Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 355: Ác Niệm Nhất Kiếm

Thế gian phân âm dương, vạn vật tương sinh tương khắc.

Mà người, tự nhiên cũng chia thiện ác.

Nhân chi sơ, tính bản thiện, nhưng kỳ thật, cũng kèm theo ác.

Đối với một người có thực lực mạnh mẽ mà nói, nhất niệm thiện, tạo phúc một phương thiên địa, nhưng nếu nhất niệm ác, tự nhiên là vạn vật tiêu vong.

Đối với Diệp Huyền mà nói, ngươi đối xử thiện với hắn, hắn sẽ thiện, nhưng ngươi đối xử ác với hắn, hắn còn ác hơn ngươi gấp mười lần, gấp trăm lần!

Người đối đãi với hắn thế nào, hắn sẽ đối xử với mọi người như thế đó!

Chuyện lấy oán trả ơn, hắn Diệp Huyền hắn xưa nay không làm, thế nhưng, chuyện lấy ơn báo oán, hắn càng không làm.

Thời điểm Ác Niệm kiếm ý vừa xuất hiện, kiếm trong tay Hạ Hầu Chiêu đột nhiên run lên dữ dội, ngay sau đó đã biến thành màu đen, tay của Hạ Hầu Chiêu đã bắt đầu tiêu vong!

Hạ Hầu Chiêu hơi nghiêng người, trực tiếp tránh thoát một kiếm này!

Diệp Huyền mặt không biểu tình, nhưng trong lòng hắn lại đề phòng!

Một kiếm rất nhanh!

Bị tránh né!

Đây là kiếm ý gì?

Hạ Hầu Chiêu quay người nhìn về phía Diệp Huyền, gương mặt âm trầm, nói:

Sắc mặt Hạ Hầu Chiêu thay đổi, vội vàng buông tay phải ra, mà kiếm cũng trở lại hộp kiếm sau lưng Diệp Huyền trong nháy mắt.

Đối đãi với bất kỳ kẻ địch nào, hắn không thể phớt lờ và chủ quan, huống chi, người trước mắt còn là tồn tại thứ tư trên Yêu Nghiệt bảng!

Hạ Hầu Chiêu ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền đứng ở nơi xa, Diệp Huyền lại đột nhiên biến mất, Hạ Hầu Chiêu híp mắt lại, trong ánh mắt của hắn, một sợi kiếm quang đang tới gần hắn!

Hạ Hầu Chiêu vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, giờ phút này lòng bàn tay phải của hắn đã không có một lớp da, nếu như vừa rồi hắn thả chậm một chút, hắn toàn bộ tay đều vô cùng có khả năng biến mất.

Kiếm qua, Diệp Huyền đã xuất hiện ở sau lưng Hạ Hầu Chiêu vài chục trượng!

Nói đến đây, sắc mặt Hạ Hầu Chiêu biến hóa, bởi vì nơi xa, một thanh phi kiếm đã chém về phía hắn, tốc độ nhanh chóng, đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù Thần Hợp cảnh, phải nói, cho dù là một ít Vạn Pháp cảnh cũng khó có khả năng có tốc độ như vậy!

Ở nơi này, có rất ít người nhìn rõ quỹ tích của một kiếm kia!

Một kiếm này đã vượt xa cường giả Vạn Pháp cảnh!

Loại người này, sẽ là phế vật hay sao?

- Đệ nhất thiên tài tại Thanh Châu? Hừ, quả nhiên là ếch ngồi đáy giếng, dốt nát...

Nơi xa, Diệp Huyền tiện tay điểm ra một chỉ, một sợi kiếm quang bắn ra.

Lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên đi ra, hắn nhìn Diệp Huyền, trong mắt tràn đầy mỉa mai, nói:

Diệp Huyền quay đầu nhìn sang nam tử trung niên, nói:

Phi thường nhẹ nhàng!

Nhìn thấy Diệp Huyền lao tới, trong mắt Hạ Hầu Chiêu sinh ra một tia ngưng trọng, chớ nhìn hắn tuỳ tiện tránh thoát hai kiếm của Diệp Huyền, kỳ thật, hắn cũng không thoải mái.

Hạ Hầu Chiêu chỉ tránh sang bên phải một bước, một bước này, vậy mà trực tiếp tránh thoát phi kiếm bay nhanh như sấm sét!

Hạ Hầu Chiêu vẫn giữ gương mặt lạnh lùng, hắn không tránh không né!

Lúc này, Diệp Huyền cầm kiếm đi tới trước người Hạ Hầu Chiêu, hắn giơ kiếm đâm một cái, một kiếm này sinh ra kiếm thế mạnh mẽ bao phủ Hạ Hầu Chiêu kiếm thế này vừa ra, mặt đất trước mặt hai người vỡ nát!

Thực lực của Diệp Huyền cũng nằm ngoài dự kiến của hắn.

- Đây là đệ nhất thiên tài của Thanh Châu?

- Ta ghét thích nhất là kẻ ăn theo!

Vừa dứt lời, hắn mở tay ra, kiếm quang cũng bay trở về trong tay hắn.

Nắm kiếm, Diệp Huyền không nói nhảm chút nào, hắn cầm kiếm xông thẳng về phía Hạ Hầu Chiêu!

- Thì ra đệ nhất thiên tài của Thanh Châu là rác rưởi như vậy, ngươi...

Nam tử trung niên dùng hai tay bắt lấy chuôi kiếm, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, yết hầu của hắn lại phun máu như suối.

Nam tử trung niên im lặng, bởi vì một kiếm quang đã xuyên thủng yết hầu của hắn!

Xùy!

Kiếm của Diệp Huyền không do dự chút nào, trực tiếp đâm xuyên qua mi tâm của Hạ Hầu Chiêu!

Xùy!

Có tiếng xé rách vang lên!

Đó là âm thanh không khí bị xé nứt!

Giả!

Diệp Huyền phản ứng cực nhanh, quay người chém ra một kiếm rất tàn nhẫn, tốc độ của hắn lại chậm nửa nhịp, một nắm đấm đã đánh vào ngực hắn.

Ầm!

Thân thể Diệp Huyền run lên dữ dội, nhưng lại không bị đánh bay, nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Hạ Hầu Chiêu thay đổi hoàn toàn, sau đó đó biến mất, hắn trực tiếp chạy về phía sau khoảng mười trượng! Ở trước ngực hắn, quần áo đã nứt ra, trên lồng ngực hắn có một vết kiếm hằn sâu!

Sắc mặt Hạ Hầu Chiêu biến thành dữ tợn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyền, phần bụng Diệp Huyền có một đạo khí lưu màu trắng, mấy đạo khí lưu màu trắng vừa rồi đã chặn một quyền của hắn.

Kiếm ý!

Ầm ầm...

Một kiếm này, có thể nói là một kiếm mạnh nhất của hắn, đặc biệt là sau khi gia trì Ác Niệm kiếm ý, uy lực một kiếm này đủ sức hủy thiên diệt địa!

Thời khắc Diệp Huyền thi triển Nhất Kiếm Định Sinh Tử, kiếm thế ẩn chứa trong kiếm của hắn tăng vọt trong nháy mắt, kiếm thế mạnh mẽ đè ép lên thân Hạ Hầu Chiêu, hơn nữa còn tỏa ra uy thế khủng khiếp, những nơi kiếm quang đi qua, không gian bị xé rách, thế như chẻ tre!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, chân phải của Diệp Huyền đột nhiên đột nhiên giẫm một cái, thân thể hắn hóa thành một thanh kiếm đen bay thẳng lên trời!

- Võ kỹ Thiên giai!

Trên không phương xa, uy áp trên người Hạ Hầu Chiêu vẫn điên cuồng tăng vọt, tay phải hắn nắm chặt thành quyền, trên tay còn sinh ra quang mang màu đỏ, từng đạo uy áp mạnh mẽ không ngừng trút xuống tay phải của hắn.

Thiên Địa chi uy!

Võ kỹ Thiên giai, đã có Thiên Địa chi uy!

Phía dưới, Linh Tú kiếm trong tay Diệp Huyền đã biến thành Lôi Tiêu kiếm do Diệp Linh tặng cho hắn, thời khắc cầm lấy kiếm Thiên giai, kiếm thế trên người hắn tăng vọt gấp mấy lần, cỗ thế này giống như một dòng lũ lớn phóng lên tận trời, mạnh mẽ chặn thế đang tỏa ra trên người Hạ Hầu Chiêu!

Trên không, sắc mặt Hạ Hầu Chiêu dữ tợn, thân thể của hắn xoay tròn, sau đó đột nhiên đánh ra một quyền, quát:

- Tá Thiên Nhất Quyền: Đại Địa Băng!

Vừa dứt lời, thế trong nắm đấm của Hạ Hầu Chiêu tăng vọt trong nháy mắt, ít nhất tăng gấp năm lần, phía dưới, kiếm thế của Diệp Huyền bị trấn áp trong nháy mắt, cùng lúc đó, một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa bao phủ không trung, giống như muốn hủy diệt phiến đại địa này!

Phía dưới, Diệp Huyền bị lực lượng và uy áp bao phủ, giống như một chiếc thuyền nhỏ trong cơn bão dữ dội, tùy thời có thể bị cắn nuốt!

Liên Vạn Lý đột nhiên nói khẽ:

Nhìn thấy cảnh này, Mặc Vân Khởi biến sắc, đôi mắt đầy ngưng trọng!

Bốn phía, vô số người hoảng hốt, dồn dập lùi lại.

Tay phải của Hạ Hầu Chiêu chậm rãi nắm chặt, yên lặng một chớp mắt, thân thể hắn đột nhiên bay lên trời, trên không, một cỗ uy áp hủy thiên diệt địa đột nhiên xuất hiện, sau khi uy áp này xuất hiện, mặt đất phạm vi trăm trượng rung động rất mạnh!

Hai loại kiếm ý khác nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận