Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3404. Có gì trân quý nhỉ



Chương 3404. Có gì trân quý nhỉ




Diệp Huyền đang định ra tay thì có vẻ nhớ tới điều gì đó. Hắn thay đổi ý nghĩ, sau đó quay người nhìn Tiểu An đã dừng lại ở một bên, hắn mỉm cười: “Chúng ta đi!”
Tiểu An nhìn hắn, nàng không hỏi tại sao, chỉ đi đến bên cạnh Diệp huyền, sau đó hai người bèn rời đi.
Tĩnh Tri cũng không ngăn cản.
Lúc này, Ma Sứ đi đến bên cạnh Tĩnh Tri. Hắn ta đang định nói chuyện thì Tĩnh Tri bỗng rút kiếm ra.
Vụt!
Ma Sứ còn chưa kịp phản ứng thì đã bị diệt trừ!
Phía không xa, ánh mắt Tả Tướng tràn đầy vẻ khó tin: “Thánh chủ…”
Tĩnh Tri chớp mắt: “Là ta giết hả?”
Tả Tướng sững sờ, sau đó nói: “Là do Diệp Huyền giết!”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Thật thông minh!”
Tả Tướng trầm giọng nói: “Thánh chủ, thực lực của Diệp Huyền lại mạnh hơn rồi! Nếu như để Cổ Ma tộc điều tra được lai lịch của hắn thì Cổ Ma tộc chắc không liều mạng với hắn đâu, hắn…”
Tĩnh Tri khẽ nói: “Cổ Ma tộc sẽ liều mạng với hắn thôi! Bởi bọn họ không dám để An Võ Quân tiến bộ!”
Nói đoạn, nàng ta chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Ta cũng không dám! Người này có cái thần tháp kia, cứ tiếp tục tu luyện thì Thánh Đường chúng ta và Cổ Ma tộc đều không phải đối thủ của hai người họ!”
Nghe vậy, sắc mặt Tả Tướng lập tức trở nên nghiêm trọng!
Thực lực của Ma Sứ mạnh hơn hắn ta một chút, tuy nhiên vừa rồi lại bị Diệp Huyền chém bay nhục thân chỉ với một đường kiếm!
Không lâu trước đó, Diệp Huyền còn chưa đánh lại hắn ta kia kìa!
Thế mà hiện giờ thực lực của Diệp Huyền đã tiến bộ đến nhường này!
Tốc độ tiến bộ của hắn thực sự quá kinh khủng!
Tĩnh Tri đột nhiên nói: “Giúp ta điều tra tất cả mọi người phía sau Diệp Huyền!”
Tả Tướng trầm giọng nói: “Ý của thánh chủ là…”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Là người thì sẽ có yếu điểm, chẳng phải sao?”
Tả Tướng gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Tĩnh Tri chầm chậm nhắm hai mắt lại. Một lát sau, nàng ta xòe tay ra, một hòn đá đen đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay nàng ta. Nàng ta nhẩm đọc vài câu gì đó, hòn đá đen lập tức hóa thành một đường hắc quang lơ lửng trước mặt nàng ta.
Dần dần, trong đường hắc quang kia có một hư ảnh.
Tĩnh Tri mỉm cười: “Sự tình có biến rồi!”
Một lát sau, hư ảnh nói: “Nàng ta đã khôi phục trạng thái đỉnh phong rồi sao?”
Tĩnh Tri lắc đầu: “Vẫn chưa! Có điều cũng sắp rồi!”
Hư ảnh nói: “Nhanh vậy sao?”
Tĩnh Tri nói: “Nàng ta quen biết một nam tử, người này có một thần vật tiểu tháp, thời không trong tháp khác với thời không ngoài vũ trụ chúng ta, nghe nói một trăm năm ở trong đó bằng một ngày ở bên ngoài.”
Hư ảnh trầm giọng nói: “Không thể nào!”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Ta cũng thấy không thể nào, chỉ là ngươi thấy ta có cần phải lừa ngươi không?”
Hư ảnh trầm mặc.
Tĩnh Tri lại nói: “Ban nãy thiếu niên kia đã giết Ma Sứ của ngươi. Hai hôm trước, hắn ta mới chỉ là một cường giả Thời Không cảnh, mà hiện giờ hắn đã là cường giả Thần Thể cảnh! Qua vài ngày nữa thôi, ta tin rằng hắn sẽ đến Thần Hồn cảnh mất!”
Hư ảnh nói: “Tại sao hắn lại có thần vật như vậy?”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Mệnh tốt đó, ngẫu nhiên có được!”
Đương nhiên nàng ta sẽ không nói người ta đặc biệt chế tạo cho Diệp Huyền món đồ đó!
Người như thế nào mới có thể tạo ra thần vật như vậy chứ?
Hư ảnh trầm mặc một hồi rồi nói: “Nếu như ngươi nói thật thì cái tháp này có thần khí, thế tại sao thiếu niên kia chỉ mới Thần Thể cảnh?”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Thì bởi trước đó hắn không quen biết An Võ Quân! Khi ấy hắn không hề tiếp xúc đến tầng lớp như chúng ta, nhưng hiện giờ hắn đã quen An Võ Quân, đã được tiếp xúc với võ đạo văn mình như chúng ta!
Điều này vẫn chưa quan trọng, quan trọng hơn là hiện giờ An Võ Quân có thể lợi dụng tiểu tháp để khôi phục toàn bộ thực lực, đồng thời bước lên một tầm cao mới! Ngươi nghĩ mà xem, nếu nàng ta mượn sức tiểu tháp thì ta và ngươi còn là đối thủ của nàng không?”
Hư ảnh trầm mặc.
Tĩnh Tri lại nói: “Hai người họ hợp tác rồi đấy! Hiện giờ mà không diệt trừ họ thì sau này người bị diệt trừ sẽ là chúng ta!”
Nói đoạn, nàng ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Để xem ngươi có đánh hay không, nếu ngươi không đánh thì giờ ta sẽ đưa người về Thánh Đường!”
Hư ảnh trầm mặc một hồi rồi đáp: “Đợi ta!”
Tĩnh Tri nói: “Nói chuyện hắn có thần vật cho Thái Nhất tộc đi!”
Hư ảnh hỏi: “Tại sao?”
Tĩnh Tri khẽ nói: “Đừng nghĩ đến chuyện độc chiếm thần vật, bởi vì đó là chuyện không thể!”
Hư ảnh trầm tư một hồi rồi nói: “Trước hết không thông báo cho Thái Nhất tộc, ta đích thân tới đã!”
Nói đoạn, hắc quang bèn tan đi.
Tĩnh Tri lắc đầu cười: “Đúng là tham lam! Có điều vậy cũng được…”
Nói đoạn, nàng ta đột nhiên quay đầu: “Hữu Tướng!”
Một lão giả bèn xuất hiện trước mặt nàng.
Tĩnh Tri nói: “Phát động lệnh truy nã, ai trên vũ trụ này bắt được người bên cạnh Diệp Huyền và giết họ thì sẽ được…”
Nói đoạn, nàng bèn nhíu mày: “Vũ trụ này có thứ gì trân quý nhỉ?”
Hữu Tướng nói: “Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai!”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Ai giết được người bên cạnh Diệp Huyền thì sẽ nhận được Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai!”
Hữu Tướng trầm giọng nói: “Thánh chủ muốn kéo chân Diệp Huyền, không cho hắn và An Võ Quân vào tiểu tháp tu luyện hả?”
Tĩnh Tri gật đầu: “Hắn mà tu luyện thêm vài năm nữa thì ta cũng không phải đối thủ của hắn mất! Không thể để hắn có thời gian!”
Hữu Tướng gật đầu: “Đã rõ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Tĩnh Tri chầm chậm nhắm hai mắt lại. Hồi lâu sau, nàng ta đột nhiên quay người rời đi.

Hết chương 3404.



Bạn cần đăng nhập để bình luận