Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3685. Đầu tư!



Chương 3685. Đầu tư!




Đạo Lâm Quốc.
Thực ra thực lực của Đạo Lâm Quốc khá thấp ở Đạo Lâm Giới. Thế nhưng nhiều năm nay, không một thế lực nào dám nhắm vào Đạo Lâm Quốc.
Bởi lẽ hoàng thất của Đạo Lâm Quốc là hậu đại của Quân Đạo Lâm năm xưa!
Mặc dù Quân Đạo Lâm đã không còn ở Đạo Lâm Giới nữa nhưng đối phương vẫn chưa chết, ai biết được hôm nào đối phương lại quay về?
Hoàng cung.
Sau khi buổi triều sáng sớm kết thúc, Trung Sơn Vương đi ra, phía sau hắn ta là Cổ Sầu.
Mà lúc này Cổ Sầu đã đạt đến Vô Tâm cảnh!
Trung Sơn Vương khẽ cười: “Người huynh đệ này của ngươi đang bị truy sát đấy!”
Cổ Sầu nhíu mày: “Bị ai truy sát?”
Trung Sơn Vương nói: “Chấp Pháp Tông và Vân Giới!”
Cổ Sầu trầm giọng nói: “Diệp huynh, nguy hiểm rồi!”
Mặc dù thời gian hắn ta đến Đạo Lâm Giới không dài, song hắn ta cũng hiểu kha khá về nơi này. Dù là Chấp Pháp Tông hay Vân Giới thì đều là những thế lực đẳng cấp nhất!
Hai thế lực này truy sát một mình Diệp Huyền!
Cổ Sầu đột nhiên nói: “Diệp huynh, đúng là trời sinh đã mang thù hận mà!”
Trung Sơn Vương mỉm cười: “Bảo vật trên người hắn quá hấp dẫn!”
Cổ Sầu nhìn hắn ta: “Tiền bối, ngươi muốn nhúng tay vào không?”
Trung Sơn Vương lắc đầu: “Đạo Lâm Quốc ta chỉ là thế lực nhỏ, nếu không phải có tiên tổ che chở thì chúng ta đã sớm bị bọn họ ăn sạch sẽ rồi, cho nên vẫn đừng nên tham gia vào loại chuyện này thì hơn!”
Cổ Sầu khẽ gật đầu, hắn ta không nói gì nữa.
Trung Sơn Vương mỉm cười: “Ngươi đi tu luyện đi! Không lâu nữa chắc ngươi cũng sẽ đạt Vô Niệm cảnh thôi!”
Cổ Sầu gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Hắn ta vừa rời đi không lâu thì một hư ảnh bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Trung Sơn Vương. Hư ảnh khẽ cúi đầu, đoạn khẽ nói gì đó.
Một lát sau, Trung Sơn Vương mỉm cười: “Ẩn Sát Các cũng nhắm vào Diệp công tử sao?”
Hư ảnh gật đầu: “Đúng vậy! Phó các chủ của bọn họ đích thân ra tay rồi!”
Trung Sơn Vương khẽ cười: “Truyền lệnh, bảo Đạo Lâm Ám Vệ âm thầm quan sát Diệp công tử, khi nào cần thì cứu hắn.”
Hư ảnh do dự một lát rồi nói: “Làm như vậy có thể sẽ đắc tội Ẩn Sát Các, Vân Giới với Chấp Pháp Tông đấy!”
Trung Sơn Vương nhìn hư ảnh trước mặt, hắn ta cười: “Làm người thì phải có lòng dạ! Ngươi chỉ thấy đó là một nguy cơ, nhưng ta lại thấy đó là một cơ duyên! Thứ nhất, vốn Diệp công tử cũng không phải người bình thường, bởi thanh kiếm trong tay hắn chắc chắn là thứ mà người bình thường không thể tạo ra được, ít nhất cũng phải đạt Vô cảnh mới tạo ra được thanh kiếm đó!
Nói một cách khác, người phía sau Diệp công tử chắc chắn là một cường giả Vô cảnh siêu cấp nào đó! Thực ra, Linh Sơn đã bao nhiêu năm không nhận người rồi? Từ sau khi A Đạo Linh tiền bối nhận Ngôn Bán Sơn thì Linh Sơn không còn nhận ai nữa, nhưng bây giờ Diệp công tử lại đi cùng vị sơn chủ kia!”
Nói đến đây, hắn ta bèn cười, đoạn tiếp tục: “Chắc chắn Ngôn sơn chủ đã có được truyền thừa của A Đạo Linh tiền bối, thế nhưng mọi người đã quên mất một điều, đó chính là Diệp công tử đi cùng với Ngôn sơn chủ vào bí cảnh kia, sau đó lại cùng đi ra ngoài! Sau khi ra ngoài, Ngôn sơn chủ chủ động bế quan tu luyện, còn Diệp công tử thì bảo vệ cho Ngôn sơn chủ…
Có biết điều này nghĩa là gì không?
Nghĩa là chắc chắn Diệp công tử đã gia nhập Linh Sơn, hơn nữa còn từng gặp A Đạo Linh tiền bối! A Đạo Linh tiền bối có mắt nhìn như thế nào chứ? Người bình thường sao lọt vào mắt nàng ta được? Mà nếu nàng ta đã công nhận Diệp công tử…”
Nói đoạn, hắn ta bèn ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ cười: “Chúng ta giúp Diệp công tử không chỉ khiến Diệp công tử nợ chúng ta một ân tình mà còn khiến Linh Sơn nợ chúng ta một ân tình! Đúng kiểu một mũi tên trúng hai đích! Hoàn hảo!”
Hư ảnh đột nhiên nói: “Vương, chúng ta cứ ngồi xem hổ đấu, để bọn họ tự tàn sát lẫn nhau, rồi cuối cùng chúng ta chiếm lợi ích!”
Trung Sơn Vương thở dài một hơi: “Ngươi nói cái này cũng không sai, nhưng mà ngươi đã quên một điều, đó chính là ta muốn đạt Vô cảnh!”
Hư ảnh sững sờ!
Trung Sơn Vương cười nói: “Nếu như hiện giờ chúng ta ngồi xem hổ đấu, một khi Diệp Huyền thắng thì ngươi thấy bọn họ sẽ quan tâm đến ta không? Nói không chừng Ngôn sơn chủ kia còn ngứa mắt, diệt cả chúng ta ấy chứ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn chầm chậm nhắm mắt lại: “Diệp công tử thắng chắc trong trận chiến này!”
Hư ảnh có hơi khó hiểu: “Tại sao?”
Trung Sơn Vương cười nói: “Bởi người ta có người đứng sau! Đấu với người như thế này thì ngươi có thắng mấy kẻ râu ria cũng chẳng có ý nghĩa gì! Bởi vì kẻ mạnh sẽ lập tức xuất hiện, thậm chí còn vài người kia kìa…
Hơn nữa ngươi không thấy Diệp công tử như kiểu do trưởng bối nhà hắn cố ý đưa hắn ra ngoài rèn luyện à! Ngươi có thể đánh hắn, có thể ngược đãi hắn, nhưng ngươi không được đánh chết hắn! Nếu như ngươi đánh chết hắn thì không khác gì chọc vào tổ ong vò vẽ…”
Hư ảnh: “…”
Trung Sơn Vương cười nói: “Các ngươi đi trước đi! Ta chuẩn bị đã, cũng sắp đến lúc ta biểu diễn rồi! Hơn nữa, còn phải diễn thật bi đát cho Diệp công tử xem, để hắn thấy chúng ta đột nhiên ra tay giúp đỡ hắn là một chuyện chẳng dễ dàng gì. Chúng ta chống lại mấy thế lực siêu cấp để giúp đỡ hắn, chắc chắn Diệp công tử sẽ vô cùng cảm động!”
Vẻ mặt hư ảnh khựng lại, hắn ta khẽ hành lễ, sau đó quay người rời đi.
Trung Sơn Vương nhìn bầu trời, nơi đó có một đám mây trắng chầm chậm trôi.
Một lát sau, hắn ta đột nhiên mỉm cười, sau đó đi về phía xa xa!
Hết chương 3685.



Bạn cần đăng nhập để bình luận