Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1192: Không cam tâm từ bỏ

Tiểu Thương!

Nữ tử này chính là Mộ Tiểu Thương – thành chủ của tòa thành này.

Thanh y nữ tử hơi sững người, sau đó nàng nhẹ giọng nói: “Đã nhiều năm không ai gọi ta với cái tên như vậy rồi.”

A Liên mỉm cười: “Cũng phải, hiện giờ ngươi là thành chủ của Tàng Phong thành, ai dám gọi ngươi như vậy chứ?”

Mộ Tiểu Thương lại bảo: “Dạo này Tứ Duy vũ trụ có vẻ không còn yên bình nữa rồi.”

A Liên mỉm cười: “Ngươi đang nói đến Huyền Hoàng Đại Thế Giới phải không?”

Mộ Tiểu Thương gật đầu: “Một vị thần trong Thần Điện bị giết chết, cứ điểm mà Thần Điện để lại ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới đã bị nhổ bỏ…”

Nói đoạn, nàng nhìn A Liên: “Tất cả những điều này đều liên quan đến nam tử mà ngươi đưa tới!”

A Liên gật đầu: “Có thể!”

Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “A Liên, ngươi nói thật đi, rốt cuộc hắn là ai?”

Mộ Tiểu Thương mỉm cười: “Ai mà chẳng động lòng trước Ngũ Duy chí bảo!”

A Liên lại mỉm cười: “Nếu ngươi không sợ cơ nghiệp cả vạn năm nay của Tàng Phong thành bị hủy hoại thì ngươi cứ việc đi cướp.”

Mộ Tiểu Thương gật đầu: “Đúng vậy!”

Mộ Tiểu Thương trầm ngâm.

Diệp Huyền!

Đã từng có rất nhiều người điều tra về Diệp Huyền, tuy nhiên không một ai có thể tra rõ ràng!

A Liên bưng ly trà trước mặt lên rồi nhấp một ngụm: “Ngươi đã động lòng rồi!”

A Liên lại cười: “Chắc ngươi cũng biết hắn có Ngũ Duy chí bảo, đúng chứ?”

Mộ Tiểu Thương khẽ híp mắt, nàng không lên tiếng nữa.

Nói đoạn, nàng lắc đầu: “Với tư cách là bạn của ngươi, những điều cần nói ta đã nói rồi, ngươi tự đưa ra quyết định đi!”

Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía A Liên: “Ta có thể cướp không?”

Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “Nếu như ta với hắn là kẻ địch của nhau thì ngươi đứng về phía ai?”

A Liên liếc nhìn Mộ Tiểu Thương, nàng nói: “Đó không phải là thứ mà ngươi có thể nghĩ tới đâu, dù ngươi có được nó thì điều đó cũng sẽ mang đến cho ngươi rất nhiều tai hại!”

A Liên mỉm cười: “Ta biết, thực lực của Tàng Phong thành không hề yếu kém, vị tổ sư ở Tàng Phong thành của ngươi lại vẫn còn sống, nhưng mà…”

Mộ Tiểu Thương lắc đầu: “Cụ thể thì ta không rõ, nhưng mà chắc thấp nhất cũng phải đạt ngưỡng Mệnh cảnh rồi.”

Mộ Tiểu Thương nói: “Một nữ tử váy trắng, và còn một nữ tử khác nữa, có hai người.”

A Liên quay người nhìn ra bên ngoài, nàng nhẹ giọng nói: “Có một vài người trên thế gian này sở hữu thực lực không thể đo bằng cảnh giới nữa rồi… Ta biết ngươi luôn mong muốn Ngũ Duy chí bảo, không chỉ ngươi mà còn có một vài thế lực tạp nham khác cũng đang nhòm ngó đến nó. Ta cũng biết ta không thể khuyên các ngươi, nếu các ngươi muốn ra tay thì cứ ra tay thôi! Có điều hậu quả các ngươi phải tự gánh!”

Mộ Tiểu Thương bước đến trước mặt A Liên, nàng nắm lấy tay A Liên, nói: “A Liên, năm xưa ngươi có ơn cứu mạng ta, còn ta cũng luôn coi ngươi là bạn bè, thậm chí còn là người bạn duy nhất. Vật này vô cùng quan trọng đối với Tàng Phong thành, ngươi có thể không giúp ta nhưng đừng nhúng tay vào chuyện này, được không?”

Mộ Tiểu Thương im lặng mà không đáp lời.

A Liên lắc đầu cảm thán: “Xem ra ngươi vẫn không định từ bỏ!”

Hắc y nhân chần chờ một lát rồi nói: “Sợ là người này sẽ phá hỏng chuyện của chúng ta mất!”

Mộ Tiểu Thương nói: “Đừng coi thường nàng!”

Hắc y nhân lại nói: “Hiện giờ người này đang ở dị chiến trường, nếu chúng ta ra tay thì đến cả tử y nữ tử kia cũng không ngăn chặn được!”

A Liên nhìn Mộ Tiểu Thương, nàng nói: “Ngươi có biết người đứng sau hắn là ai không?”

Nói đoạn, nàng bèn ra khỏi đại điện.

Bên trong đại điện chỉ còn Mộ Tiểu Thương đang trầm ngâm không thôi.

Lúc này, một hắc y nhân bước vào, đứng phía sau Mộ Tiểu Thương: “Thành chủ, có ra tay không ạ?”

A Liên lại hỏi: “Thế ngươi có biết thực lực của nữ tử váy trắng kia không?”

Mộ Tiểu Thương trầm giọng nói: “Sao thế, chẳng lẽ còn hơn cả Mệnh cảnh?”

A Liên lắc đầu, nàng mỉm cười: “Ngươi cũng biết Mệnh cảnh à…”

Mệnh cảnh!

Mộ Tiểu Thương im lặng hồi lâu, đoạn bảo: “Đừng động đến nàng ta.”

Hắc y nhân lại do dự, sau đó gật đầu: “Được!”

Nói đoạn, hắn ta ngừng lại chốc lát rồi lên tiếng: “Thành chủ, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy!”

Mộ Tiểu Thương nói: “Thực lực Thần Điện thế nào?”

Hắc y nhân đáp: “Mạnh!”

Mộ Tiểu Thương liếc nhìn hắn ta, đoạn nói: “Nhưng mà một vị thần của bọn họ đã bị giết chết. Mà hiện giờ bên Thần Điện lại chẳng có động tĩnh gì!”

Hắc y nhân trầm tư suy nghĩ.

Mộ Tiểu Thương nhìn ra bên ngoài, nàng nói: “Ta rất hiểu tính cách của A Liên, nàng ta sẽ không nói dối đâu. Những gì ban nãy nàng ta nói chắc chắn đều là thật, nếu như Tàng Phong thành của ta động vào hắn thì dù có đạt được món chí bảo kia, e là Tàng Phong thành cũng sẽ phải trả giá!”

Nói đến đây, Mộ Tiểu Thương bèn đứng dậy, đi về phía cửa của đại điện. Nàng nhìn về phía xa, giọng nói nhẹ bẫng: “Thế nhưng cứ từ bỏ như vậy thì ta thực sự không cam tâm, nó ở ngay trước mắt ta cơ mà…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận