Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 429: Trời Sập, Ca Gánh!

Lục Vân đột nhiên cười lạnh:

- Diệp Huyền, có vẻ ngươi quên nơi này là Bắc Hàn tông, không phải Thanh châu của ngươi!

Diệp Huyền đột nhiên quay đầu nhìn Lục Vân:

- Bắc Hàn tông là cái lông gì, Hộ Giới minh mà lão tử còn không sợ, còn sợ Bắc Hàn tông ngươi?

- Ngươi!

Lục Vân đột nhiên giận dữ, muốn động thủ, đúng lúc này Diệp Huyền đã cầm kiếm chỉ thẳng:

- Lão tạp mao, ngươi đụng tới ta thử xem, xem Bắc Hàn tông có thể sống tới ngày mai hay không!

- Càn rỡ!

Lục Vân quay đầu nhìn Thẩm Vị Ương, Thẩm Vị Ương truyền âm:

Hộ Giới minh!

Nói xong, nàng muốn động thủ, cùng lúc, một cỗ uy áp lập tức ép tới.

Nghe vậy, Lục Vân dần bình tĩnh lại.

Lục Vân quay đầu nhìn Thẩm Vị Ương, cả giận nói:

Thẩm Vị Ương gắt gao nhìn Diệp Huyền:

Lục Vân giận dữ, muốn động thủ, lúc này, Thẩm Vị Ương đột nhiên nói:

Giờ phút này nàng mới nhớ tới, ngay cả Hộ Giới minh cũng không làm gì được người trước mắt này!

- Người này khi nhục ta như thế, còn dừng tay cái gì?

- Dừng tay!

- Sao ngươi không nghĩ xem, hắn tới Bắc Hàn tông ta thế nào? Nếu không có người tương trợ, hắn há có thể vô thanh vô tức tới Bắc Hàn tông? Sau lưng người này không có người, Hộ Giới minh cần phải dùng thủ đoạn như vậy sao?

Diệp Huyền lãnh đạm:

Uy áp của Thẩm Vị Ương!

- Ta là ca ca của Diệp Linh, ta muốn dẫn muội ấy đi đâu thì đi đó!

Diệp Huyền không để ý tới Lục Vân cùng đám người Bắc Hàn tông, kéo Diệp Linh xoay người rời đi, mà lúc này, Thẩm Vị Ương đột nhiên ngăn trước mặt.

- Diệp Linh là Thánh nữ Bắc Hàn tông ta, ngươi muốn dẫn nàng đi đâu?

Thẩm Vị Ương híp mắt, ánh mắt đã hiện sát ý:

Diệp Huyền có chút dữ tợn:

Nghe vậy, Thẩm Vị Ương lập tức trở nên âm lãnh, bị khiêu khích như thế, nàng sao có thể nhẫn? Tức thì, đưa tay vỗ một chưởng, một cỗ hàn khí cường đại lập tức ép tới Diệp Huyền.

- Diệp Huyền, ngươi không cần cố tình gây sự!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Thẩm Vị Ương lạnh lùng nói:

Điểm kinh khủng nhất của Ngự Pháp cảnh chân chính!

Năng lực phân giải của không gian!

Nhìn thấy kiếm này, khóe miệng Thẩm Vị Ương hơi lộ vẻ mỉa mai, ngón tay khẽ động, lực lượng trong kiếm của Diệp Huyền bắt đầu phân giải.

- Cố tình gây sự?

Mà Diệp Huyền đột nhiên giẫm chân phải, một cỗ kiếm ý cường đại từ trong cơ thể trào ra.

Ác Niệm kiếm ý!

Cùng lúc đó, hắn đưa kiếm chém một cái!

- Nếu không phải nể mặt Bắc Hàn tông có ân với muội ấy, mới rồi ngươi áp khiến muội muội ta quỳ xuống, ta đã sớm diệt con mẹ nó Bắc Hàn tông ngươi!

- Muốn đơn đấu?

Diệp Huyền không nói, trường kiếm trực chỉ Thẩm Vị Ương:

- Diệp Huyền, ta biết sau lưng ngươi có chỗ dựa không đơn giản, nhưng, ngươi thực sự cho rằng Bắc Hàn tông ta sợ ngươi?

Đúng lúc này, một cỗ lực lượng thần bí bao lại kiếm của Diệp Huyền, đồng thời bao lại lực lượng cùng kiếm ý ẩn trong đó!

Năng lực phân giải vô hiệu!

Thẩm Vị Ương thầm hoảng hốt!

Lúc này, kiếm đã chém xuống.

Oanh!

Hàn khí lập tức vỡ tan, hóa thành sóng khí trào ra bốn phía.

Diệp Huyền bị đẩy lui hơn mười trượng, Diệp Linh vội tiến lên trước mặt hắn, lo lắng nói:

- Ca, không, không bị thương chứ?

Diệp Huyền lắc đầu, lòng thầm có chút hưng phấn.

Lãnh bà bà hỏi lại:

- Không chịu ủy khuất, sao có thể trưởng thành?

- Ta không muốn để nàng phải chịu bất cứ ủy khuất!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Ta là người Bắc Hàn tông, nếu ngươi thực sự khắc ghi, vậy nên để nàng ở lại Bắc Hàn tông, Bắc Hàn tông, mới là nơi quy tụ tốt nhất của nàng.

Lãnh bà bà thấp giọng thở dài:

- Sao ngươi làm được?

Thời khắc này, nội tâm nàng chấn động vô cùng!

Bởi vừa rồi, năng lực phân giải của nàng lại vô hiệu!

Vô hiệu!

Lần đầu nàng gặp phải tình huống như vậy!

Diệp Huyền không trả lời, kéo Diệp Linh muốn rời đi, đúng lúc này, Lãnh bà bà xuất hiện trước mặt Diệp Linh, Diệp Huyền đang muốn nói, Diệp Huyền đã nói khẽ:

- Ca, Lãnh bà bà rất tốt với muội!

Nghe vậy, thần sắc Diệp Huyền nhu hòa lại, hơi thi lễ với Lãnh bà bà:

- Cảm tạ tiền bối chiếu cố Diệp Linh, tình này Diệp Huyền khắc ghi!

Đối diện, Thẩm Vị Ương gắt gao nhìn Diệp Huyền, ánh mắt trừ vẻ khó tin, còn có một tia kiêng kỵ:

Không có lực lượng phân giải, cường giả Ngự Pháp cảnh cũng không còn đáng sợ như trước.

Bởi vừa rồi, Không Gian Tù Lung mạnh mẽ ngăn cản năng lực phân giải của Thẩm Vị Ương!

Và hiện tại, hóa ra lại có thể làm được!

Trước khi tới, hắn đã từng nghĩ lợi dụng Không Gian đạo tắc tạo Không Gian Tù Lung để bảo vệ kiếm kỹ của bản thân, đối kháng lại Ngự Pháp cảnh chân chính!

Thực sự có thể!

- Nàng sẽ phải lớn lên! Phải học được độc lập cùng kiên cường, nếu một mực theo ngươi, ngươi yêu chiều, ngược lại sẽ hại nàng, ngươi muốn vậy sao?

Diệp Huyền yên lặng.

Thấy Diệp Huyền yên lặng, Lãnh bà bà thầm thở nhẹ, nàng phát hiện. Diệp Huyền này là một kẻ ăn mềm không ăn cứng, ngươi nói chuyện với hắn, hắn sẽ nghe. Nhưng ngươi muốn uy hiếp hắn, hắn sẽ lại càng hung hơn ngươi, không đúng, tên này một lời không hợp liền muốn đánh.

Lúc này, Lãnh bà bà nhìn Diệp Linh:

- Giờ ngươi đã thôn phệ chí bảo Bắc Hàn tông ta một thời gian, qua mấy ngày nữa liền có thể vận dụng, lúc đó, thực lực của ngươi sẽ càng thêm cường đại. Nếu giờ rời Bắc Hàn tông, không có hàn khí nơi này áp chế, hết thảy nỗ lực trước đó sẽ đều phải uổng phí!

Diệp Linh hơi cúi đầu:

- Ta muốn cùng ca ca…

Lãnh bà bà cười nói:

- Nhưng thực lực hiện tại của ngươi, không lợi hại bằng ca ca ngươi, ngươi ở cùng hắn, sẽ không giúp gì được hắn, không chỉ không giúp được, mà còn có thể trở thành gánh nặng của hắn, ngươi không muốn vậy phải không?

Nàng hiểu tính Diệp Linh, nàng cũng biết, cũng không thể dùng sức mạnh, đừng thấy Diệp Linh bình thường nhu nhược, kỳ thực liên quan tới ca ca, nàng sẽ rất quật cường.

- Chuyện vừa rồi cứ tính như vậy sao?

Đúng lúc này, Lục Vân đột nhiên nói:

- Diệp Huyền này công nhiên xông vào Bắc Hàn tông ta, đồng thời còn xuất thủ với tông chủ, hoàn toàn không để Bắc Hàn tông vào trong mắt, hơn nữa…

Nói tới đây, nàng chỉ Diệp Linh:

- Nàng là Thánh nữ Bắc Hàn tông ta, lại có tâm hướng ngoài, loại người này, làm gì có tư các làm Thánh nữ Bắc Hàn tông!

- Ca ca ta không phải người ngoài!

Diệp Linh căm tức nhìn Lục Vân:

- Đó là ca ca ta!

Lục Vân gằn giọng:

- Chẳng lẽ ca ca ngươi còn quan trọng hơn Bắc Hàn tông?

Diệp Linh đang muốn nói, Diệp Huyền đã cầm kiếm tiến một bước, kiếm quang tàn nhẫn chém tới Lục Vân.

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Lục Vân biến sắc, nàng không nghĩ tới Diệp Huyền lại xuất thủ, có điều, nàng cũng không sợ, bấm tay điểm một cái, một đạo băng nhũ từ trong tay bắn ra, cùng lúc, không gian quanh Diệp Huyền đột nhiên vặn vẹo!

Không gian vặn vẹo!

Vận dụng không gian!

Chỉ là Ngự Pháp cảnh!

Không nghĩ nhiều, Diệp Huyền xoay tay phải.

Xùy!

Cỗ không gian chi lực kia lập tức nát bấy, không gian khôi phục như thường, cùng lúc đó, kiếm của hắn đã phá hết băng nhũ của Lục Vân, sau đó ấn lên mi tâm nàng.

Đám người ngây như phỗng.

Một kiếm!

Một kiếm liền chế phục Lục Vân?

Kỳ thực Diệp Huyền cũng hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, đại trưởng lão Bắc Hàn tông lại yếu như thế.

Không nghĩ nhiều, Diệp Huyền cầm kiếm vỗ cái mặt khó coi của Lục Vân:

- Ngươi có bị ngốc hay không? Ta hỏi ngươi, ngươi có bị ngốc hay không? Muội muội ta có ca ca cừng đại như vậy, với Bắc Hàn tông không phải là chuyện tốt sao? Con mẹ ngươi còn muốn chống đối huynh muội ta tới cùng, ngươi nói, trong đầu ngươi toàn bã đậu hả? Mẹ nó, Mạc Vân Khởi còn thông minh hơn ngươi!

Đám người: “…”

Lúc này một nữ tử đột nhiên chạy vào:

- Tông, tông chủ, người của Vân Không thành tới, bọn hắn muốn chúng ta giao Thánh nữ…

Nghe vậy, Diệp Linh vội nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai:

- Đừng sợ, trời có sập, ca ca gánh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận