Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1225: Tầng thứ tám!

Tiểu Linh Nhi nhanh chóng chạy đến trước mặt Diệp Huyền, nàng đưa hai viên đan dược cho hắn rồi nhoẻn miệng cười: “Nè!”

Đan dược!

Diệp Huyền nhìn hai viên đan dược đó, đây chính là Địa Tiên đan!

Giống y như đúc!

Hắn sững sờ.

Tiểu Linh Nhi thực sự luyện đan thành công rồi ư?

Diệp Huyền nhìn Tiểu Linh Nhi, giờ khắc này trông nàng đen nhẻm, y phục cũng rách tươm, trên mặt tràn ngập vẻ mệt mỏi.

Nàng mệt rồi!

Không cần biết là trồng Linh thụ hay là luyện đan dược, ngoài thấy những việc này thú vị ra thì còn một nguyên nhân nữa là nàng muốn giúp Diệp Huyền!

Diệp Huyền cũng ôm lấy Tiểu Linh Nhi, hắn mỉm cười: “Giờ ngươi đi nghỉ ngơi đi đã, biết chưa?”

Người thân!

Chỉ là từ trước đến nay nàng không biết phải thể hiện ra như thế nào mà thôi.

Diệp Huyền chưa nhận vội, hắn phủi bụi trên mặt Tiểu Linh Nhi rồi dịu dàng nói: “Cảm ơn ngươi.”

Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyền rồi nói: “Ta không mệt!”

Diệp Huyền bỗng thấy đau lòng, hắn ngồi xuống, nhẹ giọng bảo: “Có mệt không?”

Tiểu Linh Nhi chớp mắt: “Ngươi còn cần nữa không? Ta vẫn có thể luyện tiếp được!”

Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyền rồi nhẹ nhàng ôm lấy hắn.

Tiểu Linh Nhi vẫn nhoẻn miệng cười, nàng lại đưa đan dược cho Diệp Huyền: “Nè!”

Nàng rất để tâm đến hắn, cũng luôn muốn giúp đỡ hắn.

Tiểu Linh Nhi nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Được!”

Trong lòng nàng, Diệp Huyền chính là người thân của nàng.

Diệp Huyền vỗ nhẹ lên đầu nàng rồi bảo: “Mau về nghỉ ngơi đi.”

Diệp Huyền khẽ nói: “Ngươi cứ đi nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi cho tốt vào. Sau khi nghỉ ngơi rồi hẵng luyện đan, được không?”

Diệp Huyền tỏ vẻ nghiêm túc: “Nghe lời ta, ngươi cứ đi nghỉ ngơi đi, được không?”

Sở dĩ thực lực của hắn gia tăng hoàn toàn là nhờ vào thứ này.

Hắn thực sự không ngờ Tiểu Linh Nhi lại có thể luyện ra được Địa Tiên đan.

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Các ngươi cứ tạm thời đợi trước đã vậy, dù sao Tiểu Linh Nhi vẫn có thể luyện được đan dược này ra! Các ngươi cũng đừng từ chối, vật này đối với các ngươi mà nói là có lợi. Dẫu sao thì các ngươi cũng cần tu luyện mà, đúng không?”

Diệp Huyền thu lại tâm tư, hắn nhìn hai viên đan dược trước mắt.

Với hai nữ tử này, hắn không bao giờ hẹp hòi, bởi vì họ đã giúp đỡ hắn quá nhiều.

Tiểu Linh Nhi do dự một chút rồi lại ôm Diệp Huyền, sau đó thì nàng rời đi.

Người đó chính là An Lan Tú.

Bạch y trắng như tuyết.

Sau khi nói chuyện với hai người xong, Diệp Huyền bèn rời khỏi đại điện. Hắn tới một tiểu viện. Vừa mới tới thì có một nữ tử bước ra từ một căn phòng cách đó không xa.

Địa Tiên đan!

Thượng Quan Tiên Nhi đang định nói gì đó thì Khương Cửu bỗng lên tiếng: “Được.”

Thượng Quan Tiên Nhi nhìn Khương Cửu, nàng cười: “Không lấy thì phí!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiểu Cửu nói không sai, dù sao cái gì lợi thì mình cứ lấy, hai người các ngươi cũng đừng khách sáo quá, hiểu chưa?”

Địa Tiên đan!

Khương Cửu cũng gật đầu: “Tu vi hai người chúng ta vẫn còn quá kém, đưa chúng ta thứ này thì đúng là lãng phí thật!”

Diệp Huyền nhìn về phía Khương Cửu và Thượng Quan Tiên Nhi, Thượng Quan Tiên Nhi nói: “Ta không cần cái này đâu, đưa ta thứ này chẳng khác gì lãng phí. Thật đấy, đưa nó cho người cần nó ấy!”

Mà hiện giờ hắn lại đang có thêm hai viên Địa Tiên đan!

An Lan Tú đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng quan sát hắn một lát rồi nói: “Kiếm đạo Minh cảnh?”

Diệp Huyền gật đầu, hắn cười: “Đúng vậy!”

An Lan Tú gật nhẹ đầu, nàng không nói thêm gì nữa.

Diệp Huyền lấy một viên Địa Tiên đan ra rồi đưa cho An Lan Tú: “Cho ngươi cái này!”

An Lan Tú nhìn viên đan dược và hỏi: “Đây là?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Địa Tiên đan, với nền tảng hiện giờ của ngươi thì vật này có thể giúp ngươi đạt đến Địa Tiên cảnh đấy!”

An Lan Tú có thiên phú không hề thua kém so với Tiểu Thất, chỉ là nàng không có nhiều tài nguyên mà thôi.

Nếu như nàng có đủ tài nguyên thì với thiên phú ấy, nàng chắc chắn sẽ rất mạnh.

An Lan Tú nhìn Diệp Huyền rồi nói: “Là loại đan dược trước đó ngươi đã dùng phải không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”

An Lan Tú khẽ gật đầu, nàng không hề từ chối. Sau khi cất Địa Tiên đan đi, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Đợi ta xuất quan!”

Nói đoạn, nàng quay người rời đi.

Xuất quan!

Diệp Huyền nhì về phía căn phòng nhỏ. Hắn biết, sau khi An Lan Tú xuất quan, thực lực của nàng sẽ có biến đổi long trời lở đất.

Diệp Huyền trầm ngâm trong chốc lát rồi quay người rời đi.

Không lâu sau, hắn lại tới tìm Mạc Tà, sau đó đưa viên đan dược còn lại cho Mạc Tà.

Hiện giờ Mạc Tà cũng được tính là người thích hợp nhất!

Nói chuyện với Mạc Tà một lúc, Diệp Huyền rời khỏi tiểu viện của hắn ta, Mạc Tà cũng bắt đầu bế quan tu luyện.

Diệp Huyền lại trở về tiểu viện của mình, sau đó bước vào Giới Ngục tháp.

Lần này, hắn không tới tìm Kiếm Tôn để thỉnh giáo kiếm kĩ nữa mà còn có một chuyện quan trọng hơn, đó chính là tầng thứ tám!

Tầng thứ tám đã rục rịch rất lâu rồi!

Mà hắn lại không rõ ý đồ của tầng thứ tám!

Diệp Huyền tới tìm tầng tám, hắn nhìn phong ấn phía trước rồi mỉm cười: “Tiền bối, chúng ta nói chuyện được không?”

Một lát sau, có một giọng nói truyền tới: “Được chứ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận