Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3473. Nói lung tung!



Chương 3473. Nói lung tung!




Ở phía xa xa, Diệp Huyền còn đang đánh thần nhân nam tử kia hăng say, không hề có ý định dừng lại!
Nguyên Thanh liếc nhìn Ngạn Tri: “Còn không mau bảo hắn dừng lại!”
Ngạn Tri hoàn hồn, vội kéo Diệp Huyền lại. Nàng ta có hơi tức giận: “Ngươi có biết hắn ta là ai không?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Dù hắn ta là ai thì chỉ cần ngươi ngứa mắt hắn ta, ta đều đánh hết!”
Ngạn Tri nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi muốn giá họa cho ta!”
Diệp Huyền lắc đầu, hắn thấy tủi thân: “Ngạn Tri cô nương, trong lòng ngươi ta là người như vậy sao?”
Ngạn Tri lạnh lùng nói: “Ngươi đúng là không thành thật chút nào!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, nam tử vừa bị tẩn kia đột nhiên gào lên: “Ngạn Tri, cái đồ tiện nhân kia, ngươi dám sai người của ngươi tới đánh ta, ngươi…”
Diệp Huyền gào lên: “Ngươi dám sỉ nhục Ngạn Tri đạo sư, thích chết hả!”
Dứt lời, hắn đột nhiên xông lên!
Uỳnh!
Thần nhân nam tử kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một quyền đánh vỡ đầu!
Khoảnh khắc ấy, mọi người đều sững sờ!
Bị giết rồi ư?
Vẻ mặt Ngạn Tri tái nhợt, nàng ta run rẩy nói: “Ngươi…”
Diệp Huyền nhìn nàng ta: “Hắn ta sỉ nhục ngươi!”
Ngạn Tri phẫn nộ: “Ngươi có biết hắn ta là ai không, hắn ta là cháu trai của phó viện trưởng đấy!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nhị đại?”
Ngạn Tri phẫn nộ nhìn hắn: “Đúng đó, hắn ta là một nhị đại!”
Diệp Huyền khó hiểu: “Trên đời này Diệp Huyền ta coi thường nhất chính là nhị đại!”
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ… trước khi nói ngươi có thể dùng não được không…”
Diệp Huyền: “…”
Trước mặt Diệp Huyền, Ngạn Tri trầm giọng nói: “Cái tên ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi ngứa mắt là có thể làm loạn à? Không có thực lực, không có bối cảnh thì đừng có làm loạn, dù ngươi có làm chuyện tốt thì cũng phải suy nghĩ đã chứ!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Thần Nhân tộc các ngươi phức tạp quá vậy?”
Ngạn Tri đang tính nói gì đó thì đúng lúc ấy, một luồng uy áp kinh khủng bỗng cuộn trào từ phía xa!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt đám học sĩ lập tức trở nên nghiêm trọng.
Lúc này, một thần nhân lão giả xuất hiện trước mặt mọi người.
Người tới chính là phó viện trưởng của Thần học viện, Cao Nghê.
Cao Nghê nhìn Diệp Huyền: “Là do ngươi giết?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Cao Nghê híp mắt lại: “Ai cho ngươi lá gan đó!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Ngạn Tri: “Là Ngạn Tri đạo sư sao?”
Mọi người lập tức nhìn Ngạn Tri.
Ngạn Tri sẽ bảo vệ Diệp Huyền không?
Ngạn Tri trầm mặc: “Không liên quan gì đến ta!”
Diệp Huyền mỉm cười mà không lên tiếng.
Cao Nghê nhìn chằm chằm Ngạn Tri: “Ngạn Tri đạo sư, nhân loại này do ngươi giữ lại. Mà hiện giờ hắn lại ngang nhiên giết người trong Thần Nhân tộc, ngươi thấy thế nào?”
Ngạn Tri trầm mặc.
Cao Nghê cười lạnh lùng: “Ngươi sẽ không bao biện cho một nhân loại đâu nhỉ?”
Ngạn Tri thở dài một hơi, nàng ta nhìn Diệp Huyền: “Ta không thích thần nhân mà ngươi giết, nhưng suy cho cùng hắn ta cũng là thần nhân, không phải nhân loại, ngươi giết thần nhân thì sẽ phải chết!”
Nói đoạn, nàng ta bắt đầu nhẩm đọc thần ngữ, định khởi động phong ấn trong cơ thể Diệp Huyền.
Đúng lúc đó, giọng nói của nàng ta bỗng im bặt, bởi vì một thanh kiếm đã đâm vào cổ họng nàng ta!
Ngạn Tri trợn trừng hai mắt, đôi mắt nàng ta tràn ngập vẻ khó tin.
Người ra tay lại là Diệp Huyền!
Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, một đường kiếm quang bay đi, Cao Nghê còn chưa kịp phản ứng thì đầu hắn ta đã lìa khỏi cổ!
Mặc dù Cao Nghê là phó viện trưởng, song phần lớn thần nhân trong Thần học viện đều là học sĩ, chỉ thích nghiên cứu nên thực lực hơi yếu.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là Diệp Huyền đã có thể tiến vào đệ tứ trùng của thời không!
Khi thấy hắn miểu sát Cao Nghê, tất cả mọi người đều sững sờ.
Giết vậy thôi sao?
Diệp Huyền nhìn Ngạn Tri trước mặt, hắn mỉm cười: “Có phải hơi bất ngờ không?”
Ngạn Tri nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi…”
Diệp Huyền nhếch miệng cười: “Cấm chế của ngươi không có tác dụng gì với ta đâu!”
Ngạn Tri trầm giọng nói: “Chúng ta là bạn bè, đúng chứ?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Vớ vẩn!”
Nói đoạn, hắn bèn vung kiếm.
Vụt!
Ngạn Tri lập tức bị diệt trừ!
Bạn bè ư?
Hắn thấy hơi nực cười, nữ nhân này còn định lừa hắn nữa hả!
Lúc này, Nguyên Thanh ở bên cạnh đột nhiên nói: “Nhân loại… ngươi…”
Diệp Huyền liếc nhìn mấy người Nguyên Thanh: “Giao hết nghiên cứu học thuật của các ngươi ra đây, lập tức!”
Đám học sĩ phẫn nộ, nhưng Nguyên Thanh lại vội vàng nói: “Cho hắn, cho hắn hết, mau lên!”
Nói đoạn, nàng bèn lấy một cái nạp giới ra đưa cho Diệp Huyền.
Những thần nhân còn lại sững sờ, một thần nhân học sĩ trầm giọng nói: “Nguyên Thanh đạo sư, chúng ta mà lại bị một nhân loại uy hiếp ư? Ta…”
Hắn ta còn chưa dứt lời thì một thanh kiếm đã đè trước trán hắn ta!
Thần nhân học sĩ kia sững sờ, đoạn bảo: “Ta thấy cũng được!”
Nói đoạn, hắn ta vội vàng lấy một cái nạp giới ra đưa cho Diệp Huyền!
Chúng thần nhân: “…”
Rất nhanh sau đó, chúng thần nhân bèn đưa hết nạp giới cho Diệp Huyền. Bên trong nạp giới đều là nghiên cứu cả đời của bọn họ.
Diệp Huyền cất nạp giới đi, hắn nhìn lên trên, cười nói: “Tạm biệt!”
Dứt lời, hắn bèn biến mất.
Diệp Huyền vừa đi thì Nguyên Thanh bèn thở phào một hơi!
Hình như nàng nghĩ đến điều gì đó nên sắc mặt bỗng sầm lại: “Nhân loại đã trở thành một mối họa lớn rồi, không thể giữ lại, phải diệt trừ thôi, hắn…”
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng xuất hiện trước mặt nàng, hắn ngoác miệng cười: “Bất ngờ chưa?”
Nguyên Thanh sững sờ, đang định động thủ thì Diệp Huyền đã chém kiếm.
Vụt!
Đầu của Nguyên Thanh bay đi!
“Hỗn xược!”
Trên bầu trời phía xa, một tiếng gào vang lên!
Diệp Huyền đã biến mất!
Hết chương 3473.



Bạn cần đăng nhập để bình luận