Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3036: Ngươi nhìn ta làm gì

Thấy tiểu gia hỏa thu con cự long lại, sắc mặt bạch phát lão giả phía xa xa khó coi vô cùng. Hắn ta nhìn thanh sam nam tử, phẫn nộ nói: "Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?"

Thanh sam nam tử cười nói: "Ta chỉ muốn thương lượng!"

Bạch phát lão giả gân cổ lên quát: "Thương lượng con mẹ nhà ngươi!"

Nụ cười của thanh sam nam tử tắt ngúm. Ngay sau đó, thanh kiếm trong tay hắn ta bay đi.

Sắc mặt bạch phát lão giả tái mét, hắn ta lập tức đánh mạnh một quyền về phía trước!

Uỳnh!

Một quyền này khiến cả Vô Biên thành rung chuyển!

Vụt!

Đúng là thâm sâu khó lường!

Trong mắt hắn ta tràn ngập nỗi sợ!

Đây là miểu sát!

Khoảnh khắc ấy, bạch phát lão giả cũng hoang mang!

Không có một chút sức đánh trả nào!

Cường giả Bán Bộ Ý cảnh có thể tung hoành ở vũ trụ!

Dưới ánh mắt của mọi người, thanh kiếm kia cắm thẳng vào ngực bạch phát lão giả, sau đó ghim hắn ta lên tường.

Giờ đây hắn ta mới nhận ra mình không phải đối thủ của nam nhân trước mắt này!

Một cường giả Bán Bộ Ý cảnh lại không có sức trở tay khi đứng trước thanh sam nam tử kia!

Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi!

Cảm giác này nàng mới chỉ thấy trên người chủ nhân năm xưa. Có điều, dù là chủ nhân thì e rằng cũng không phải đối thủ của thanh sam nam tử!

Thực lực của thanh sam nam tử này vượt xa hắn ta.

A Mệnh cũng nhìn chằm chằm thanh sam nam tử. Có vẻ như thanh sam nam tử còn mạnh hơn nàng tưởng rất nhiều!

Đúng lúc ấy, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện. Nam tử trung niên nhìn thanh sam nam tử rồi chắp tay nói: "Dương tông chủ, chuyện này là lỗi của Vô Biên thành chúng ta, ta thay mặt thành chủ xin lỗi ngươi, mong Dương tông chủ lượng thứ..."

Mấy năm nay hắn ta đã quen với sự vô địch, thế nên gần như chẳng coi ai ra gì!

Tuy nhiên lúc này, hắn ta đã biết mình gặp trúng đối thủ rồi!

Đến cơ hội luân hồi cũng không có!

Hắn ta đã bị diệt trừ!

Nam nhân này không sợ nhân quả sao?

Vụt!

Nhị Nha và Tiểu Bạch cũng yên lặng!

Thanh sam nam tử đột nhiên rút kiếm ra.

Lúc này, một hắc bào lão giả đột nhiên xuất hiện. Hắc bào lão giả cung kính hành lễ: "Dương tông chủ..."

Dương ca tức giận không phải chuyện đùa đâu!

Hai tiểu gia hỏa này không dám nghịch ngợm nữa.

Nam tử trung niên còn chưa kịp phản ứng thì đầu của hắn ta đã bay đi!

Diệp Huyền liếc nhìn thanh sam nam tử, hắn có thể cảm nhận được cha mình đã thực sự tức giận!

Chỉ bởi câu mắng chửi của bạch phát lão giả kia...

Bà nội của hắn ấy hả?

Bị diệt trừ ngay lập tức!

Đúng là quá tuyệt tình!

Chuyện này thực sự phải tuyệt tình vậy sao!

Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ nghiêm nghị trong mắt mọi người đã biến thành sợ sệt!

Lời còn chưa nói hết, đầu hắn ta cũng đã lìa khỏi cổ.

Máu tươi bắn tung tóe!

Lại là miểu sát!

Bầu không khí lặng ngắt như tờ.

Miểu sát hai cường giả Bán Bộ Ý cảnh liên tiếp!

Đây đúng là tổn thất nghiêm trọng đối với Vô Biên thành!

Thực sự là tổn thất lớn!

Thế gian đâu có nhiều cường giả ở cấp bậc như thế!

Mà lúc này, Vô Biên thành lại tổn thất mất hai người!

Một vài người đã rời đi!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt những người bán hàng trên đường lập tức trở nên khó coi. Giết cường giả Bán Bộ Ý cảnh mà như giết chó vậy!

Lại một cường giả Bán Bộ Ý cảnh nữa bị giết chết!

Tòa đại điện phía xa xa đổ sụp. Ngay sau đó, một cái đầu đầy máu bay lên!

Dứt lời, kiếm của hắn ta bèn bay đi.

Thanh sam nam tử nhìn về phía giọng nói, hắn ta cười: "Ra chịu chết đi!"

Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Ngươi biết không? Thực ra chủ nhân của tòa thành này đã để ý nơi này từ lâu. Có điều, nàng ta không ra mặt, ngươi có biết tại sao không?"

Diệp Huyền nói: "Muốn thăm dò thực hư về ngươi?"

Thanh sam nam tử lắc đầu cười: "Bọn họ nhìn trúng tiểu gia hỏa của chúng ta rồi! Muốn mượn cớ gây sự, sau đó danh chính ngôn thuận cướp tiểu gia hỏa của chúng ta!"

Tiểu gia hỏa!

Diệp Huyền liếc nhìn tiểu gia hỏa màu trắng. Hóa ra tiểu gia hỏa này mới là đầu sỏ!

Hắn lắc đầu cười: "Ta còn tưởng danh tiếng của ngươi rất lớn, không ai dám chọc vào chứ!"

Thanh sam nam tử cười nói: "Bình thường ta khiêm tốn lắm!"

Diệp Huyền: "..."

Đúng lúc ấy, một giọng nói bỗng vang lên trong thành: "Dương tông chủ, chuyện này là do Vô Biên thành chúng ta làm chưa tới nơi tới chốn!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Ngươi muốn nói đạo lí, song bọn họ thì không! Mà bây giờ bọn họ lại muốn, song ngươi thì không muốn nữa!"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền, cười bảo: "Ngươi có suy nghĩ gì không?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Hơi hơi!"

Diệp Huyền đi tới bên cạnh thanh sam nam tử, khẽ nói: "Tức giận hả?"

Bởi lẽ ai cũng biết, bạch phát lão giả này chắc chắn sẽ chết!

Không đúng, cộng thêm bạch phát lão giả bị ghim trên tường kia nữa thì phải là ba người!

Bọn họ không dám giữ bảo vật kia nữa!

Coi như của đi thay người!

Lúc này, thanh sam nam tử đột nhiên nói: "Khoan đã!"

Vẻ mặt mấy người kia sựng lại.

Thanh sam nam tử liếc nhìn tiểu gia hỏa màu trắng: "Trả lại cho bọn họ!"

Tiểu gia hỏa màu trắng chớp mắt, nàng quay đầu nhìn Diệp Huyền.

Mí mắt Diệp Huyền giật giật.

Đậu má, ngươi nhìn ta làm gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận