Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1300: Ngươi thực sự tuyệt tình như vậy sao?

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn hiểu rồi.

Không phải tất cả mọi người ở Ngũ Duy vũ trụ đều rất mạnh, hay nói một cách khác, Tứ Duy vũ trụ cũng có những cường giả siêu cấp, bọn họ không hề sợ Ngũ Duy.

Ví dụ như người trước mắt này, ví dụ như nữ tử váy trắng, ví dụ như Thanh Nhi…

Tóm lại, Ngũ Duy vũ trụ chưa chắc đã cao không thể với tới như vậy.

Diệp Huyền thu hồi lại tâm tư, hắn nhìn tầng thứ tám, hắn có nên để nữ tử mặc vải bố kia giết tầng thứ tám hay không đây?

Tầng thứ tám luôn có ý đồ xấu, nhưng Diệp Huyền lại không có cách giải quyết.

Mà lúc này, nữ tử mặc vải bố kia lại có đủ thực lực để giết đối phương.

Nữ tử mặc vải bố nhìn Diệp Huyền: “Ngươi chắc chứ?”

Tầng thứ tám bỗng bật cười: “Ngươi thực sự cho rằng nàng ta có thể giết được ta?”

Nữ tử mặc vải bố kinh ngạc: “Tại sao?”

Nói tới đây, hắn lại nhìn tầng thứ tám: “Các hạ, ta và ngươi không thù không oán, ta cũng không muốn sinh thù với ngươi. Hiện giờ các hạ có hai lựa chọn, một là rời khỏi tháp, hai là tiếp tục ở lại tháp, có điều tiền bối phải…”

Lúc này, nữ tử mặc vải bố kia lại nhìn Diệp Huyền: “Hiện giờ ngươi không phải là đối thủ của hắn ta đâu, chi bằng ngươi cứ để ta giúp ngươi diệt trừ mầm họa này đi!”

Nếu có thể nói chuyện thì hắn nhất định sẽ nói, bởi lẽ hắn không muốn có kẻ địch khắp nơi, ai mà chẳng muốn có nhiều bạn bè hơn chứ!

Giết không?

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Huyền lại lắc đầu: “Không sao.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Huyền gật đầu: “Chắc chắn.”

Nghe hắn nói vậy, nữ tử mặc vải bố kia bèn xòe tay phải ra. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh thần bí tiến vào bên trong tầng thứ tám.

Diệp Huyền mỉm cười: “Có vị tiền bối này ở đây, ta sẽ yêu cầu bản thân mình phải đề phòng mọi lúc mọi nơi, không được lơ là cảnh giác.”

Đúng lúc ấy, có một luồng sức mạnh khác xuất phát từ chỗ của tầng thứ tám.

Một lát sau, hắn nhìn về phía nữ tử mặc vải bố: “Giết đi!”

Thế nhưng nếu không thể nói chuyện thì Diệp Huyền cũng sẽ không nói!

Có thể nữ tử mặc vải bố kia đã vận dụng âm Dương pháp tắc đến mức cực hạn của Tứ Duy vũ trụ. Cho dù là ở Ngũ Duy vũ trụ cũng không mấy ai làm được điều này đâu!

Đúng lúc ấy, tầng thứ tám trầm giọng nói: “Ngươi có thể sử dụng âm Dương pháp tắc đến mức độ ấy luôn sao… Dẫu ở Ngũ Duy cũng không có nhiều người làm được như vậy đâu!”

Mà điều quan trọng là đây còn chưa phải bản thể của nàng!

Thực lực của tầng thứ tám kinh khủng quá!

Hắn không muốn giữ lại một nhân tố bất ổn như vậy!

Cảm nhận được luồng sức mạnh này, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi. Luồng sức mạnh này mạnh hơn gấp nhiều so với Lý Trần Phong và Mục Thanh Phong ban nãy!

Tầng thứ tám vội nói: “Ngươi định cá chết lưới rách thật sao?”

Nếu như quay ngược trở về thời kì đỉnh phong của hắn ta thì hắn ta cũng không quá sợ nữ tử mặc vải bố này. Thế nhưng hiện giờ, hắn ta đã bị Giới Ngục tháp trấn áp biết bao nhiêu năm, thực lực đã không còn ở trạng thái đỉnh phong như ngày trước nữa. Hiện giờ hắn ta khó mà đối phó được với nữ tử mặc vải bố này.

Nữ tử mặc vải bố kia vẫn không dừng tay. Khoảnh khắc ấy, cuối cùng tầng thứ tám cũng hoảng loạn!

Tuy nhiên, luồng sức mạnh này vừa mới xuất hiện đã biến mất tăm, cứ như chưa từng tồn tại vậy.

Rốt cuộc cái tên Diệp Huyền này có bao nhiêu ngọn núi chống lưng chứ?

Tên yêu nghiệt quỷ quái gì thế không biết!

Diệp Huyền lại ngó lơ lời của tầng thứ tám. Nói chuyện? Giờ có nữ tử mặc vải bố kia ở đây thì đối phương muốn nói chuyện, nhưng nếu nữ tử mặc vải bố kia không ở đây thì đối phương sẽ không chịu nói chuyện với hắn luôn.

Cực hạn!

Hắn ta biết, dù nữ tử mặc vải bố này không giết được mình thì chắc chắn nàng vẫn có thể khiến mình trọng thương.

Nói chuyện!

Đúng lúc ấy, tầng thứ tám bỗng lên tiếng: “Nói chuyện đi!”

Tầng thứ tám vừa dứt lời thì bỗng có một loạt những luồng sức mạnh to lớn không ngừng tỏa ra từ chỗ hắn ta. Thế nhưng những luồng sức mạnh này không hề công kích nữ tử mặc vải bố mà chỉ như đang ngăn cản nàng.

Tầng thứ tám trầm giọng nói: “Diệp Huyền, ngươi thực sự hành động tuyệt tình như vậy sao?”

Diệp Huyền thản nhiên nói: “Các hạ, nếu như có cơ hội thì ngươi sẽ đối xử nhân từ với ta sao?”

Tầng thứ tám không giống với mấy người Giản Tự Tại, hắn ta sẽ không quan tâm tình nghĩa gì cả. Hơn nữa, ban nãy nữ tử mặc vải bố kia còn nói hắn ta không có ý tốt, chắc chắn nàng không nói bừa, thể nào tầng thứ tám cũng đang tính làm điều gì đó!

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền lại nhìn về phía nữ tử mặc vải bố: “Tiền bối, tại sao ngươi nói hắn ta có ý đồ xấu?”

Nữ tử mặc vải bố đáp: “Ác niệm! Ta có thể cảm nhận được hắn ta có ác niệm với ngươi. Có điều hình như hắn ta đang kiêng dè điều gì đó nên không dám ra tay mà thôi!”

Nghe vậy thì Diệp Huyền hiểu ngay!

Tầng thứ tám vẫn chưa chết tâm đây mà! Chỉ có điều, hắn ta muốn mượn dao giết người!

Chắc chắn ban nãy khi Diệp Huyền giao thủ với mấy người Lý Trần Phong, Tầng thứ tám đã muốn động thủ rồi.

Song tiếc là lại có nữ tử mặc vải bố kia xuất hiện.

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền bèn quay người rời đi.

Rất rõ ràng, hắn hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận