Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3761. Phế vật!



Chương 3761. Phế vật!




Cái thứ rác rưởi gì?
Nghe được lời của nữ tử váy trắng, hắc quần nữ tử cười phì một tiếng: “Các hạ, khẩu khí cũng lớn quá nhỉ!”
Nữ tử váy trắng bên bờ biển xòe tay ra, trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm.
Hành Đạo Kiếm!
Hành Đạo Kiếm bất chợt biến mất.
Thiên Mộ Chi Địa.
Con ngươi của hắc quần nữ tử kia chợt co rút bởi vì thanh kiếm ban nãy đã tới đỉnh đầu của nàng ta!
Trong mắt nàng ta lóe lên vẻ dữ tợn, tay phải đẩy mạnh lên trên: “Vạn Pháp Tịch Diệt!”
Vừa dứt lời, vô số thời không trên đầu nàng ta lập tức biến mất.
Đây chính là xóa sổ chân chính!
Sức mạnh này đã hoàn toàn trên cả lăng giá thời không, vạn pháp không còn tồn tại!
Người vẽ vòng!
Đây chính là đạo tắc do chính nàng ta sáng tạo ra!
Toàn bộ đám người ở phía chân trời đều đang nhìn thanh kiếm kia!
Vô số luồng sức mạnh thần bí đó cũng không thể ngăn cản được Hành Đạo Kiếm, Hành Đạo Kiếm phóng thẳng xuống, bỏ qua toàn bộ sức mạnh!
Nhìn thấy một màn này, con ngươi của hắc quần nữ tử chợt co rút, nàng ta vừa định ra tay thêm lần nữa thì đúng lúc ấy, Hành Đạo Kiếm đã cắm thẳng vào mi gian của nàng ta!
Phụt!”
Kiếm vào nửa tấc, máu tươi văng tung tóe, chỉ trong nháy mắt mà chiếc khăn che mặt màu đỏ kia của nàng ta đã càng thêm đỏ như máu!
Sắc mặt của vô số cường giả có mặt ở đó đều thay đổi, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kinh hãi, Cổ tế ti vô địch lại không thể ngăn được một kiếm này sao?
Hắc quần nữ tử nhìn nữ tử váy trắng phía bên bờ biển xa xăm với vẻ hơi khó tin: “Ngươi… không phải người vẽ vòng!”
Lúc này, nữ tử váy trắng hơi cử động ngón tay, Hành Đạo Kiếm ở Thiên Mộ Chi Địa bị rút lên.
Phụt!
Chiếc khăn sa che mặt màu đỏ máu mà hắc quần nữ tử đang đeo trực tiếp trượt xuống, một dung nhan tuyệt mỹ lập tức hiện ra trong tầm nhìn của mọi người, cùng lúc đó, hai con chữ to màu đỏ máu xuất hiện trên mi gian của nàng ta: Phế vật!
Phế vật!
Ngay khi hắc quần nữ tử kia biết được hai chữ này, sắc mặt trực tiếp trở nên dữ tợn: “Ngươi dám sỉ nhục ta!”
Nữ tử váy trắng vả một phát!
Chát!
Hành Đạo Kiếm trực tiếp đập thẳng vào má của hắc quần nữ tử.
Ầm!
Nhục thân của hắc quần nữ tử vỡ nát!
Nhưng hai chữ kia vẫn còn ở ngay mi tâm của nàng ta!
Nó không khắc vào nhục thân của nàng ta mà khắc vào hẳn linh hồn!
Sắc mặt của hắc quần nữ tử khó coi đến cực điểm, mà đám tộc nhân xung quanh kia cũng đa sợ hãi đến cùng cực.
Không hề có sức đánh trả!
Vậy mà Cổ tế ti nhà mình lại không có một chút sức đánh trả nào ở trước mặt nữ tử váy trắng kia.
Cách rất xa, nữ tử váy trắng đứng bên bờ biển nhếch miệng cười giễu cợt: “Sỉ nhục ngươi? Loại rác rưởi như ngươi có tư cách gì để ta sỉ nhục?”
Nói xong, nàng quay đầu nhìn hắc quần nữ tử với vẻ mặt lạnh lùng: “Có biết tại sao ta không giết ngươi không?”
Hắc quần nữ tử nhìn chằm chằm vào nàng mà không nói gì.
Nữ tử váy trắng bất chợt búng ngón tay.
Hành Đạo Kiếm chém thẳng vào hai mắt của hắc quần nữ tử kia.
Vút!
Hai mắt của nữ quần nữ tử trực tiếp nát nhừ!
Mọi người: “…”
Hắc quần nữ tử siết chặt hai tay, sắc mặt gần như điên cuồng: “Muốn giết thì giết, cần gì phải sỉ nhục?”
Nữ tử váy trắng không thay đổi vẻ mặt: “Vừa rồi ngươi sỉ nhục ca của ta không phải cũng to mồm lắm hay sao?”
Vẻ mặt của hắc quần nữ tử cứng ngắc!
Nữ tử váy trắng ngoắc nhẹ ngón tay, Hành Đạo Kiếm bay thẳng về phía chân trời: “Muốn chết? Ngược lại cũng đơn giản thôi, chỉ cần bây giờ ngươi nói với ta ngươi muốn chết là một nhát kiếm này của ta sẽ phóng xuống, cả ngươi lẫn toàn bộ tộc nhân của ngươi đều bị tiêu diệt!”
Diệt tộc!
Nghe thế, hắc quần nữ tử siết chặt hai tay lại: “Là ta sỉ nhục ca của ngươi, liên quan gì đến tộc nhân của ta?”
Nữ tử váy trắng hơi nhướng mày: “Ta muốn diệt thì diệt, sao, ngươi không phục à? Nếu không phục thì vượt qua tinh vực tới mà đánh ta đây này!”
Hắc quần nữ tử: “…”
Lúc này, nữ tử váy trắng ấn nhẹ ngón tay phải xuống.
Thiên Mộ Chi Địa, đột nhiên Hành Đạo Kiếm rơi xuống.
Ầm!
Chỉ trong nháy mắt, vậy mà toàn bộ thời không của Thiên Mộ Chi Địa trực tiếp bốc cháy!
Một khắc này, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi!
Trốn?
Hoàn toàn không có cách nào trốn được!
Vì lúc này, không chỉ Thiên Mộ Chi Địa mà ngay cả toàn bộ Dị thế giới đều bị thanh kiếm này che phủ!
Ngay khi thanh kiếm này rơi xuống, tất cả mọi người đều phải chết!
Đương nhiên, ngoại trừ Diệp Huyền ở một bên!
Thật sự muốn diệt tộc!
Một khắc này, hắc quần nữ tử cũng đã hơi hoảng!
Bây giờ nàng ta mới phát hiện ra mình đang đối mặt với một người thế nào!
Đây là một người vô cùng coi thường sinh mệnh!
Thanh kiếm này giáng xuống không chỉ mỗi Thiên Mộ Chi Địa này, mà toàn bộ nơi lưu đày này đều sẽ tan thành tro bụi!
Không có người nào chặn được một thanh kiếm này hết!
Lúc này, nữ tử váy trắng đứng bên bờ biển kia đột nhiên hỏi: “Muốn sống không?”
Hắc quần nữ tử nhìn nàng, nữ tử váy trắng nhìn về phía bờ biển xa xăm: “Cầu xin ca của ta! Hắn nói có thể sống thì ngươi và tộc nhân của ngươi có thể sống, nếu hắn nói không thể sống thì ngươi với tộc nhân của ngươi đều phải chết!”
Ca!
Hắc quần nữ tử nhìn về phía Diệp Huyền ở cách đó không xa, lúc này, Diệp Huyền cũng đang nhìn nữ tử váy trắng.
Thanh Nhi!
Đã rất lâu rồi chưa gặp!
Diệp Huyền nhẹ giọng hỏi: “Thanh Nhi, bây giờ ngươi đang ở đâu?”
Thanh Nhi quay đầu nhìn hắn, vẻ lạnh lùng trong ánh mắt đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng đâu, thay vào đó là vẻ dịu dàng: “Ngân Hà Hệ!”
Ngân Hà Hệ!
Diệp Huyền sững sờ, sao Thanh Nhi lại đến Ngân Hà Hệ?
Hết chương 3761.



Bạn cần đăng nhập để bình luận