Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3842. Hiểu chưa? (2)



Chương 3842. Hiểu chưa? (2)




Diệp Huyền tò mò: “Loại nào?”
Thiên Yếm nói: “Yêu nghiệt! Yêu nghiệt siêu cấp thực sự! Kiểu yêu nghiệt khiến Bạch Trú thành phải kinh ngạc ấy! Với những yêu nghiệt như thế này thì Bạch Trú thành sẽ mở cửa sau!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Theo như ta được biết thì trước đó Ngự Thiên Thần tự thu thập được tinh mạch, tại sao các ngươi lại không thể?”
Thiên Yếm trầm giọng nói: “Ta cũng biết đôi chút về Ngự Thiên Thần mà ngươi nói, ở đây cũng có một vài truyền thuyết về hắn ta. Có điều rốt cuộc hắn ta ngưng tụ tinh mạch kiểu gì thì người ta chẳng biết, hơn nữa còn có một vài thuyết cho rằng tinh mạch không phải do hắn ta ngưng tụ, Hắn ta được hời, đương nhiên rốt cuộc là như thế nào thì ta cũng không biết!”
Diệp Huyền nhìn Thần Đồng, Thần Đồng lắc đầu: “Trong truyền thừa của sư tôn không có ghi chép liên quan đến tinh mạch.”
Diệp Huyền trầm mặc, hắn không ngờ tinh mạch lại khó lấy như vậy!
Lúc này, Thiên Yếm đột nhiên nhìn hắn: “Chúa dựa dẫm, mượn tinh mạch của ngươi được không?”
Diệp Huyền nhìn nàng ta: “Ta lấy đâu ra tinh mạch? Ta chẳng có gì cả!”
Thiên Yếm nói: “Ngươi có thể xin cha ngươi mà! Cha ngươi thể nào chẳng có!”
Diệp Huyền nói: “Giờ ta còn chẳng biết cha ta đã đi đâu kìa!”
Nghe vậy, Thiên Yếm bèn nhíu mày.
Diệp Huyền mỉm cười: “Đừng đánh chủ ý lên ta nữa! Ta cũng phải dựa vào chính mình thôi!”
Thiên Yếm bĩu môi, nàng ta không lên tiếng.
Diệp Huyền nhìn Thần Đồng: “Xem ra con đường Hóa Tự Tại của ngươi hơi khó đi rồi!”
Thần Đồng trầm mặc một lát rồi nói: “Đại ca, ta đi theo ngươi, ngươi nghĩ cách đi!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Ta cho ngươi ăn đấm giờ, ngươi tưởng ta vạn năng hả?”
Thần Đồng trầm giọng nói: “Dù sao thì ta cũng đi theo ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Thiên Yếm đột nhiên nói: “Nếu như muốn gia nhập Bạch Trú thì phải nghĩ kĩ, một khi gia nhập thì tức là ngươi sẽ bị cuốn vào vòng xoáy ân oán giữa Bạch Trú thành và Vĩnh Dạ thành. Dù các ngươi không giết người của Vĩnh Dạ thành thì họ cũng sẽ giết các ngươi! Các ngươi nghĩ cho kĩ!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn Thần Đồng: “Ngươi thấy thế nào?”
Thần Đồng do dự một lát rồi nói: “Ngươi thì sao?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không cần tinh mạch, bởi vì mục tiêu của ta không phải là Hóa Tự Tại!”
Thần Đồng lấy làm lạ: “Tại sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta có con đường của riêng mình!”
Thần Đồng do dự một lát rồi nói: “Thế thì ta chỉ đành gia nhập Bạch Trú thành thôi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi phải nghĩ cho kĩ đấy!”
Thần Đồng cười khổ: “Không còn lựa chọn nào khác! Chẳng phải sao?”
Diệp Huyền nhìn Thiên Yếm, Thiên Yếm nói: “Hắn ta là Đạo Minh cảnh, muốn gia nhập Bạch Trú thành cũng không khó, có điều muốn có được tinh mạch thì rất khó!”
Diệp Huyền nói: “Cứ gia nhập trước đã!”
Thiên Yếm nhìn hắn: “Ngươi thì sao? Ngươi không hứng thú với Bạch Trú thành à?”
Diệp Huyền lắc đầu.
Thiên Yếm gật đầu, không nói gì nữa.
Lúc này, Thần Đồng đột nhiên nói: “Diệp huynh, sao ngươi không gia nhập Bạch Trú thành với chúng ta? Giờ gia nhập, phấn đấu sớm, sau này biết đâu có thể có được tinh mạch?”
Thiên Yếm nhìn hắn ta: “Ngươi không hiểu tên chúa dựa dẫm này đúng không?”
Thần Đồng lấy làm lạ: “Tại sao cô nương lại hỏi vậy?”
Thiên Yếm lắc đầu: “Người cần phấn đấu là ngươi chứ không phải là hắn! Không tin ngươi cứ hỏi hắn mà xem, hắn đã bao giờ phải lo về tài nguyên tu luyện chưa?”
Thần Đồng nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền sờ mũi mình: “Hình như là không!”
Mặc dù con đường của hắn cũng gập ghềnh, nhưng đúng là hắn không bao giờ lo về tài nguyên tu luyện, thần thông võ kĩ gì đó cũng vậy!
Thần Đồng: “…”
Đúng lúc ấy, một nam tử đột nhiên đi lên tửu lâu. Người tới chính là nam nhân vừa bị Thiên Yếm đánh!
Trông thấy nam tử, Thiên Yếm nhíu mày.
Bên cạnh nam tử này còn có một lão giả.
Lão giả chầm chậm đi đến trước mặt ba người Diệp Huyền, hắn ta nhìn Thiên Yếm: “Xin hỏi Thiên Yếm cô nương, con trai ta đã đắc tội với ngươi điều gì mà khiến ngươi phải sỉ nhục hắn ta trước mặt mọi người như vậy?”
Thiên Yếm bưng rượu lên nhấp một ngụm, đoạn bảo: “Ngươi hỏi con trai ngươi ấy, ban đầu ta đã bảo hắn ta đừng có đến làm phiền ta rồi cơ mà?”
Lão giả nhìn Thiên Yếm: “Lòng ái mộ thì ai chẳng có, hắn ta muốn kết giao với Thiên Yếm cô nương thì có gì sai?”
Thiên Yếm nhìn lão giả: “Ngươi nói không sai, có điều ta không muốn kết giao với hắn ta, mà hắn ta cứ đến làm phiền ta hết lần này đến lần khác, ta rất khó chịu, hiểu chưa?”
Lão giả nhìn chằm chằm vào nàng ta.
Lúc này, Thiên Yếm đột nhiên đứng dậy, nàng ta nhìn thẳng vào lão giả: “Nếu như ngươi không phục thì chúng ta đấu riêng đi, tới Sinh Tử Giới, đấu kiểu không chết không ngừng ấy. Chỉ cần ngươi gật đầu, giờ chúng ta sẽ đi luôn! Đợi lên Sinh Tử Giới xong lão tử sẽ đánh chết ngươi, rồi đánh chết cả con trai ngươi luôn!”
Nghe vậy, lão giả bèn híp mắt lại: “Thiên Yếm cô nương tự tin vậy sao?”
Thiên Yếm đang định nói gì đó thì con trai lão giả kia đột nhiên bảo: “Ngươi không cho ta gọi ngươi là Thiên Yếm, thế tại sao hắn lại được gọi ngươi là Thiên Yếm?”
Nói đoạn, hắn ta chỉ vào Diệp Huyền.
Diệp Huyền: “…”
Thiên Yếm nhìn nam tử: “Hắn mạnh hơn cha ngươi, hiểu chưa?”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3842.



Bạn cần đăng nhập để bình luận