Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 534: Ngươi Đã Chuẩn Bị Nhận Cái Chết!

Diệp Huyền vội lắc đầu:

- Không không, là hắn quá yếu! Hắn quá yếu!

Nói xong, hắn quay người chém một kiếm.

Nơi xa, một tên Ngự Pháp cảnh chân chính lập tức bay đầu.

Diệp Huyền chỉ cái đầu đang bay bay:

- Nhìn xem, là hắn quá yếu thôi!

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn, nửa tin nửa ngờ, đúng lúc này, Lục tôn chủ cách không xa đột nhiên gằn giọng:

- Bản nguyên chi tâm!

- Nếu như nhất định phải chết, vậy để ta chết trước!

Nơi xa, Diệp Huyền lao ra, đã lập tức bị mười tên Chân Ngự Pháp cảnh vây lại.

Đúng lúc này, Việt Kỳ ngăn trước mặt Diệp Huyền, nàng đang muốn nói, Diệp Huyền đã đưa tay kéo nàng lại.

Nhìn Diệp Huyền lao ra, ánh mắt Việt Kỳ dần trở nên mờ mịt.

Diệp Huyền cười khổ, tiểu nha đầu này, đang giúp hắn hay hại hắn đây!

Chừng một khắc đồng hồ sau, một cỗ uy áp cường đại lần nữa giáng xuống.

Nghe Lục tôn chủ nói, đám cường giả Hộ Giới minh đều dời ánh mắt nhìn Tiểu Linh Nhi.

Mặc dù hắn có thể miểu sát Chân Ngự Pháp cảnh, nhưng muốn một đánh mười, lại vẫn rất khó khăn!

Tiểu Linh Nhi vừa hiện, đám cường giả Hộ Giới minh liền dồn dập lao về phía hắn.

Lục tôn chủ cũng lập tức vọt tới, Tiểu Linh Nhi giật mình, vội quay người chạy vào trong Giới Ngục tháp.

Thanh âm hắn vừa dứt, đã cầm kiếm xông lên.

Rất nhanh, một hư ảnh đã hiện giữa không trung.

Việt Kỳ nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nói khẽ:

Nhìn hư ảnh xuất hiện, đám cường giả Hộ Giới minh lập tức mừng rỡ, mà cường giả Thương Kiếm tông đều trở nên ngưng trọng.

Thương Kiếm tông yếu thế về nhân số, nhưng đều là Kiếm tu, chiến lực mạnh mẽ, bởi vậy, dù bị áp chết, nhưng cũng không phải không có lực đánh một trận!

Cỗ uy áp này vừa hiện, đám cường giả cả hai bên cùng dồn dập ngừng lại, ngẩng đầu nhìn lên.

Nhìn thấy bạch phát nam tử, đệ tử Thương Kiếm tông bên dưới lập tức hiện vẻ tuyệt vọng.

Nhìn thấy nam tử bạch phát này, đám cường giả Hộ Giới minh liền dồn dập quỳ bái:

Trên không, bạch phát nam tử chắp tay sau lưng, nhìn xuống dưới, trong mắt hắn đầy vẻ hờ hững, tựa như đang nhìn con sâu cái kiến.

Nửa khắc sau, hư ảnh kia triệt để ngưng tụ, một tên nam tử trung niên tóc trắng xuất hiện giữa hư không.

- Không phải Thương Kiếm tông các ngươi có một tòa kiếm trận sao? Tới đi, ta cho các ngươi một cơ hội thôi động kiếm trận.

Thời gian dần qua, hư ảnh kia càng thêm ngưng tụ.

Một hồi sau, Trần Bắc Hàn nói khẽ:

Trần Bắc Hàn nhìn xuống Thương Kiếm tông, hiện, Thương Kiếm tông đã hóa thành một mảnh bừa bộn.

Là tự tin, cũng là miệt thị!

Chủ thượng!

Lúc này, bạch phát nam tử đột nhiên nói:

- Thương Kiếm tông… nếu tên Thương Giới Kiếm chủ kia còn, miễn cưỡng còn có thể chịu được một chút, đáng tiếc…

Nói xong, hắn khẽ lắc đầu:

- Bái kiến chủ thượng!

Giờ phút này, Diệp Huyền cũng có chút mờ mịt, bạch phát nam tử đứng giữa không trung, hoàn toàn không có khí tức, tựa như hòa cùng thiên địa, thâm bất khả trắc.

Một tia hy vọng cũng mất!

Lúc trước, mặc dù Thương Kiếm tông bị áp chế, nhưng còn có thể liều mạng, còn hiện tại, bạch phát nam tử vừa hiện, tất cả cùng biết, đã không còn hy vọng!

- Không biết kết cục thế nào… nhưng tận lực là đủ. Đệ tử Thương Kiếm tông nghe lệnh, người có thể chết, kiếm có thể đoạn, nhưng sống lưng Thương Kiếm tông ta không thể cong.

Thanh âm vừa dứt, hắn khẽ điểm chân phải, lập tức phóng lên.

Ông!

Một tiếng kiếm minh vang vọng!

Trên không, bạch phát nam tử bình tĩnh:

- Sâu kiến!

Thanh âm vừa dứt, tay phải nhẹ ép xuống, một chùm kim quang hạ xuống, mà kiếm quang kia vừa tiếp xúc với kim quang, lập tức hóa thành hư vô.

Kiếm quang tán, Trần Bắc Hàn lại cười ha ha:

- Tới đi!

Nhìn Kiếm Huyền, bạch phát nam tử lãnh đạm:

Đúng lúc này, Kiếm Huyền đi tới trước mặt bạch phát nam tử, đám người bên dưới cùng đưa mắt nhìn Kiếm Huyền, bạch phát nam tử cũng nhìn Kiếm Huyền.

Đối mặt với cường giả bực này, hắn thực sự vô lực!

Hắn biết, đối mặt với cường giả bực này, coi như hắn có dùng Giới Ngục tháp cũng không thể làm nên chuyện, vẫn là câu nói đó, không phải Giới Ngục tháp không đủ mạnh, mà là hắn quá yếu!

Diệp Huyền trầm mặc.

Cường giả đạt tới cấp độ này, đối với bọn hắn mà nói, chẳng khác nào thần minh!

Thế nhưng, sắc mặt bạch phát nam tử vẫn bình tĩnh như nước, cỗ lực lượng kia vừa tới trước mặt, hắn đã đưa tay ép xuống, tựa như cả thiên địa trầm xuống, một áp lực vô hình trực tiếp nghiền nát cỗ lực lượng kia!

Không gian khôi phục vẻ bình tĩnh!

Nhìn thấy cảnh này, cường giả bốn phía đều rung động không thôi.

- Vô Thượng cảnh! Nhất định là Vô Thượng cảnh…

- Mạnh… Thương Kiếm tông xong đời rồi!

- Thương Kiếm tông cùng Diệp Huyền này, quả là không biết lượng sức mình…

“…”

Một bên khác, đệ tử Thương Kiếm tông đầy bi phẫn, ngoại trừ bi phẫn, còn có tuyệt vọng!

Trần Bắc Hàn tự bạo, lại bị cản lại một cách dễ dàng!

Trần Bắc Hàn là cường giả tối đỉnh, hắn tự bạo, uy lực lại khủng bố tới mức nào? Lực lượng cường đại trào hướng bạch phát nam tử!

Tự bạo!

Những nơi cỗ lực lượng này đi qua, không gian đều trở nên run rẩy, tựa như muốn vỡ tan, vô cùng dọa người!

Một tiếng bạo tạc kinh thiên vang vọng, ngay sau đó, một cỗ lực lường cường đại bộc phát!

Oanh!

Nói xong, nơi tiểu phúc của hắn đột nhiên bành trướng…

- Ngươi không tệ, đáng tiếc, vẫn quá yếu!

Kiếm Huyền lãnh đạm:

- Phải không?

Nói xong, hắn đột nhiên đưa tay kết ấn, sau đó chỉ vào mi tâm.

Ông!

Một tiếng kiếm minh vang lên, ngay sau đó, một thanh hư kiếm hiện giữa mi tâm hắn.

Bên dưới, Việt Kỳ có chút khó thể tin nổi:

- Nhân Kiếm Hợp Nhất…

Nhân Kiếm Hợp Nhất?

Diệp Huyền nhìn Việt Kỳ:

- Cái gì là Nhân Kiếm Hợp Nhất?

Việt Kỳ trầm giọng:

- Là một loại cảnh giới trong Kiếm đạo… là cảnh giới bên trên Đại Kiếm tiên, không nghĩ tới Đại sư huynh lại đã thành công… không đúng…

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn Kiếm Huyền, nhíu mày.

Trên không, bạch phát nam tử cũng hơi nhíu mày, rất nhanh lại thả lòng:

- Nhân Kiếm Hợp Nhất… không đúng, không tính là Nhân Kiếm Hợp Nhất chân chính, có điều, cũng khó được! Nếu cho ngươi mười năm, có lẽ ngươi thực sự có thể chiến một trận với Bản chủ, đáng tiếc, hiện còn quá yếu!

Kiếm Huyền ngẩng đầu nhìn bạch phát nam tử, khí tức trong cơ thể hắn điên cuồng tăng vọt, cùng lúc đó, một cỗ kiếm ý phóng lên.

Nhìn thấy cảnh này, Việt Kỳ bên dưới lập tức tái mặt.

Bạch phát nam tử gắt gao nhìn Kiếm Huyền:

- Bất chất hậu quả gia tăng tu vi, xem ra, ngươi đã chuẩn bị nhận lấy cái chết!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên đưa tay chỉ xuống, một chỉ này, không gia trực tiếp nứt ra, ngay sau đó, một cự chỉ ấn xuống, cự chỉ vừa hiện, không gian cũng hóa hư ảo!

Lực lượng ẩn trong đó, đã đạt tới mức khiến mảnh không gian này có chút không chịu nổi.

Bên dưới, Kiếm Huyền đột nhiên hóa thành kiếm quang chém lên, những nơi đi qua, không gia cũng trực tiếp bị xé nứt!

Dưới ánh mắt vô số người, kiếm quang chém lên cực chỉ.

Oanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận