Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3188: Có bản lĩnh đó chứ

Khoảnh khắc ấy, vẻ mặt nam tử trung niên nghiêm nghị vô cùng!

Hắn ta thấy có thể Thượng Cổ Thiên Tộc đã đánh giá thấp thanh sam kiếm chủ này rồi!

Lúc này, Kiếm Si ở bên cạnh bỗng biến mất!

Động thủ luôn!

Mà mục tiêu của nàng chính là nam tử trung niên kia!

Thách đấu vượt cấp!

Thấy Kiếm Si ra tay, Ngôn Chân Khanh sững sờ. Kiếm Minh cũng ghê gớm quá nhỉ!

Không nói chuyện tiếp sao?

Bọn họ mà rút lui thì có khác gì từ bỏ tất cả lợi ích của Chư Thiên thành!

Nếu như không đi, không có Thượng Cổ Thiên Tộc giúp đỡ thì hai thế lực nhà bọn họ cũng sẽ bị trừ khử sạch sẽ!

Thế nên năm người bọn họ bắt buộc phải ở lại giải quyết!

Thế nhưng bọn họ lại không thể không đi!

Hắn ta không chọn cách đưa người của mình chạy, bởi nếu làm vậy Thần Cung và Thiên Hành Điện có thể sẽ bị hủy diệt hết thảy. Dù không bị hủy diệt hết thì chắc chắn cũng sẽ rất thảm!

Năm cường giả Đăng Thiên cảnh của Thượng Cổ Thiên Tộc đột nhiên biến mất!

Ở phía xa xa, nam tử trung niên kia bỗng nói: "Rút lui!"

Không nghĩ ngợi nhiều nữa, hai người lập tức đưa các cường giả rút lui.

Hơn nữa, nếu như hắn ta làm như vậy thì hai thế lực kia cũng sẽ đầu quân cho Diệp Huyền ngay!

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Lý Đạo Nhiên của Thần Cung và Kiều Ngữ: "Các ngươi cứ rút lui trước! Năm người chúng ta sẽ ngăn bọn họ!"

Bao gồm cả Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền!

Chỉ trong chốc lát, cả bầu trời bỗng xuất hiện vô số Thời Gian Trường Hà. Những Thời Gian Trường Hà này như một bức tường chắn ngang bầu trời, ngăn chặn các kiếm tu của Kiếm Minh!

Nghe nam tử trung niên nói vậy, sắc mặt Lý Đạo Nhiên và Kiều Ngữ bèn trở nên khó coi vô cùng!

Nhờ vậy mà cường giả của Thiên Hành Điện và Thần Cung mới rút lui được!

Đương nhiên, mấy người Kiếm Minh sẽ không để bọn họ đi dễ dàng như vậy. Tất cả các kiếm tu xông lên!

Uỳnh!

Diệp Huyền nhìn Ngôn Chân Khanh và Lâm Tiêu đang bước tới, hắn chắp tay: "Đa tạ hai vị tiền bối đã giúp đỡ!"

Kiếm Si do dự rồi gật đầu.

Lâm Tiêu liếc nhìn Ngôn Chân Khanh, trong lòng thấy không vui, đến nịnh hót cũng bị người ta giành mất...

Kiếm Si đang định đuổi theo thì Diệp Huyền bảo: "Không vội đuổi theo!"

Với tình hình hiện tại, chắc chắn thế lực này có thực lực mạnh hơn Chư Thiên Phủ!

Năm vị cường giả Đăng Thiên cảnh kia cũng lập tức rút lui.

Hắn muốn xem kiếm đạo ý chí mà cha hắn để lại!

Diệp Huyền đột nhiên nhìn về phía Kiếm Si: "Về Kiếm Minh!"

Hơn nữa hiện giờ Thiên Hành Điện và Thần Cung cũng nhúng tay vào!

Kiếm Si nhìn hắn, Diệp Huyền mỉm cười: "Từ từ đã!"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Hai vị tiền bối, các ngươi cứ nghỉ ngơi đi đã, bởi vì chắc chắn Thượng Cổ Thiên Tộc sẽ không chịu để yên đâu! Thế nên với chúng ta mà nói, hiện giờ mới chỉ là bắt đầu!"

Lâm Tiêu gật đầu: "Chúng ta phải bàn bạc đối sách!"

Đương nhiên, bọn họ không dám xem thường Thượng Cổ Thiên Tộc!

Hiện giờ Kiếm Minh cũng cần chậm lại!

Diệp Huyền: "..."

Ngôn Chân Khanh ở bên cạnh liếc nhìn Lâm Tiêu, sau đó cũng vội vàng nói: "Thiếu chủ, Ngôn gia chúng ta cũng sẵn sàng trung thành mãi mãi với thiếu chủ! Ngôn gia chúng ta nguyện lên núi đao xuống biển lửa vì thiếu chủ, có chết cũng không chối từ!"

Lâm Tiêu thấy hơi bất mãn: "Thiếu chủ, ngươi khách khí quá rồi đó! Ban nãy ta đã nói Chư Thiên Phủ vĩnh viễn trung thành với thiếu chủ, đây không phải câu nói đùa đâu! Chư Thiên Phủ chúng ta vĩnh viên tôn kính kiếm chủ, cũng vĩnh viễn tôn kính thiếu chủ! Thiếu chủ có bất cứ yêu cầu gì thì cứ dặn dò một câu là được!"

Hình như nhớ ra điều gì đó nên hắn lại nhìn về phía Thần Cung, bảo: "Kiếm Si cô nương, dọn dẹp chiến trường đã nhé! Rồi cả Thiên Hành Điện nữa, mang theo được thì mang theo!"

Mọi người: "..."

Một lát sau, dưới sự dẫn dắt của Kiếm Si, Diệp Huyền đã tới Kiếm Minh!

Kiếm Si đưa hắn đến một tòa đại điện. Đại điện này rất lớn, bên trong rất yên tĩnh.

Kiếm Si đột nhiên dừng bước, trên bức tường phía không xa có một đường kiếm đạo ý chí!

Là do thanh sam nam tử để lại!

Nhìn đường kiếm đạo ý chí kia, Kiếm Si hành lễ, trong mắt tràn ngập vẻ thành kính!

Kiếm đạo tín ngưỡng!

Kiếm Minh thực sự coi thanh sam nam tử thành tín ngưỡng!

Diệp Huyền đi đến trước đường kiếm đạo ý chí kia. Lúc này, kiếm đạo ý chí bỗng rung lên.

Rất rõ ràng, nó cảm nhận được Diệp Huyền!

Diệp Huyền quan sát đường kiếm đạo ý chí. Dần dần, hắn nhận ra nó không đơn giản!

Đây là một đường kiếm đạo ý chỉ hoàn chỉnh!

Hơn nữa còn do cha hắn cố ý để lại!

Nó hoàn toàn khác so với những kiếm đạo ý chí thiếu sót trước đây!

Hiện giờ hắn cũng đã hiểu được tại sao Kiếm Minh lại coi cha hắn là một loại tín ngưỡng rồi!

Bởi lẽ đường kiếm đạo ý chí mà cha hắn để lại này chính là kiếm đạo lí niệm, là một phương hướng kiếm đạo.

Phàm là kiếm tu mà nhìn thấy đường kiếm đạo ý chí này thì có hoang mang cách mấy cũng sẽ tìm được một phương hướng!

Hóa ra kiếm đạo còn có thể như vậy...

Lúc này Diệp Huyền cũng có cảm giác ấy!

Hóa ra kiếm đạo lại lợi hại đến vậy!

Đường kiếm đạo ý chí này chứa đựng quá nhiều điều!

Đến Diệp Huyền lúc này cũng phải bội phục cha mình.

Không thể không nói, cha hắn cũng có bản lĩnh đấy chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận