Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3207: Quyết tâm

Đúng lúc ấy, hai mươi tám Thiên Sách Quân xuất hiện trước mặt hai người. Trong mấy người này còn có mười cường giả Đăng Thiên cảnh!

Mười người này đều có khí tức vô cùng lớn mạnh!

Ngoài ra còn có rất nhiều lão giả xuất hiện. Trong số những lão giả này, có khoảng sáu người là Đăng Thiên cảnh!

Những người này đều là những lão quái vật của Thượng Cổ Thiên Tộc!

Bọn họ không biết đã sống được bao nhiêu năm!

Cùng với sự xuất hiện của các cường giả, phía bên Diệp Huyền cũng xuất hiện vài người, nhưng không nhiều, bởi lẽ U Linh tộc đã đủ mạnh rồi. Hơn nữa chất lượng cường giả Đăng Thiên cảnh bên phía Diệp Huyền cũng cao hơn Thượng Cổ Thiên Tộc!

Nhất là bốn người Kiếm Tuyệt, bốn người này có thể một địch hai, một địch ba cũng được luôn ấy chứ!

Quá kinh khủng!

Đúng thế, nếu như đánh tiếp thì cả hai bên đều sẽ tổn thất nặng nề!

Diệp Huyền mỉm cười: "Cô nương, ban đầu lúc người của các ngươi đi tìm ta, ta đã nói là nhân quả của Diệp Thần đến đây là kết thúc, ta không muốn có bất cứ liên quan gì đến Thượng Cổ Thiên Tộc các ngươi! Thế nhưng ngươi biết người của các ngươi nói với ta thế nào không? Nói là ta nằm mơ đi!"

Diệp Huyền nhìn nữ tử đeo mặt nạ, nàng nói: "Chuyện đã đến nước này, tất cả cũng chỉ bởi một hiểu lầm! Diệp công tử, nếu như chúng ta cứ tiếp tục đánh thì cả hai bên đều sẽ tổn thất, ngươi thấy sao?"

Do đó, nàng không muốn đánh nữa.

Nếu như không có năm cường giả Đăng Thiên cảnh kéo chân hắn thì Thượng Cổ Thiên Tộc sẽ tổn thất nghiêm trọng!

Diệp Huyền quay đầu nhìn, lúc này Kiếm Minh, Chư Thiên phủ và Ngôn gia đã tổn thất khá nhiều người!

Ngoài ra, còn có Diệp Huyền!

Nói đoạn, hắn lại lắc đầu cười: "Cô nương, các ngươi muốn đánh thì đánh, không muốn đánh là không đánh nữa... Diệp Huyền ta không có mặt mũi vậy sao?"

Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ bên người Thiên Diệp đột nhiên nói: "Diệp công tử!"

Hiện giờ hắn là một sự tồn tại đặc biệt!

Thượng Cổ Thiên Tộc dù có thắng cũng thắng trong thê thảm!

Diệp Huyền trầm mặc.

Rất rõ ràng, họ muốn cầu hòa!

Hắn muốn đánh!

Nữ tử đeo mặt nạ nhìn hắn: "Diệp công tử, tiếp tục đánh thế này thì người của ngươi sẽ chết rất nhiều đó!"

Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ lại nói: "Diệp công tử, giờ dừng tay đều tốt với mọi người!"

Đúng lúc ấy, Kiều Ngữ ở phía không xa đột nhiên nói: "Cô nương, ngươi chắc chắn muốn cầu hòa sao?"

Hắn không muốn vì mình mà khiến Chư Thiên phủ, Ngôn gia tổn thất quá nhiều cường giả!

Một khi ngừng chiến, Thiên Hành Điện phải làm thế nào?

Bởi lẽ bọn họ không thể áp đảo Thượng Cổ Thiên Tộc!

Do đó, tuyệt đối không thể để hai bên đình chiến!

Thế nhưng nếu tiếp tục đánh, Kiếm Minh, Chư Thiên phủ và Ngôn gia đều sẽ chết rất nhiều người!

Thiên Diệp ở bên cạnh cũng nói: "Nhị tỷ, Kiều điện chủ nói có lí đấy. Nếu hiện giờ chúng ta bỏ qua cho hắn thì sau này chắc chắn hắn sẽ quay lại báo thù Thiên tộc chúng ta. Tới khi đó, tình cảnh của chúng ta còn khó khăn hơn bây giờ!"

Nữ tử đeo mặt nạ trầm mặc.

Nghĩ đến đây, Kiều Ngữ lại nói: "Cô nương, người này mới hơn hai mươi tuổi đã có thể miểu sát cường giả Đăng Thiên cảnh! Nếu như để hắn tiến bộ thêm, tới khi đó hắn vác kiếm đến Thượng Cổ Thiên Giới. Thử hỏi ai ở đây có thể ngăn cản được hắn? Theo như ta điều tra, người này có thù tất báo, dù hiện giờ ngươi và hắn đình chiến, sau này hắn chắc chắn vẫn sẽ báo thù Thượng Cổ Thiên Tộc thôi!"

Nhất là lúc này chắc chắn Thượng Cổ Thiên Tộc vẫn còn chiêu khác. Nếu tiếp tục đánh thì chắc chắn sẽ ngọc nát hương tan!

Phải biết rằng, hiện giờ Thiên Hành Điện đã ra khỏi Chư Thiên thành, liệu Thượng Cổ Thiên Tộc có thu nạp Thiên Hành Điện, cung cấp vĩnh sinh cho Thiên Hành Điện không?

Chắc chắn là không!

Hơn nữa, Thượng Cổ Thiên Tộc có khả năng sẽ thâu tóm Thiên Hành Điện luôn!

Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được, Chư Thiên phủ và Ngôn gia có vẻ không muốn đánh nữa!

Đương nhiên nàng ta cũng không muốn hai bên ngừng chiến!

Kiều Ngữ nhìn chằm chằm nữ tử đeo mặt nạ: "Người này là kì tài, nếu hôm nay để hắn đi, tương lai hắn sẽ phục thù, Thượng Cổ Thiên Tộc các ngươi có chịu được không?"

Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn Kiều Ngữ.

Nữ tử đeo mặt nạ trầm mặc.

Thực ra nàng cũng suy nghĩ về chuyện này rồi!

Nếu giờ mà đình chiến thì sau này Diệp Huyền sẽ báo thù. Tới khi ấy, Thượng Cổ Thiên Tộc còn gặp nguy cơ hơn bây giờ!

Nghĩ đến đây, nữ tử đeo mặt nạ bèn nhìn Diệp Huyền, ánh mắt lộ rõ sát ý.

Thế nhưng nàng vẫn hơi do dự.

Lúc này, Kiều Ngữ phía xa xa đột nhiên nói: "Thiên Hành Điện chúng ta sẵn sàng giúp Thiên tộc một tay!"

Dứt lời, nàng bèn xòe tay ra, một hắc điện nho nhỏ bay vụt lên.

Hoán tổ!

Uỳnh!

Một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên cuộn trào trên nền trời. Chỉ trong chốc lát, Thượng Cổ Thiên Tộc rung chuyển dữ dội.

Khí tức của cường giả trên Đăng Thiên cảnh...

Hoán tổ!

Sắc mặt Kiều Ngữ u ám, ánh mắt tràn ngập vẻ quyết tuyệt.

Nếu Thiên Hành Điện cử một vị cường giả siêu cấp ra, Thượng Cổ Thiên Tộc chắc chắn sẽ hạ quyết tâm.

Mà nàng ta cũng đã nhận ra, thực ra Thượng Cổ Thiên Tộc rất muốn giết Diệp Huyền, thế nhưng lại không muốn ngọc nát hương tan.

Làm vậy có hơi mạo hiểm!

Nhưng nàng ta không còn lựa chọn nào khác rồi!

Như nàng ta biết, nếu hiện giờ Diệp Huyền và Thượng Cổ Thiên Tộc đình chiến, vậy thì người thảm nhất sẽ là Thiên Hành Điện của nàng ta và Thần Cung.

Không những không vớt vát được chút lợi ích nào, ngược lại còn bị mất địa bàn ở Chư Thiên thành.

Hơn nữa, để giữ mạng, Thiên Hành Điện rất có khả năng sẽ trở thành thế lực phụ thuộc vào Thượng Cổ Thiên Tộc.

Sao nàng ta cam tâm cho được?

Hơn nữa, không chỉ Thượng Cổ Thiên Tộc, Thiên Hành Điện cũng sợ sau này Diệp Huyền sẽ phục thù!

Đừng nói sau này, giờ nàng ta cũng đã sợ rồi!

Do đó, chỉ có giết Diệp Huyền thì Thiên Hành Điện mới có đường sống.

Đương nhiên, nàng ta cũng biết, tiên tổ nhà mình có thể sẽ quen biết phụ thân của Diệp Huyền. Thế nhưng theo nàng ta, tiên tổ nhà mình chắc chắn sẽ đứng về phía nàng ta!

Thực ra nàng ta cũng không thể không làm như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận