Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1284: Siêu cường giả của Lưỡng Giới Thiên

Giữa sân, Trần Thời Nhất và Lý Hợp nhìn nhau một chút, hai người đều trầm mặc.

Một lát sau, Lý Hợp dùng huyền khí truyền âm cho Trần Thời Nhất: “Người này tiềm lực cực lớn, chiến lực cũng cực cao, không bằng giúp hắn một chút, cũng coi như kết một thiện duyên, thế nào?"

Trần Thời Nhất gật đầu.

Chỉ cần Giới Ngục tháp không nằm trong tay Diệp Huyền, vậy Lưỡng Giới Thiên và Diệp Huyền không có bất kỳ mâu thuẫn gì.

Đã không có mâu thuẫn không thể điều tiết vậy dĩ nhiên có thể kết giao, bởi vì Diệp Huyền đáng để bọn họ kết giao.

Lý Hợp nhìn về phía Diệp Huyền, hắn ta nhấn ngón tay một cái, một thanh cổ kiếm màu đen rơi xuống trước mặt đối phương: “Kiếm này là ta tình cờ đoạt được vào năm đó, nhưng ta không phải kiếm tu, bởi vậy vẫn chưa từng dùng tới, bây giờ tặng cho tiểu hữu!"

Diệp Huyền cầm cổ kiếm.

Kiếm tốt!

Mắt Diệp Huyền sáng lên, thanh kiếm này còn tốt hơn kiếm mà Lý Hợp cho hắn!

Trần Thời Nhất cười ha ha một tiếng: “Không sao cả!"

Kiếm dài bốn thước có thừa, toàn thân màu xanh đậm, mũi kiếm thiếu một góc nhỏ, cả thanh kiếm tản ra kiếm mang nhàn nhạt, muốn nhắm người mà đâm.

Nói rồi, hắn dừng một chút, sau đó lại bảo: "Ta cần bế quan một lúc, sẽ không quá lâu!"

Lúc này, Trần Thời Nhất cũng đột nhiên nói: "Ta cũng tặng ngươi một vật!"

...

Đây là cảm giác đầu tiên của hắn!

Diệp Huyền thi lễ lần nữa, sau đó lui về một bên, bắt đầu cắn nuốt.

Hắn ta vừa nói dứt câu, một thanh kiếm đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Huyền.

Hắn không biết thanh kiếm này là cấp bậc gì nhưng chắc chắn không thấp, đương nhiên, so với Trấn Hồn kiếm và Thiên Tru kiếm của hắn thì chắc chắn vẫn kém một chút, nhưng mà nếu dùng để cắn nuốt vậy lại không thể thích hợp hơn!

Diệp Huyền cất hai thanh kiếm đi, sau đó thi lễ với hai người: “Đa tạ hai vị tiền bối!"

Lão giả có dáng người hơi gầy, tóc búi cao, cả người nhìn vô cùng có tinh thần.

Kiếm tốt!

Lão giả này chính là trưởng lão hộ tông của Kiếm tông, Độ Kiếm.

Hai người Trần Thời Nhất rời đi.

Bên ngoài Lưỡng Giới Thiên, giữa tinh không nào đó, một lão giả đột nhiên xuất hiện trong mảnh tinh không này, tay trái lão giả nắm một thanh kiếm, mà ở bên hông hắn ta còn có một thanh kiếm khác!

Độ Kiếm nhìn về phía Lưỡng Giới Thiên: “Chuyện này chắc chắn là có người đang giá họa cho Kiếm tông ta, mà có hiềm nghi nhất chính là Diệp Huyền!"

Mà tám người này đều là người của Hộ Tông Đường Kiếm tông, cái gọi là Hộ Tông Đường chính là một thanh lợi kiếm đối ngoại của Kiếm tông!

Lúc này, một giọng nói vang lên bên cạnh.

Mà sau lưng Độ Kiếm này còn có bảy người, sáu nam một nữ, sáu người đều đeo trường kiếm, ánh mắt sắc bén như đao.

Độ Kiếm lạnh nhạt nói: "Muốn chứng cớ gì? Kiếm của Kiếm tông ta chính là chứng cứ! Không nói Diệp Huyền này trước, Lưỡng Giới Thiên này đã dám giết người của Kiếm tông ta thì phải khiến cho bọn họ trả giá đắt, về phần có phải bị người giá họa hay không cũng đã không quan trọng, quan trọng là người của Kiếm tông chúng ta đã chết!"

Ở Kiếm tông, địa vị của hắn ta có thể xếp vào năm hạng đầu!

Hắn ta biết, dù cho Kiếm tông và Lưỡng Giới Thiên có hiểu lầm gì đó cũng đã không thể nào vãn hồi và hoà giải nữa rồi.

Khương Khởi trầm mặc.

Người của Kiếm tông đã chết!

Hết thảy chỉ có tám người!

Người tới chính là Khương Khởi.

Khương Khởi đi đến bên cạnh Độ Kiếm: “Diệp Huyền, người này cũng không đơn giản như chúng ta nghĩ, tên này quỷ kế đa đoan, lần này hắn cố ý mang Ngũ Duy chí bảo đến Lưỡng Giới Thiên, mục đích chắc chắn là muốn lợi dụng cường giả Lưỡng Giới Thiên đối kháng Kiếm tông ta, mà hắn thì làm ngư ông đắc lợi."

Nói đến đây, hắn ta hơi dừng lại: “Nhưng chúng ta không có chứng cứ!"

Lần này Kiếm tông cho người của Hộ Tông Đường ra, chắc chắn là muốn làm thật rồi.

"Độ tôn đường nói không sai!"

Độ Kiếm lạnh nhạt nói: "Nhưng ngươi đừng quên, hắn đã từng vượt cấp giết vô số người, hơn nữa món Ngũ Duy chí bảo đó hình như còn nhận hắn làm chủ, nếu như hắn phối hợp với món Ngũ Duy chí bảo đó thì vô cùng có khả năng vô thanh vô tức đem chí bảo đó đi, đồng thời giá họa cho Kiếm tông ta, bởi vì hắn là kiếm tu!"

Sau lưng Độ Kiếm, một nam tử kiếm tu trầm giọng nói: "Nhưng Diệp Huyền chỉ là Vị Tri cảnh..."

Người của Kiếm tông đã chết!

Độ Kiếm đột nhiên nói: "Giết!"

Vừa nói dứt câu, thanh kiếm bên hông hắn ta đột nhiên bay ra, trảm thẳng vào Lưỡng Giới Thiên nơi xa!

Kiếm phá trời cao, xé rách hết thảy!

Ngay lúc thanh kiếm này sắp chém vào Lưỡng Giới Thiên, bên trong Lưỡng Giới Thiên, một nắm đấm hư ảo dài đến trăm trượng đột nhiên xé rách không gian, đi tới trước chuôi kiếm này.

Ầm!

Chân trời rung chuyển kịch liệt, trong nháy mắt kiếm đã bay trở về trước mặt Độ Kiếm, mà nắm đấm hư ảo đó cũng trực tiếp hóa thành hư vô!

Lúc này, Trần Thời Nhất xuất hiện ở trước mặt đám người Độ Kiếm không xa, mà sau lưng hắn ta còn có mười sáu người, tất cả đều là siêu cường giả của Lưỡng Giới Thiên!

Cho dù là đối mặt Kiếm tông thì trong mắt những người này cũng không có chút sợ hãi nào.

Người có thể đi vào Lưỡng Giới Thiên, bản thân vô cùng có ngạo khí, bọn họ cần e ngại người khác sao?

Nơi xa, Kiếm tông Độ Kiếm nhìn Trần Thời Nhất, hắn ta không nói lời thừa thãi, ngón cái tay trái nhẹ nhàng vẩy một cái.

Vù!

Một tiếng kiếm minh đột nhiên vang lên, sau một khắc, một đạo kiếm quang đã chém tới trước mặt Trần Thời Nhất, mà lúc này, chẳng biết từ lúc nào trong tay Trần Thời Nhất đã có thêm một thanh đao, ngay sau đó, hắn ta cầm đao bỗng nhiên một chém về phía trước: “Phá!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận