Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1251: Biểu hiện một chút

Thời gian từng chút một trôi qua, Diệp Huyền nhìn như si như say, trong khoảng thời gian này, hắn đang điên cuồng nghiên cứu quyền đạo này, nghiên cứu xong, hắn sẽ ra đại điện bắt đầu luyện một phen, sau đó tiếp tục trở về nghiên cứu.

Mà trong khoảng thời gian này, cũng không có người tới quấy rầy hắn!

Ngày thứ bảy, Diệp Huyền vừa ra khỏi đại điện, đang định thi triển Táng Quyền thì lúc này, Tru Tà Nhi xuất hiện ở trước mặt hắn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Cho ngươi chuyển sang nơi khác luyện!"

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Diệp Huyền vừa ra ngoài đã điên cuồng đánh quyền, mặc dù bốn phía có cường giả âm thầm phong tỏa không gian cho hắn, không cho sức mạnh của hắn lọt ra ngoài nhưng bọn họ phát hiện, quyền của Diệp Huyền này càng ngày càng lợi hại!

Lợi hại đến mức bây giờ bọn họ có chút không khống chế nổi!

Bởi vậy, không có cách nào khác, bọn họ chỉ có thể để Diệp Huyền chuyển sang nơi khác, tới chỗ dành cho tu luyện.

Rất nhanh, Tru Tà Nhi đã dẫn Diệp Huyền đi tới một sân tu luyện.

Tru Tà Nhi nói: "Nơi này có rất nhiều trận pháp và kết giới, ngươi thích thế nào cũng được!"

Tru Tà Nhi sầm mặt lại: “Ngươi định đọc tới khi nào?"

Tru Tà Nhi nhìn Giới Ngục tháp trong tay, trực tiếp bối rối.

"Kết thúc?"

Nói xong, hắn trực tiếp nhảy qua một bên, tiếp tục luyện quyền!

Diệp Huyền đã ở trong đọc bảy ngày rồ!

Bộ đây là rau cải trắng sao?

Diệp Huyền khẽ gật đầu, cười nói: "Được, cảm ơn Tru cô nương!"

Đây là thao tác gì vậy?

Mà gia hỏa này hoàn toàn không có ý định rời đi!

Tru Tà Nhi do dự một chút, sau đó nói: "Chừng nào thì ngươi thì kết thúc?"

Diệp Huyền trừng mắt nhìn, sau đó hắn lấy Giới Ngục tháp ra đưa tới trước mặt Tru Tà Nhi: “Cái này các ngươi lấy đi, ta vẫn muốn đọc tiếp, cái tháp này coi như là thù lao cho các ngươi!"

Giống như nằm mơ ấy!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói: "Kết thúc cái gì!"

Một lát sau, Tru Tà Nhi đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng đưa Giới Ngục tháp lại cho hắn: “Trả lại cho ngươi!"

Trực tiếp cho mình?

Tru Tà Nhi nhìn Giới Ngục tháp trong tay, vẻ mặt cực kì phức tạp, ngay từ đầu nàng tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới, mục đích đúng là vì cái tháp này, mà nàng không ngờ bây giờ cái tháp này lại tới tay dễ như trở bàn tay như thế!

Tru Tà Nhi khẽ gật đầu: “Ngươi tiếp tục tu luyện đi!"

Tru Tà Nhi nhìn Diệp Huyền: “Ngươi chớ chơi mấy trò này với ta, ngày mai ra ngoài một chuyến, gia gia của ta và một số cường giả Thần Khư chi địa muốn gặp ngươi, đến lúc đó, ngươi tùy tiện biểu hiện một chút, hiểu chưa?"

Nói xong, nàng bước nhanh biến mất ở nơi xa.

Tru Tà Nhi trầm giọng nói: "Ngươi muốn tiếp tục ở trong đọc không phải không thể được, nhưng ngươi phải lấy ra chút thành ý, nếu không thì sẽ có rất nhiều người phản đối! Dù sao cho dù là người của chúng ta cũng không có được đãi ngộ giống như ngươi."

Mặc dù hắn tu luyện quyền đạo nhưng hắn vẫn luôn dùng quyền đạo này so sánh với kiếm đạo, giữa hai bên đều có ưu thế, có thể bổ sung cho nhau.

Diệp Huyền có chút không hiểu: “Tru cô nương, ý ngươi là?"

Bây giờ quyền đạo của Diệp Huyền đã có phong phạm hơn rồi!

Thật ra thì trừ chỗ dựa sau lưng Diệp Huyền thì chính bản thân hắn cũng mạnh vô cùng, đặc biệt là phương diện thiên phú này, không tính là đặc biệt đỉnh cấp, nhưng cũng tuyệt đối không kém!

Cứ như vậy, đến ngày thứ hai, sáng sớm, Tru Tà Nhi đã đi tới sân tu luyện, nhìn Diệp Huyền đang ra quyền ở phía xa, nàng trầm mặc.

Diệp Huyền nói: "Ta đưa tháp cho các ngươi! Cực kỳ có thành ý!"

Sau khi Tru Tà Nhi đi, Diệp Huyền tiếp tục bắt đầu tu luyện.

Bây giờ hắn tu luyện đã có hơi điên cuồng!

Bản Quyền kinh này tương đương với mở ra một cánh cửa cho hắn, phía sau cánh cửa này là một cái thế giới hoàn toàn mới!

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó gật đầu: “Rồi!"

Tru Tà Nhi lắc đầu: “Ngươi xem thứ ngươi cần trước đi!"

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Tru cô nương, có cần gì không, ta có thể xem giúp ngươi!"

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Sau nửa canh giờ, hắn ngừng lại, tay phải hắn chậm rãi nắm chặt, giờ phút này, hắn cảm thấy thân thể của mình giống như là một ngọn núi lửa tích lực vạn năm!

Tích lực!

Đây là thứ hắn học được từ bên trong quyển quyền đạo đó!

Mà tích lực cũng chú trọng kỹ xảo, tích lực như thế nào, sau khi tích lực phải giải phóng nguồn sức mạnh này như thế nào, đều có vô số bí quyết.

Mà tích lực cũng không thể làm một cách quang minh chính đại, bởi vì vì kẻ địch sẽ không cho ngươi cơ hội này, bởi vậy, quá trình tích lực, tốc độ và phóng thích nhất định phải nhanh, hơn nữa phải trong lúc thần không biết quỷ không hay!

Hai ngày qua, hắn vẫn đang nghiên cứu kỹ xảo này!

Bởi vì kỹ xảo này có thể vận dụng nó vào trong kiếm đạo!

Tích kiếm!

Nhưng mà bây giờ hắn còn chưa dùng kiếm, bởi vậy cho nên hắn muốn học kĩ xảo tích lực này trước!

Một lát sau, Diệp Huyền buông lỏng tay ra, sức mạnh tập trung trong thân thể hắn trong nháy mắt giống như là thuỷ triều thối lui.

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Tru Tà Nhi cách đó không xa: “Đi thôi!"

Tru Tà Nhi gật đầu: “Đi theo ta!"

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Diệp Huyền đi theo.

Trên đường, Tru Tà Nhi muốn nói lại thôi.

Diệp Huyền cười nói: "Tru cô nương đang lo lắng chuyện gì sao?"

Tru Tà Nhi gật đầu: “Phải."

Diệp Huyền cười cười: “Lo gì?"

Tru Tà Nhi nói khẽ: "Không có gì."

Diệp Huyền cũng không hỏi gì nữa.

Rất nhanh, Tru Tà Nhi đã dẫn Diệp Huyền đi tới một gian đại điện, bên trong đại điện này, hắn gặp được lão giả câu cá ngày đó lần nữa, ngoại trừ lão giả này ra thì còn có một nam tử trung niên có thân hình cao lớn và một lão giả mặc trường bào màu đen.

Nhìn thấy tên nam tử trung niên này, Diệp Huyền lập tức sửng sốt: “Ngươi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận