Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3331: Vậy thì khai chiến

Diệp Huyền chớp mắt: "Thật sao?"

Kiếm Khư kiêu ngạo nói: "Đương nhiên!"

Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn: "Thanh kiếm này thì sao?"

Kiếm Khư đột nhiên run lên, kinh hãi nói: "Cái này..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Có tốt bằng ngươi không?"

"Oa!"

Kiếm Khư khó òa lên: "Ngươi bắt nạt ta!"

Diệp Huyền sa sầm mặt.

Có lẽ đối phương đang nói đến Thanh Nhi!

Diệp Huyền cất Thanh Huyền Kiếm đi rồi nhìn Kiếm Khư: "Sau này ngươi cứ đi theo ta, ngươi thấy thế nào?"

Kiếm Khư run rẩy nói: "Khí tức! Trong thanh kiếm này có khí tức đáng sợ!"

Kiếm Khư sợ Thanh Nhi!

Kiếm Khư đột nhiên nói: "Chủ nhân, ngươi mau cất nó đi, ta... ta sợ..."

Diệp Huyền cười ha ha: "Tại sao?"

Mẹ kiếp!

Cấp bậc như Kiếm Khư có lẽ thuộc hàng Cổ Thần giai đỉnh phong, vừa hay phù hợp với hắn hiện tại!

Diệp Huyền lấy làm lạ: "Sao ngươi lại sợ?"

Thanh kiếm này là một đứa trẻ hả?

Thanh Huyền Kiếm này do Thanh Nhi sáng tạo ra, có khí tức của nàng cũng là điều đương nhiên!

Mặt Diệp Huyền tối tăm hẳn đi: "Ngươi là kiếm, chọn chủ nhân cũng phân biệt tốt xấu nữa sao?"

Diệp Huyền trầm mặc.

Kiếm Khư nói: "Đương nhiên! Nếu như chọn phải một kẻ vô lương tâm, không đối xử tốt với ta thì biết làm sao?"

Kiếm Khư do dự một lát rồi nói: "Ta còn có thể từ chối không?"

Kiếm Khư nói: "Nom ngươi không giống người tốt lắm!"

Kiếm Khư nói: "Thế thì ta đi theo ngươi!"

Kiếm Khư vội vàng nói: "Ta cần kiếm khí lớn mạnh và kiếm ý để bổ dưỡng, ngày nào ngươi cũng bồi dưỡng ta hả?"

Kiếm Khư trầm mặc một hồi rồi nói: "Bạn bè với chủ nhân có gì khác nhau sao?"

Kiếm Khư đáp: "Thế thì ta có thể đưa ra yêu cầu không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Tùy ngươi!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta sẽ đối xử tốt với ngươi!"

Tiểu tháp thấy hơi bất mãn: "Ta là loại tháp đó sao?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiểu tháp, ngươi đừng có mà dạy hư tụi nó!"

Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, ngươi bảo nó chơi với ta và Tiểu Hồn đi!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi nói đi xem nào?"

Diệp Huyền cạn lời.

Hắn thực sự không biết phải trả lời câu hỏi này ra sao!

Kiếm Khư nói: "Nếu đã không có gì khác nhau thì ta cứ gọi ngươi là chủ nhân vậy!"

Diệp Huyền bật cười ha ha: "Chuyện này không thành vấn đề!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Chúng ta là bạn bè!"

Kiếm Khư nói: "Ngươi là chủ nhân!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Vậy từ giờ trở đi, chúng ta chính là bạn bè!"

Diệp Huyền chỉ bảo: "Ngươi là một cái tháp không hề nghiêm túc!"

Tiểu tháp: "..."

Diệp Huyền không nói với tiểu tháp nữa mà cất Kiếm Khư đi, sau đó nhìn đến cái nạp giới số ba!

Nạp giới này chỉ có một quyển kiếm kĩ!

Ngự Kiếm Thuật!

Kiếm Khư Tông chắc chắn không chỉ có chút kiếm kĩ này, có điều dù có là Kiếm Khư Tông lớn mạnh, kiếm kĩ của bọn họ cũng không thể sánh với Bạt Kiếm Thuật và Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Do đó, hắn không chọn học những kiếm kĩ ấy!

Thế nhưng Ngự Kiếm Thuật này lại rất có tác dụng đối với Diệp Huyền!

Hiện giờ hắn đang muốn tạo ra Phi Kiếm Thuật của riêng mình!

Hư ảnh do dự một lát rồi nói: "Làm như vậy liệu có dẫn đến việc hai bên đối địch, thậm chí là chiến tranh không?"

Lão giả lại lắc đầu: "Nếu bọn họ đã giết người của chúng ta thì đương nhiên chúng ta phải ăn miếng trả miếng! Ngươi phái người đi giết một Đại Thánh Nhân của bọn họ đi!"

Hư ảnh gật đầu: "Đúng là bọn họ không hề tôn trọng Tiểu Động Thiên chúng ta. Có điều ta thấy chuyện này còn có uẩn khúc gì đó!"

Ánh mắt lão giả toát lên vẻ lạnh lùng: "Chiến Các này cũng có uy phong quá nhỉ! Người của Tiểu Động Thiên ta mà dám nói giết là giết!"

Hư ảnh gật đầu: "Bị tên yêu nghiệt Vương Chiến của Chiến Các giết! Còn về nguyên nhân... Vương Chiến nói là Vu trưởng lão sỉ nhục hắn ta!"

Nghe vậy, lão giả nhíu mày: "Bị người của Chiến Các giết ư?"

Tốc độ!

Trọng tâm của phi kiếm là tốc độ, hắn phải tu luyện tốc độ lên đến đỉnh điểm!

Khoảnh khắc hắn có sát niệm, kẻ địch bắt buộc phải chết!

Cứ thế, Diệp Huyền kết hợp những ưu điểm của Ngự Kiếm Thuật lại, không ngừng nâng cao tốc độ phi kiếm của mình.

Không có cực hạn nhất, chỉ có cực hạn thêm!

Tiểu Động Thiên.

Trong một ngôi nhà trúc bên bờ sông, động chủ của Tiểu Động Thiên ngồi trên một tảng đá, hai mắt nhắm hờ, trông như thể hòa vào làm một với đất trời!

Lúc này, một hư ảnh xuất hiện trước mặt lão giả.

Hư ảnh khẽ hành lễ: "Động chủ, Vu trưởng lão đi tìm Diệp Huyền trước đó đã bị người của Chiến Các giết rồi!"

Diệp Huyền xòe tay ra, một thanh kiếm tạo từ thời không chi lực đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó, thanh kiếm xuất hiện ở nơi cách đó cả ngàn trượng...

Tu luyện Phi Kiếm Thuật!

Một lát sau, Diệp Huyền biến mất. Khi xuất hiện lại một lần nữa thì hắn đã ở trong một tinh vực tĩnh mịch nào đó!

Hắn phải bồi dưỡng cả Kiếm Minh nữa!

Một mình hắn chiến đấu thì không được!

Còn về những kiếm kĩ và tâm pháp khác của Kiếm Khư Tông có một vài cái không tồi, hắn đã bảo Kiếm Tâm Tâm mang hết về Kiếm Minh!

Lão giả liếc nhìn hư ảnh: "Bọn họ không sợ thì chúng ta cần gì phải sợ? Nếu như chúng ta không đáp trả thì thế nhân sẽ tưởng Tiểu Động Thiên chúng ta sợ Chiến Các bọn họ đấy! Giết!"

Hư ảnh nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Nếu mà khai chiến..."

Lão giả nói: "Vậy thì khai chiến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận