Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3456. Ai đánh ai? (2)



Chương 3456. Ai đánh ai? (2)




Diệp Huyền khẽ nói: “Tiểu Cửu, ngươi biết không? Có khi ta thấy hận suy nghĩ ích kỉ của ta!”
Khương Cửu hỏi: “Tại sao?”
Diệp Huyền nói: “Nếu năm xưa Kỷ lão cũng ích kỉ thì ta, Mặc Vân Khởi và An Chi đều đã chết rồi! Mà vì chúng ta nên hắn ta mới hi sinh tính mạng của mình!”
Khương Cửu trầm mặc.
Diệp Huyền kéo Khương Cửu đứng dậy, hắn nhìn mộ của Kỷ lão, đoạn cười nói: “Trước kia ta ích kỉ là bởi ta chỉ có một mình muội muội là người thân. Song hiện giờ ta có rất nhiều người thân và bạn bè! Kỷ lão, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ Thương Lan học viện, chỉ cần Diệp Huyền ta còn sống thì Thương Lan học viện sẽ mãi tồn tại.”
Nói đoạn, hắn lại nhìn Khương Cửu: “Chỉ cần ta còn sống thì Khương Quốc sẽ tồn tại!”
Khương Cửu nắm tay hắn, nàng nói: “Ta sợ ngươi có quá nhiều gánh nặng!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta nên gánh gánh nặng mà!”
Khương Cửu nhìn hắn, hồi lâu sau nàng mỉm cười: “Ngươi còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đương nhiên là nhớ!”
Khương Cửu mỉm cười: “Khi ấy ngươi nói dù Khương Quốc có bất ổn thế nào đi chăng nữa, thì đó cũng là đất nước của chúng ta, không đến phiên người ngoài xen vào! Câu nói này của ngươi đã hấp dẫn ta!”
Diệp Huyền bật cười ha ha.
Dường như hắn lại trở về ngày trước.
Khương Cửu khẽ mỉm cười, sau đó nói: “Đối mặt với Thần Nhân tộc, ta cũng không giúp được gì cho ngươi, không những không giúp được gì mà ta còn kéo chân ngươi! Thế nhưng nếu như ngươi chết, ngươi yên tâm, Khương Cửu ta chắc chắn sẽ không sống!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng, Khương Cửu mỉm cười: “Ta không thể đối mặt với Thần Nhân tộc cùng ngươi, nhưng ta có thể chết cùng ngươi!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Chúng ta đều sẽ sống thôi!”
Nói đoạn, hắn kéo lấy tay Tiểu Cửu.
Hai người bước về phía xa xa.

Thần Vực.
Thần Nhân Tháp.
Một vài cường giả đều đã có mặt trong đại điện.
Thần nhân ngồi ở ghế chủ vị là tộc trưởng của Thần Nhân tộc – Ma Diêm. Hắn ta liếc nhìn mọi người, đoạn nói: “Thần Môn bị tiêu diệt rồi!”
Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn Ách Ngôn: “Ngươi không giải thích gì sao?”
Chúng thần nhân bèn nhìn Ách Ngôn.
Vẻ mặt Ách Ngôn có hơi khó coi.
Nàng cũng không ngờ nhân loại lại hủy diệt được Thần Môn!
Phải biết rằng mặc dù Thần Môn ít người nhưng nơi đó có đến mười mấy tòa đại trận siêu cấp. Những tòa đại trận này bao trùm cả thế giới của nhân loại!
Có những tòa đại trận này thì việc tiêu diệt nhân loại cũng đơn giản quá!
Tuy nhiên, nàng không ngờ không chỉ Thần Môn bị tiêu diệt mà đại trận cũng bị hủy!
Lúc này, đại trưởng lão Thần Nhân tộc – Yếm Chu đột nhiên nói: “Xem ra nhân loại sắp thoát khỏi tầm kiểm soát của chúng ta rồi!”
Nghe vậy, sắc mặt chúng thần nhân trong điện bèn sầm xuống!
Tộc trưởng Ma Diêm đột nhiên nói: “Chúng ta bắt buộc phải nhanh chóng tiêu diệt nhân loại! Nếu như để bọn họ phất lên thì Thần Nhân tộc chúng ta sẽ bị cười nhạo mất!”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Ách Ngôn: “Ách Ngôn, nếu như ngươi không có thực lực này thì ta phái người khác!”
Ách Ngôn trầm giọng nói: “Không cần! Lần này ta đích thân đi!”
Ma Diêm gật đầu: “Ngươi có thể điều động một vài thần tướng! Sáu người đủ không?”
Ách Ngạn nói: “Ba người thôi là được!”
Ma Diêm gật đầu: “Ngươi điều động ba thần tướng! Lần này ta không muốn có gì ngoài ý muốn nữa!”
Ách Ngôn khẽ gật đầu, đang tính rời đi thì đại trưởng lão Yếm Chu đột nhiên nói: “Hình như chúng ta vẫn chưa làm rõ tại sao Thần Môn lại bị hủy diệt!”
Nghe vậy, Ách Ngôn ở phía dưới bỗng nhíu mày!
Tại sao Thần Môn bị hủy diệt?
Nàng vẫn chưa làm rõ chuyện này!
Lúc này, Yếm Chu trầm giọng nói: “Ách Ngôn, sau khi ngươi xuống đó hãy điều tra chuyện này đi đã! Bởi vì chuyện này còn nhiều bất trắc, để đề phòng vạn nhất, ngươi đưa theo sáu vị thần tướng đi!”
Ách Ngôn nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Được!”
Yếm Chu lại nói: “Hãy nhớ đừng có lơ là! Mặc dù nhân loại do Thần Nhân tộc chúng ta tạo ra, song bọn họ cũng có võ đạo văn minh của mình. Hơn nữa một vài nhân loại còn thoát khỏi quy tắc do chúng ta đặt ra, điều này có nghĩa là bọn họ cũng có một vài cường giả đặc biệt. Tóm lại là không được xem thường, không được sơ suất, nếu như không đấu lại được thì phải lập tức trở về.”
Ách Ngôn gật đầu: “Đã rõ!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Sau khi Ách Ngôn rời đi, tộc trưởng Ma Diêm đột nhiên nói: “Vũ Trần có tin tức gì không?”
Ở phía dưới, một trưởng lão lắc đầu: “Không có!”
Nghe vậy, Ma Diêm bèn nhíu mày: “Hắn ta vẫn chưa tìm ra nữ tử váy trắng và thanh sam nam tử sao?”
Trưởng lão trầm giọng nói: “Vẫn chưa! Vũ Trần trưởng lão có suy đoán, hai người này có thể đã trốn khỏi Thần Vực rồi! Hiện giờ hắn ta đang đưa người Vô Hạn Giới bên ngoài Thần Vực để tìm.”
Vô Hạn Giới!
Nghe vậy, Ma Diêm bèn nhíu mày.
Vô Hạn Giới không còn là nơi trực thuộc quản lí của Thần Nhân tộc nữa!
Ma Diêm trầm giọng nói: “Bọn họ đã trốn đến nơi đó rồi sao?”
Trưởng lão kia trầm giọng bảo: “Có khả năng là thế lắm! Bởi vì nếu bọn họ vẫn còn ở Thần Vực thì chúng ta đã tìm thấy bọn họ từ lâu rồi mới phải! Tuy nhiên, chúng ta đã lùng sục khắp Thần Vực mà vẫn không thấy tung tích hai người đó đâu! Vậy thì chỉ có thể giải thích là hai người họ đã tới Vô Hạn Giới.”
Ma Diêm trầm tư một hồi rồi nói: “Tìm! Tiếp tục phái người đi tìm! Với cả gửi thông báo treo thưởng đến Vô Hạn Giới, ai cung cấp tin tức về hai người này thì sẽ được thưởng hai tòa linh tinh khoáng mạch.”
Trưởng lão khẽ gật đầu: “Tuân mệnh!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi!
Rất nhanh sau đó, một thông báo treo thưởng đã được đưa đến Vô Hạn Giới…
Hết chương 3456.



Bạn cần đăng nhập để bình luận