Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3846. Đánh bọn họ! (2)



Chương 3846. Đánh bọn họ! (2)




Lúc này, mấy chục cường giả đã xuất hiện ở đó, người dẫn đầu là một nam tử trung niên, nam tử trung niên nhìn về phía cuối chân trời xa xăm: “Người của Vĩnh Dạ thành?”
Mộ Trần lắc đầu, thấp giọng thở dài một tiếng: “Người này không phải người của Vĩnh Dạ thành nhưng bây giờ cũng chưa chắc!”
Nam tử trung niên hơi nhíu mày, hắn ta im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: “Đuổi theo!”
Vừa dứt lời, hắn ta trực tiếp dẫn một đám cường giả đuổi theo!
Bấy giờ, Thần Đồng và Thiên Yếm kia cũng xuất hiện ở đó.
Thiên Yếm liếc mắt nhìn đằng xa sau đó nhìn về phía Mộ Trần: “Các ngươi đang đuổi giết tên chúa dựa dẫm kia?”
Mộ Trần hơi nhíu mày: “Chúa dựa dẫm?”
Thiên Yếm đáp: “Chính là Diệp Huyền!”
Mộ Trần hơi chần chừ sau đó hỏi: “Thiên Yếm cô nương, rốt cuộc vị Diệp công tử này có lai lịch thế nào?”
Thiên Yếm nhìn chằm chằm vào hắn ta: “Ta hỏi ngươi có phải các ngươi đang đuổi giết hắn không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Vừa rồi hắn đã giết Việt trưởng lão và đại ca của ta... ôi!”
Thiên Yếm lắc đầu: “Ngu lắm!”
Nói xong, nàng ta đột nhiên xòe tay ra, một lệnh bài xuất hiện trong tay nàng ta, chính là lệnh bài thân phận ở Bạch Trú thành.
Thiên Yếm búng ngón tay, lệnh bài đó bay thẳng tới trước mặt Mộ Trần.
Mộ Trần khó hiểu: “Thiên Yếm cô nương, ngươi...”
Thiên Yếm lạnh lùng nói: “Từ giờ trở đi, ta không phải người của Bạch Trú thành nữa!”
Mộ Trần sững sờ: “Thiên Yếm cô nương, ngươi...”
Thiên Yếm không phí lời thêm nữa mà quay người định đi.
Lúc này, Mộ Trần vội vàng chặn trước mặt nàng ta, hắn ta nhìn đối phương: “Thiên Yếm cô nương, tại sao vậy?”
Thiên Yếm liếc mắt nhìn hắn ta: “Tại sao à? Tại vì các ngươi đang tự tìm đờng chết chứ sao!”
Mộ Trần trầm giọng hỏi: “Câu này là sao?”
Thiên Yếm lạnh lùng nói: “Thằng ngu Việt trưởng lão kia sẽ hại chết các ngươi! Còn cả ngươi nữa, nếu sức ảnh hưởng của ngươi thật sự đủ lớn vậy ta khuyên ngươi tốt nhất nên tận dụng sức ảnh hưởng của mình, đừng để người của Bạch Trú thành ngươi đuổi giết hắn, bằng không, ngươi sẽ phải hối hận! Không đúng, là Bạch Trú thành ngươi sẽ hối hận!”
Nói xong, nàng ta trực tiếp biến mất ở đằng xa.
Thần Đồng ở một bên cũng chần chừ một lúc, sau đó hắn ta lấy mộc bài kia ra trả cho Mộ Trần rồi biến mất ở phía cuối chân trời.
Mộ trần đứng tại chỗ im lặng một lúc lâu, sau đó mới nói: “Tra! Tra ngay lai lịch của người này!”
Nói xong, hắn ta quay người rời đi.
Không lâu sau, Mộ Trần đã tới một các lâu trong thành và hơi hành lễ với các lâu: “Gia gia!”
Các lâu không có bất cứ phản ứng gì cả.
Mộ Trần lại nói: “Gia gia!”
Một lúc sau, một giọng nói vang lên từ bên trong: “Nói!”
Mộ Trần thấp giọng kể lại.
Một lát sau, giọng nói trong các lâu lại vang lên: “Không có hứng thú!”
Mộ Trần cười khổ: “Gia gia, có thể chuyện này có liên quan đến sự tồn vong của Bạch Trú thành ta!”
Giọng nói trong các lâu kia nói: “Ngươi lo nghĩ quá nhiều! Cũng quá mức thận trọng! Còn nữa, đối phương đã giết hai người của Bạch Trú thành ta rồi, hơn nữa còn giết đại ca của ngươi, loại hành vi này của đối phương chính là hoàn toàn coi thường Bạch Trú thành ta. Cho dù hắn có phải người của Vĩnh Dạ thành hay không thì cũng phải giết. Bằng không, những người khác trong thành sẽ nhìn chúng ta như thế nào hả?”
Mộ Trần im lặng.
Giọng nói kia tiếp tục vang lên: “Còn nữa, nếu không giết chết người này, một khi để hắn gia nhập vào Vĩnh Dạ thành vậy đối với Bạch Trú thành chúng ta mà nói không phải lại có thêm một kẻ địch lớn mạnh nữa sao? Tiểu gia hỏa, chuyện đã đến nước này rồi, nếu đã đắc tội vậy phải đuổi cùng giết tận, chứ không phải đi cầu hòa. Còn nữa, ngươi đi cầu hòa rồi hắn sẽ gia nhập Bạch Trú thành hay sao? Sẽ không! Hắn đã có khoảng cách với Bạch Trú thành chúng ta rồi, hiểu chưa?”
Mộ Trần không nói gì hết.
Giọng nói kia tiếp tục nói: “Lui xuống đi!”
Mộ Trần hơi hành lễ sau đó quay người rời đi.
Hắn ta đi đến trước một thềm đá và nhìn về phía chân trời xa xăm, trong lòng thấy hơi bất an.
Cho dù là thái độ của Diệp Huyền hay là thái độ của Thiên Yếm đều khiến hắn ta cảm thấy chuyện này tuyệt đối không đơn giản!
Thế lực bình thường có thể đào tạo ra được loại thiên tài khủng khiếp như Diệp Huyền hay sao?
Rõ ràng là không có khả năng.
Nói cách khác, có lẽ sau lưng Diệp Huyền còn có một siêu thế lực vô cùng đáng sợ!
Thế lực này chính là một nhân tố không xác định!
Mộ Trần nhìn chân trời xa xăm, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng.
Nhưng lúc này, hắn ta đã không có khả năng thay đổi tất cả nữa, bởi vì giống như gia gia của hắn ta đã nói, chuyện đã đến nước này, đôi bên đã không còn đường hỏa giải nữa.
...
Một bên khác.
Diệp Huyền ngự kiếm mà đi, hắn tăng tốc độ của mình lên đến cực hạn, đằng sau hắn là một đám cường giả Đạo Minh cảnh lớn mạnh.
Ngược lại, hắn cũng không sợ Đạo Minh cảnh mà là sợ bị đánh hội đồng!
Hơn nữa, trước đó hắn đứng ngay trước cổng thành của Bạch Trú thành, nếu đánh nhau thì chỗ đó quá bất lợi cho hắn.
Không lâu sau, Diệp Huyền đã ngự kiếm đến một tinh không mênh mông.
Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, ngay sau đó, hắn chạy thẳng về hướng của Vĩnh Dại Giới.
Nam tử trung niên dẫn đầu ở đằng sau kia nhìn chằm chằm về đằng xa: “Hắn định chạy tới Vĩnh Dạ Giới, chặn hắn lại!”
Vừa dứt lời, hắn ta đã tăng tốc độ lên đến cực hạn, một đám cường giả phía sau cũng vội vàng tăng tốc.
Phía cuối tinh không xa xăm, đột nhiên có một hắc bào lão giả xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn ta hơi híp mắt lại: “Người tới là ai?”
Diệp Huyền vội vàng bảo: “Bạch Trú Giới tấn công tới đây rồi! Mau... gọi người ra đánh bọn họ đi!”
Hắc bào lão giả: “...”
Hết chương 3846.



Bạn cần đăng nhập để bình luận