Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1752: Vào hay không?

Vô Hy trầm mặc.

Hắn ta do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định không ra tay nữa. Sống hòa bình với Thiên Đạo thành đã là kết cục tốt nhất rồi! Bởi lẽ Thiên Ma tộc có thể không tổn thất về người!

Mặc dù giúp đỡ Diệp Huyền thì có thể có được một mối thiện duyên, thế nhưng cái giá của mối thiện duyên ấy có hơi lớn.

Lúc này, Lâm Ma xuất hiện bên cạnh Vô Hy, hắn ta quay đầu nhìn về phía chân trời và nói: “Hắn có thể thoát khỏi tay Đạo Chủ không?”

Vô Hy khẽ nói: “Khó lắm!”

Lâm Ma trầm mặc.

Đúng lúc ấy, ở phía chân trời xa xa bỗng có một tiếng nổ vang lên.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Vô Hy lập tức nhíu mày. Tiếng nổ đó truyền tới từ Thiên Ma tộc!

Bởi lẽ hắn biết mình không thể đánh lại được Đạo Chủ. Lúc này mà liều mạng đối đầu thì chẳng khác nào một tên ngu xuẩn! Phải biết rằng không chỉ có mình Đạo Chủ mà còn cả vô số cường giả Thiên Đạo tinh vực đang truy đuổi hắn!

Mục đích của hắn chính là cấm địa của Thiên Ma tộc!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền tăng tốc độ lên hết mức có thể.

Lần này, hắn sử dụng luôn cả Không Gian Đạo Tắc và Ác Ma Chi Dực. Không chỉ có vậy, hắn còn dùng cả thanh kiếm màu đen!

Vô Hy cảm thấy hơi lo lắng.

Đúng lúc đó, một luồng sức mạnh to lớn bỗng nhiên cuộn trào phía sau Diệp Huyền!

Diệp Huyền chạy trốn về Thiên Ma tộc!

Trước kia Vô Hy bảo hắn không nên tới cấm địa. Chắc chắn cấm địa đó là một nơi cực kì thần bí. Đương nhiên, hiện giờ hắn cũng đang làm liều trong lúc gấp gáp mà thôi, bởi lẽ hắn không có lựa chọn nào khác!



Cái tên này lại định làm gì đây không biết?

Đừng nói Diệp Huyền, dẫu có là A La thì cũng không thể đấu với cả Thiên Đạo thành được!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Lần này hắn đang liều mạng chạy trốn!

Hắn không dám nương tay chút nào!

Nếu có thể trở về Vô Biên Địa Hạ thành thì chắc chắn hắn sẽ về vì ở nơi đó có A La, có Tiểu Đạo, thế nhưng hiện giờ hắn không kịp về Vô Biên Địa Hạ thành.

Hắn tái mặt, quay người và vung kiếm!

Ở phía xa xa, Đạo Chủ chau chặt mày.

Có thể nói, nếu không có Tu Di Thuẫn và Chúc Long giáp thì ban nãy chắc chắn hắn không chết cũng sẽ bị trọng thương.

Nghĩ tới đây, sát ý trong mắt Nhậm Bình Sinh càng rõ ràng hơn. Tốc độ của hắn ta cũng tăng lên trông thấy.

Kiếm của Diệp Huyền chém xuống, một luồng sức mạnh to lớn kia lập tức bị kiếm quang của hắn chém vỡ. Cùng lúc đó, không gian khoảng vạn trượng bỗng hóa thành hư vô, còn hắn thì đã biến mất!

Đúng lúc ấy, tầng thứ chín bỗng lên tiếng: “Ngươi không thể chống lại được người này đâu!”

Uỳnh!

Diệp Huyền hỏi: “Ngươi có thể ra ngoài không?”

Tầng thứ chín nói: “Mượn thân thể của ngươi, ta cũng không đấu lại được hắn ta!”

Nghe vậy, Diệp Huyền vội vã nói: “Tiền bối, ngươi có thể giúp ta không?”

Ở cách đó vạn trượng, Diệp Huyền lau vết máu tươi bên khóe miệng, sau đó nhìn Tu Di Thuẫn trong tay. Lúc này, Tu Di Thuẫn của hắn đã nứt vỡ hoàn toàn, không chỉ Tu Di Thuẫn mà đến Chúc Long giáp trên người cũng tan nát. Mà bên dưới Tu Di Thuẫn, nhục thân của hắn cũng xuất hiện những vết nứt.

Ở phía xa xa, tốc độ của Diệp Huyền cũng tăng lên đến cực điểm. Chỉ một lát sau, hắn đã tiến vào Thiên Ma thành. Sau khi tới Thiên Ma thành, Diệp Huyền chạy thẳng đến cấm địa mà Vô Hy nói. Mà phía sau hắn, Nhậm Bình Sinh vẫn đang theo sát, hơn nữa còn càng lúc càng gần.

Sắc mặt Diệp Huyền sầm xuống, không biết đang nghĩ gì.

Nếu như cấm địa không có điểm đặc biệt nào thì hắn sẽ toi đời mất!

Thực lực của Đạo Chủ thực sự quá mạnh!

Quá yêu nghiệt!

Đây là chuyện không thể!

Hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại đỡ được đòn thứ hai của hắn ta.

Tầng thứ chín nói: “Ta mà cố ra ngoài là ngươi sẽ càng thảm hơn đấy!”

Diệp Huyền chau mày: “Ngươi nói như vậy là sao?”

Tầng thứ chín nói: “Ngươi là tháp chủ cơ mà! Nếu ta cố ý ra ngoài thì cái tháp sẽ trọng thương, còn ngươi thì sẽ thảm lắm! Ngươi hiểu chưa?”

Diệp Huyền thở dài một hơi, chỉ có thể gia tăng tốc độ.

Phía sau Diệp Huyền, tốc độ của Đạo Chủ cũng ngày một nhanh hơn.

Mà phía sau Đạo Chủ, sắc mặt Vô Hy cũng ngày càng khó coi. Bởi lẽ hắn ta biết được mục đích của Diệp Huyền!

Mục đích của hắn chính là đi tới cấm địa của Thiên Ma tộc!

Cái tên này muốn lợi dụng Thiên Ma tộc để giữ mạng!

Ở phía xa xa, một giọng nói bỗng vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ta biết ngươi muốn lợi dụng cấm địa của Thiên Ma tộc để bảo vệ mình, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, nơi đó không phải nơi mà ngươi có thể tới đâu. Nếu ngươi tới đó thì chắc chắn sẽ bỏ mạng!”

Đó là giọng nói của Vô Hy!

Diệp Huyền chau chặt mày, đang hơi do dự, bởi lẽ hắn biết Vô Hy không dọa mình!

Thế nhưng lúc này, hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác rồi!

Diệp Huyền không nghĩ ngợi nhiều nữa mà tăng tốc độ. Chỉ một lát sau, hắn đã đi tới trước một cánh cửa. Nhìn cánh cửa ấy, hắn chau chặt mày.

Đây là cấm địa mà Vô Hy nói nhỉ?

Đúng lúc ấy, giọng nói của Vô Hy lại vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ngươi đừng có làm liều. Nơi này đến cả Thiên Ma tộc ta còn chẳng dám lại gần, nếu ngươi vào đó thì thể nào cũng chết!”

Diệp Huyền siết chặt hai tay, sắc mặt u ám vô cùng.

Vào hay không vào đây?

Hắn không nghĩ ngợi nhiều nữa mà trực tiếp bước qua cánh cửa. Bởi lẽ phía sau lưng hắn, Nhậm Bình Sinh đã đuổi tới.

Thực ra hai người đuổi nhau từ bờ sông Giới Hà tới đây chỉ mất một khoảng thời gian ngắn. Mà trong khoảng thời gian ấy, Nhậm Bình Sinh đã ra tay với Diệp Huyền hai lần, song hắn đều chống đỡ được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận