàng nói:

Mà giữa sân, chỉ còn lại một người, chính là Ngôn Giới Ngôn gia kia.

Bốn phía, hơn hai mươi tên cường giả Nguyên Cảnh trong nháy mắt đã bị một kiếm này chém giết, không kẻ nào may mắn thoát khỏi!

Xuy xuy xuy xuy...

Sau khi một kiếm chém giết Cổ Thông, Diệp Huyền tiếp tục quay người chém ra một kiếm, một kiếm này trảm ra, một đạo kiếm quang chợt lóe lên từ giữa sân.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, thân thể Cổ Thông đã trực tiếp nứt ra thành hai nửa, thần hồn câu diệt!

Độc Cô Huyên nói:

- Trốn, chắc chắn không trốn được xa. Độc Cô gia và Cổ gia sẽ không từ bỏ ý đồ, hơn nữa, bây giờ ngươi cần chữa thương, đúng không?

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó gật đầu:

- Vậy hãy trở lại Vô Gian luyện ngục.

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Linh trước mặt:

- Nàng thế nào?

Độc Cô Huyên nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Diệp Linh một thoáng:

- Còn tốt, chỉ là Nguyên Thần bị hao tổn một chút.

Diệp Huyền chậm rãi nắm chặt hai tay:

- Ta sẽ không bỏ qua cho Độc Cô gia!

Nói xong, hắn ôm lấy Diệp Linh, đi về phía Vô Gian luyện ngục.

Độc Cô Huyên vội vàng đi theo.

Rất nhanh, ba người đi tới tầng thứ tám của Vô Gian luyện ngục.

Mà vừa tới tầng thứ tám, Chư Thần bộ trên người Diệp Huyền trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó, cả người Diệp Huyền trực tiếp ngã thẳng xuống.

Cùng lúc đó, cả người Diệp Huyền bắt đầu run rẩy kịch liệt, trên thân không ngừng xoạt xoạt rung động, dường như muốn nổ tung...
Bạn cần đăng nhập để bình luận