Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3564. Học viện nữ tử (2)



Chương 3564. Học viện nữ tử (2)




Nói đến đây, nàng bèn nhếch khóe miệng: “Thiên Tú cô nượng và Đinh cô nương, rồi cả Đồ cô nương, mấy người Tiểu Thất nữa đều đã gia nhập học viện nữ tử của ta. À đúng rồi, Thiên Mệnh là viện trưởng của học viện đó!”
Nghe vậy, mấy nữ tử bèn sững sờ!
Nữ tử váy trắng?
Viện trưởng ư?
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Niệm tỷ đúng là trâu bò!”
Tiểu tháp biết, trừ Diệp Huyền và nó ra, Thiên Mệnh hầu như chẳng thèm nể mặt ai cả. Thiên Mệnh tỷ tỷ đồng ý làm viện trưởng, chứng tỏ Niệm tỷ không hề đơn giản!
Mộ Niệm Niệm nói: “Ta đã đưa mấy người Kiếm Minh tới Thần Đạo Quốc rồi! Mặc dù bọn họ không phải nữ tử, song ta đã mở một viện riêng cho bọn họ, tên là Kiếm Đạo Viện. Mấy người này thiên phú cực cao, chỉ là thiếu một nơi phù hợp và tài nguyên tu luyện thôi. Trừ bọn họ ra thì còn một vài người các ngươi không quen biết nữa, dù sao thì chỉ thiếu các ngươi nữa thôi!”
Mấy người An Lan Tú nhìn nhau, đoạn gật đầu.
Như lời Mộ Niệm Niệm nói, ở lại bên cạnh Diệp Huyền dù có tu luyện thế nào cũng không thể đuổi kịp hắn. Nếu đã vậy, chi bằng các nàng đi theo Mộ Niệm Niệm!
Điều quan trọng nhất là có đường tắt!
Lúc này, Huyết Đồng đột nhiên nói: “Ta đi được không?”
Mộ Niệm Niệm nhìn Huyết Đồng: “Ngươi muốn đi à?”
Huyết Đồng gật đầu.
Nàng phát hiện mình cũng không theo kịp bước chân của Diệp Huyền, nhất là khi hắn có cả đống trang bị.
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Đương nhiên là được!”
Huyết Đồng liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó nói: “Thế hắn thì phải làm sao?”
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền đang nằm trên mặt đất, nàng mỉm cười: “Chuyện của hắn thì để hắn tự giải quyết, chúng ta đợi hắn ở Thần Đạo Quốc!”
Nói đoạn, nàng bèn đưa mọi người rời đi.
Khoảng một canh giờ sau, Diệp Huyền chầm chậm mở mắt ra. Ngay sau đó, hắn ngồi bật dậy, liếc nhìn xung quanh. Bốn bề yên tĩnh vô cùng, tinh quang lấp lánh.
Có vẻ như Diệp Huyền phát hiện ra điều gì đó, hắn bỗng nhíu mày: “Tiểu tháp, mấy người Huyết Đồng đâu?”
Tiểu tháp bèn thuật lại chuyện vừa rồi.
Một lát sau, Diệp Huyền lắc đầu cười: “Hóa ra là Niệm tỷ!”
Tiểu tháp nói: “Tiểu chủ, Niệm tỷ bảo ngươi sau này hãy tới Thần Đạo Quốc!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Thần Đạo Quốc!”
Tiểu tháp nói: “Đúng vậy! Nàng ta đã đưa mấy người Huyết Đồng tới Thần Đạo Quốc rồi!”
Diệp Huyền hỏi: “Ngươi biết Thần Đạo Quốc ở đâu không?”
Tiểu tháp nói: “Không biết!”
Diệp Huyền đen mặt: “Ngươi không hỏi hả?”
Tiểu tháp nói: “Tiểu chủ, ta chỉ là một cái tháp!”
Diệp Huyền suýt thì ngất!
Mẹ kiếp, ngươi còn biết ngươi chỉ là một cái tháp!
Không đôi co cùng tiểu tháp nữa, Diệp Huyền bắt đầu trị thương. Khoảng một canh giờ sau, thương thế của hắn đã hoàn toàn bình phục!
Hắn không tới Thần Đạo Quốc luôn, bởi Thanh Huyền Kiếm còn nằm trong tay Thời Không Thần Điện, hắn có thể cảm nhận được Thanh Huyền Kiếm nhưng không thể triệu hồi Thanh Huyền Kiếm, bởi dù hắn có triệu hồi thì Tư Thiên cũng sẽ ngăn cản.
Một lát sau, Diệp Huyền len lén tới Thời Không Thần Điện.
Mà lúc này, có vô số cường giả đã tập hợp ở Thời Không Thần Điện!
Tất cả đều là cường giả của Đạo Sơn!
Đi đầu là ba người Dương Liêm!
Tư Thiên đứng đối diện Dương Liêm cười nói: “Ba vị, Thời Không Thần Điện chúng ta và Đạo Sơn các ngươi không thù không oán, hôm nay các ngươi như này là có ý gì đây?”
Dương Liêm nói: “Không thù không oán? Tư Thiên, ngươi có biết xấu hổ không đấy? Ngươi giết cường giả Dương tộc chúng ta, đấy mà là không thù không oán hả?”
Tư Thiên mỉm cười: “Là cường giả Dương tộc các ngươi ra tay với ta trước!”
Dương Liêm còn muốn nói gì đó thì Tiêu Thiên ở bên cạnh đột nhiên bảo: “Đừng phí lời nữa! Tư Thiên, giao thanh thần kiếm kia ra thì chúng ta sẽ lập tức rời đi, bằng không…”
Tư Thiên mỉm cười: “Bằng không thì thế nào? Bằng không thì các ngươi hủy diệt Thời Không Thần Điện chúng ta à?”
Nghe vậy, vẻ mặt ba người Dương Liêm bèn sầm xuống.
Lâm Tiêu dùng huyền khí truyền âm: “Hắn ta không sợ gì hết!”
Tư Thiên đột nhiên cười nói: “Ba vị, hiện giờ thanh kiếm kia đang ở Thời Không Thần Điện chúng ta, không liên quan gì đến ba vị hết!”
Tiêu Thiên nhìn Tư Thiên: “Nếu đã vậy thì chúng ta không cần phải nói gì nữa! Cứ dùng nắm đấm đi!”
Dứt lời, hắn ta bèn phất tay. Vô số cường giả phía sau hắn ta bèn xông lên!
Ở phía dưới, ánh mắt Tư Thiên lóe lên vẻ dữ tợn: “Nơi này không phải Đạo Sơn đâu!”
Nói đoạn, phía sau hắn ta bỗng có một đám cường giả thần bí xuất hiện. Cùng lúc đó, vô số đại trận được khởi động. Chỉ trong chốc lát, bầu trời của Thời Không Thần Điện đã xuất hiện hàng trăm thời không hắc động. Mà trong những thời không hắc động ấy, những luồng sức mạnh to lớn không ngừng đổ ào về phía mấy người Dương Liêm!
Đại trận!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt ba người Dương Liêm có hơi khó coi. Đại trận này không quá uy hiếp đối với ba người họ, thế nhưng với người trong tộc bọn họ thì lại khác!
Có điều lúc bấy giờ bọn họ đã không còn đường lui rồi!
Chỉ có thể chiến!
Tiêu Thiên đột nhiên nói: “Cứ giết Tư Thiên trước đã!”
Nói đoạn, hắn ta và Dương Liêm, Lâm Tiêu lập tức xông về phía Tư Thiên ở phía dưới!
Ở phía dưới, Tư Thiên nhếch miệng cười. Hắn ta xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta.
Đương nhiên là hắn ta chẳng sợ gì rồi!
Thanh kiếm này nằm trong tay Diệp Huyền có thể giúp hắn đấu với cường giả Mệnh Hồn cảnh dù chỉ mới là Nhị Thập đoạn, còn nếu nó nằm trong tay cường giả Mệnh Hồn cảnh như hắn ta thì sao?
Vô địch!
Đây chính là cảm giác của hắn ta!
Hết chương 3564.



Bạn cần đăng nhập để bình luận