Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 944: Thật Có Lỗi, Ta Còn Muốn Giết Tiếp!

A Việt tiếp tục nói:

- Mau sớm đi một chuyến, tốt nhất là đừng để đạo tắc này rơi vào tay người ngoài. Hơn nữa, sau khi có được đạo tắc này, ngươi không chỉ có thể tăng cường thực lực của bản thân, còn có thể khống chế phá tháp này tốt hơn.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Hiểu rõ!

Thần Quốc!

Nếu bên kia có đạo tắc, dù đó có là đầm rồng hang hổ hắn cũng phải xông vào một lần!

A Việt lại nói:

- Ngoài ra, ngươi còn phải tăng cường cảnh giới của bản thân, cảnh giới của ngươi bây giờ quá thấp, nếu có thể tăng cường tới Đạo cảnh, ngươi sẽ phát hiện, lúc ngươi sử dụng những đạo tắc này, ngươi có thể phát huy uy lực của bọn nó tới một trình độ vô cùng khủng bố.

Diệp Huyền rút kiếm chém!

Ánh đao vỡ vụn, thế nhưng, Mạc Tà và Diệp Huyền cũng đồng thời liên tục lùi lại phía sau, vừa lui, hai người trực tiếp thối lui đến trước cửa thành, xa chừng 200 trượng!

Bởi vậy, vấn đề kiếm này, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác!

Ầm ầm!

Bởi vì hiện tại, Kiếm tông nghèo quá nghèo, nguyên nhân nghèo, tự nhiên là bởi vì lúc trước Kiếm tông và Võ viện thôi động những đại trận áp đáy hòm kia!

Thiếu nữ tuổi không lớn lắm, mười bảy mười tám tuổi, thoạt nhìn hết sức lanh lợi.

Tăng cường cảnh giới!

Sau khi hai người dừng lại, vẻ mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng!

Chỉ còn một chút vốn liếng như vậy, nếu như hắn còn thôn phệ, tương lai đệ tử Kiếm tông ngay cả một thanh kiếm tốt cũng không có nổi!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, kỳ thật, Kiếm tông cũng có kiếm cấp bậc Tạo Hóa cảnh, thế nhưng, hắn vẫn không muốn lấy ra thôn phệ!

Mạc Tà đấm ra một quyền!

Lúc này, trên tường thành, tụ tập rất nhiều người, đều là thiên tài đến từ các Đại Hoang giới.

Một lát sau, hai người Diệp Huyền và Mạc Tà tới trước cửa thành Vạn Sơn trường thành, lúc này, Diệp Huyền và Mạc Tà đột nhiên dừng lại, sau một khắc, hai người cưỡng ép xoay người, lúc này, một mảnh ánh đao không chút dấu hiệu nào xuất hiện ở trước mặt hai người!

Dưới tường thành, thiếu nữ chỉ chỉ Diệp Huyền và Mạc Tà, sau đó nhẹ nhàng ngoắc tay một cái, rõ ràng, ra hiệu hai người cùng tiến lên!

Diệp Huyền nhìn về phía cách đó không xa, ngoài hai trăm trượng, nơi đó có một thiếu nữ cưỡi ngựa.

Thiên tài Thần Quốc!

Diệp Huyền đi đến trước mặt thiếu nữ, hắn nhìn thiếu nữ:

- Để ta tới đi!

- Tới!

Thế này làm sao có thể nhịn được?

- Sát Na!

Phách lối!

Máu tươi tuôn tràn!

Trong nháy mắt đao hạ, vẻ mặt Diệp Huyền bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, hắn vội vàng lui về phía sau, nhưng mà vẫn có chút chậm trễ, trước ngực hắn trực tiếp bị xé nứt ra một đường máu to lớn!

Nháy mắt!

Mạc Tà đang muốn xuất thủ, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Diệp Huyền nói:

- Ta đây cũng sẽ không khách khí!

Thanh âm vừa dứt, cả người hắn đã xuất hiện ở trước mặt thiếu nữ, nhưng mà, hắn còn chưa kịp rút kiếm, thiếu nữ đột nhiên rút đao trảm ra:

Mạc Tà nhìn về phía Diệp Huyền, khẽ gật đầu.

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền, sau đó chỉ chỉ đầu mình:

Nghe vậy, Mạc Tà kém chút té xỉu!

- Siêu cấp thiên tài đến từ Thần Quốc, ngươi dám đứng đấy tiếp một kiếm của ta hay không?

Vẻ mặt Diệp Huyền nghiêm túc, trong nháy mắt vừa rồi, nếu như hắn chậm một chút, có khả năng đã bị đối phương một đao phân thây!

Đao thật là nhanh!

Diệp Huyền nhìn về phía thiếu nữ, cả giận nói:

- Không phải đã nói là đứng đấy tiếp một kiếm của ta sao? Tín nhiệm giữa người và người đâu?

Thiếu nữ đưa tay chém ra một đao.

Lần này Diệp Huyền đã có phòng bị, trong nháy mắt khi thiếu nữ vung đao, hắn xông lên phía trước, chém xuống một kiếm!

Thiên Tru Kiếm!

Chuôi kiếm này vừa chém xuống, mảnh ánh đao trước mặt Diệp Huyền trực tiếp bị xé nứt ra, mà lúc này, một đạo đao mang đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền móc nghiêng lên một kiếm!

Diệp Huyền nói:

Khóe miệng Diệp Huyền khẽ co rút, nữ nhân này vậy mà lại đánh chủ ý lên kiếm của hắn!

- Nếu như ngươi không cần kiếm này, lại có thể đánh thắng ta, ta sẽ đưa nó cho ngươi! Nhưng mà, nếu như ngươi không đánh thắng ta, ngươi phải đưa kiếm của ngươi cho ta!

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

Tinh Hà Câu: "..."

- Nếu như ta không cần kiếm này, mà trong vòng ba chiêu ngươi vô phương giết chết ta, ngươi phải đưa cho ta con ngựa dưới người ngươi.

- Nếu không có kiếm này, thực lực của hắn nhất định sẽ giảm đi rất nhiều!

"..."

Dưới tường thành, thiếu nữ nhìn về phía kiếm trong tay Diệp Huyền:

- Kiếm tu, ngươi có dám không cần kiếm này? Chúng ta đánh một trận công bằng?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Có khả năng, có điều, chúng ta đánh cược đi.

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

- Đánh cược gì?

Diệp Huyền nói:

- Đều nói thực lực của Diệp Huyền này mạnh mẽ thế nào, ta thấy, chỉ là dựa vào chuôi kiếm này mà thôi!

- Thần binh a!

- Kiếm kia thật sắc bén!

Trên tường thành, mọi người đều nhìn về phía kiếm trong tay Diệp Huyền!

Một tiếng đứt gãy thanh thúy đột nhiên vang lên, mà lúc này, thiếu nữ kia đã trở lại trên lưng ngựa, trong tay nàng, đao đã đứt thành hai đoạn!

Keng!

- Các hạ, ngươi ta đều là thiên tài chói mắt nhất thế gian này, nếu cứ đánh thế này, sợ là đánh mấy tháng cũng sẽ không kết thúc được! Dạng này thế nào, mỗi người chúng ta ra một chiêu, hai bên đều không thể trốn tránh, chỉ có thể đón đỡ, ai lui xa hơn người đấy thua, như thế nào?

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

- Có khả năng!

Diệp Huyền gật đầu:

- Ngươi là muội tử, nhường ngươi tới trước!

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền, nói:

- Ta có thể dùng đao sao?

Nói xong, nàng quơ quơ chuôi đao gãy trong tay.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Ngươi dùng tay được không?

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền:

- Vô sỉ, cũng xin có một hạn cuối, tạ ơn!

Diệp Huyền: "..."

Thiếu nữ nói:

- Ta có thể dùng đao này, ngươi cũng có thể dùng chuôi kiếm khác, như thế mới có thể phát huy hết thực lực chân thật của ngươi ta, thế nào hả?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:

- Được! Ngươi tới đi!

Thiếu nữ nhảy xuống Tinh Hà câu, nàng chậm rãi đi đến phía Diệp Huyền, một cỗ thế lặng yên ngưng tụ, cùng lúc đó, một cỗ đao uy cường đại trực tiếp bao phủ lại Diệp Huyền.

Đao thánh!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt tất cả mọi người giữa sân đại biến!

Đao thánh không đến 17 tuổi?

Ngay cả Diệp Huyền, trong lòng cũng có chút khiếp sợ!

Đao thánh không đến 17 tuổi, thiên phú bậc này, không phải yêu nghiệt bình thường a!

Thiếu nữ nhìn Diệp Huyền, sau một khắc, nàng đột nhiên tăng tốc, đồng thời, một thanh âm đột nhiên vang lên ở trong sân:

- Sát Na!

Một đao như chớp mắt!

Thanh âm vừa dứt, một ánh đao hình bán nguyệt đột nhiên chém về phía Diệp Huyền ở xa xa, tốc độ của một đao này quá nhanh, nhanh đến mức rất nhiều người giữa sân còn chưa kịp phản ứng, Diệp Huyền đã lui đến trước cửa thành, lui trọn vẹn hơn ba trăm trượng!

Mà trong tay Diệp Huyền, một thanh kiếm cấp bậc Tạo Hóa cảnh đột nhiên vỡ vụn thành vô số mảnh vỡ!

Không chỉ như thế, chỗ cánh tay của Diệp Huyền, còn có một vết đao sâu hoắm, thấy rõ bạch cốt!

Vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng ngưng trọng!

Đao của nữ nhân này, thật sự quá quá nhanh!

Nhanh đến mức khiến cho người ta không phản ứng kịp!

Ngay cả hắn, vừa rồi hắn đã theo bản năng phòng ngự một chút, mà khi hắn lấy lại tinh thần, hắn đã thành dạng này!

Giờ khắc này, hắn một lần nữa hiểu rõ cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Cách đó không xa, thiếu nữ nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Đến lượt ngươi!

Diệp Huyền nói:

- Vì lý do công bằng, ta cần chữa thương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận