Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1458: Tu La Nữ Đế cũng là Diệp Linh

Diệp Huyền gật đầu, hình như nghĩ đến gì đó, hắn lại hỏi: “Phải làm như thế nào mới có thể tiến vào đệ nhị trọng chiều không gian?"

Liên Thiển nói: "Không có bất kỳ đường tắt nào, chỉ có thể dùng lực phá, hơn nữa cần phải hiểu đủ sâu về không gian, cả hai thiếu một thứ cũng không được!"

Diệp Huyền lại hỏi: “Nữ tử váy trắng thuộc về chiều không gian thứ mấy?"

Liên Thiển đột nhiên cả giận nói: "Ngậm miệng! Ngươi đúng là tên lắm mồm!"

Diệp Huyền: "..."

Đúng lúc này, không gian phía chân trời xa xăm đột nhiên rung chuyển, Diệp Huyền vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, giờ phút này vùng không gian đó đã mờ đi, mà thanh liêm đao màu đỏ như máu này đã triệt để dừng lại.

Diệp Huyền vội vàng nhìn về phía Diệp Linh, không gian xung quanh nàng đang nằm trong một trạng thái hư ảo quỷ dị, hiển nhiên, Trương Văn Tú ở đệ nhị trọng chiều không gian đã áp chế nàng!

Diệp Huyền có hơi lo lắng. Đúng lúc này, Diệp Linh đột nhiên xòe lòng bàn tay ra, thanh liêm đao màu đỏ như máu ở chân trời đột nhiên xuất hiện trong tay nàng, tay nàng cầm liêm đao nhẹ nhàng xẹt qua trước mặt một cái.

Linh Nhi?

Diệp Huyền nói: "Ngươi vẫn là Linh Nhi, đúng không?"

Nói xong, nàng quay người biến mất ở cuối chân trời.

Diệp Linh nhìn về phía Diệp Huyền, nàng cứ nhìn hắn như vậy nhưng không nói gì.

Trên không trung, Trương Văn Tú nhẹ nhàng sờ lên mặt của mình, nàng nhìn xuống dưới: “Không hổ là vị Nữ Đế cuối cùng ở nhân gian, ta phục!"

Diệp Linh đột nhiên nói: "Lui xuống!"

Vù!

Diệp Linh vẫn trầm mặc.

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Ngươi thắng."

Một tiếng xé rách rất nhỏ vang lên, mà một đao như vậy, không gian nơi đây đột nhiên khôi phục bình thường, phía chân trời, khuôn mặt Trương Văn Tú đó đột nhiên xuất hiện một vết máu!

Sắc mặt hai lão giả sau lưng Diệp Linh cực kì cổ quái, một lão giả trong đó muốn nói chuyện, nhưng lại bị một lão giả khác ngăn lại.

Diệp Linh nói: "Đi theo ta!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó hỏi: “Linh Nhi, sao ngươi thắng được vậy?"

Nói xong, nàng quay người đi đến nơi xa.

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, một tiểu mộc nhân xuất hiện trong tay hắn, tiểu mộc nhân này có hình dáng giống y như của Diệp Linh.

Sau lưng nàng, hai lão giả lặng yên lui qua một bên.

Mà những người này khi nhìn thấy Diệp Linh đều đồng loạt quỳ một gối xuống.

Đây là nơi u ám nhất hắn từng thấy!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, Diệp Linh mạnh thì hắn rất vui vẻ, nhưng trong lòng vẫn có một chút mất mác! Bởi vì nàng không cần hắn bảo vệ nữa!

Vừa mới đi vào Tu La Địa Ngục, một luồng khí tức u ám đã đập vào mặt, thân thể Diệp Huyền kìm không được run một cái!

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì Diệp Linh đột nhiên nhẹ giọng hỏi: "Tại sao lại tới Ngũ Duy?"

Diệp Huyền vội vàng đi theo, rất nhanh, hai người đã xuyên qua cánh cửa đó, tiến vào Tu La Địa Ngục.

Diệp Huyền đi đến trước mặt Diệp Linh, hắn nhìn thẳng vào nàng: “Ngươi là muội muội ta, ta là ca của ngươi!"

Diệp Linh dừng bước lại, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Sau đó thì sao?"

Diệp Huyền nói: "Tới tìm ngươi!"

Rất nặng nề!

Lúc này, Liên Thiển lại nói: "Thực lực của muội muội ngươi sợ là đã có thể tiến vào đệ tam trọng chiều không gian, nếu đúng là như thế thì quá nghịch thiên."

Diệp Huyền nhìn về phía Diệp Linh: “Ngươi có thể tiến vào đệ tam trọng chiều không gian sao?"

Diệp Linh khẽ gật đầu: “Có thể!"

Diệp Linh dẫn Diệp Huyền đi vào chỗ sâu, trên đường đi, hắn phát hiện bốn phía có những cường giả thân mặc khôi giáp màu đen đang đứng, khí tức của những người này cực kỳ mạnh mẽ, còn mạnh mẽ hơn những cường giả của Vạn Duy thư viện nhiều!

Liên Thiển trầm giọng nói: "Vừa rồi nàng giao thủ với Trương Văn Tú cũng không có tiến vào đệ nhị trọng chiều không gian, mà ở đệ nhất trọng chiều không gian dùng lực phá đệ nhị trọng chiều không gian của Trương Văn Tú! Thực lực như thế này cực kỳ đáng sợ, không hổ là đại đế mạnh mẽ nhất Ngũ Duy vũ trụ!"

Diệp Huyền trong lòng vội hỏi: “Sao lại nói vậy?"

Trên đường, Liên Thiển đột nhiên nói: "Nàng rất mạnh!"

Diệp Linh nói khẽ: "Người ngươi quan tâm là Diệp Linh trước kia."

Diệp Huyền đột nhiên bắt lấy tay Diệp Linh, Diệp Linh không hề phản kháng, mà những khôi giáp thị vệ xung quanh lại tới tấp nhìn về phía hắn với vẻ mặt bất thiện, nhưng thấy Diệp Linh không phản kháng, bọn họ cũng không dám nói thêm gì.

Diệp Huyền nhìn Diệp Linh trước mặt, nói khẽ: "Chẳng lẽ ngươi không phải Diệp Linh trước kia sao? Hay là ngươi đã quên hết tất cả?"

Diệp Linh nhìn Diệp Huyền: “Ngươi biết ta là ai không?"

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi là muội muội ta!"

Diệp Linh nhìn Diệp Huyền rất rất lâu, đột nhiên những chuyện trước đây hiện lên trong đầu nàng, dần dần, hai mắt nàng đột nhiên ướt nhòe.

Nàng là Tu La Nữ Đế, nhưng nàng cũng là Diệp Linh!

Bên trong Giới Ngục tháp, Liên Thiển thấp giọng thở dài.

Giờ này khắc này, nàng đã xác định Tu La Nữ Đế này thật ra chính là Diệp Linh, hoặc là Diệp Linh chính là Tu La Nữ Đế!

Không có kiếp trước kiếp này, còn rốt cuộc nguyên nhân là gì khiến cho Tu La Nữ Đế biến thành Diệp Linh thì nàng cũng không biết.

Trước mặt Diệp Huyền, Diệp Linh nói khẽ: "Ngươi đi theo ta!"

Nói xong, nàng đi tới một cánh cửa dưới lòng đất xa xa.

Diệp Huyền đi theo.

Rất nhanh, Diệp Linh đã dẫn theo Diệp Huyền đi tới một chỗ sâu trong lòng đất, ở trong chỗ này, hắn phát hiện bốn phía có những cây cột sắt màu đen nhánh, trên những cây cột sắt này quấn quanh từng sợi xiềng xích màu đỏ như máu, mà chính giữa những cột sắt này là một cửa động khổng lồ đang bốc lên hắc hỏa.

Bốn phía còn có một số cường giả mặc kim sắc khôi giáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận