Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3741. Cược một ván!



Chương 3741. Cược một ván!




Vô liêm sỉ!
Không thể không nói, mọi người đều sững sờ!
Đây là đại lão Vô cảnh?
Sao mà vô liêm sỉ thế này?
Vạn Đạo Minh nhìn Diệp Huyền, nhất thời cạn lời.
Sao cái tên này đạt Vô cảnh được vậy?
Sao chẳng có tí xíu tác phong của cường giả Vô cảnh vậy?
Lúc này, Diệp Huyền đưa mọi người rời đi.
Vạn Đạo Minh đột nhiên nói: “Diệp trưởng lão!”
Diệp Huyền dừng bước, hắn quay người nhìn Vạn Đạo Minh, Vạn Đạo Minh cười nói: “Tỉ thí không?”
Tỉ thí!
Nghe vậy, vẻ mặt các cường giả Vạn Đạo Tông và Đạo Linh Cung bèn thay đổi!
Phải biết rằng, mặc dù ba thế lực bọn họ cũng luôn xảy ra tranh chấp, thế nhưng không đến mức cường giả Vô cảnh phải đại chiến!
Mà hiện giờ Vạn Đạo Minh lại khiêu chiến với Diệp Huyền!
Điều này có nghĩa là hai bên đều liều mạng!
Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Huyền.
Diệp Huyền có đồng ý không?
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Diệp Huyền khẽ cười: “Vậy thì tỉ thí!”
Thực ra sau khi đạt đến Vô cảnh, hắn cũng muốn xem thực lực cường giả Vô cảnh thế nào!
Vạn Đạo Minh khẽ gật đầu, hắn ta xòe tay ra, sau đó phất tay. Chỉ trong chốc lát, thời không giữa hắn ta và Diệp Huyền bắt đầu trở nên mờ ảo. Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền và Vạn Đạo Minh đã tiến vào thời không thần bí.
Hai người đều là Vô cảnh, nếu như đánh nhau ở Dị thế giới thì sẽ khiến nơi đây sụp đổ mất!
Vạn Đạo Minh nhìn Diệp Huyền: “Chưa từng gặp kiếm tu là Vô cảnh đâu!”
Dứt lời, hắn ta xòe tay phải. Ngay sau đó, tay phải hắn ta bùng cháy. Chỉ trong chốc lát, cả cánh tay hắn ta biến thành một cánh tay lửa!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên biến mất!
Vụt!
Một đường kiếm quang chém về phía Vạn Đạo Minh.
Vạn Đạo Minh giơ tay lên chắn.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang và hỏa quang đồng thời bùng nổ. Mà ngay sau đó, một nắm đấm đã bay tới trước mặt Diệp Huyền. Sức mạnh to lớn khiến thời không xung quanh Diệp Huyền vỡ vụn!
Mà lúc này, cơ thể Diệp Huyền dần trở nên mờ ảo!
Uỳnh!
Một quyền này rơi vào không trung, còn Diệp Huyền thì đã lùi đi vài trăm trượng.
Vạn Đạo Minh ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, hắn ta vừa ngẩng đầu thì một đường kiếm quang đã chém đến!
Vạn Đạo Minh híp mắt lại, giơ tay lên chắn.
Vụt!
Hắn ta bị chém bay đi vài trăm trượng, còn chưa dừng lại thì một đường kiếm quang đã bay đến!
Đôi mắt Vạn Đạo Minh ánh lên vẻ lạnh lùng, hắn ta giơ tay phải túm về phía trước. Cái túm này nhắm thẳng vào Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền. Thế nhưng ngay sau đó, vẻ mặt hắn ta thay đổi. Hắn ta vội vàng buông tay, nhưng vẫn hơi muộn. Nửa bàn tay của hắn ta đã bi cắt đi!
Mà lúc này, Thanh Huyền Kiếm đã quay lại tay Diệp Huyền!
Vạn Đạo Minh nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay đối phương: “Kiếm tốt đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngọn lửa của ngươi cũng không tồi!”
Vừa rồi Thanh Huyền Kiếm chém vài đường vào ngọn lửa kia nhưng ngọn lửa chỉ nhạt đi chút ít chứ không hề bị Thanh Huyền Kiếm chém tan linh trí!
Vạn Đạo Minh liếc nhìn Diệp Huyền: “Tiếp thêm một quyền của ta đi!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên bước lên phía trước một bước. Ngay sau đó, hắn ta đánh một quyền về phía Diệp Huyền.
Uỳnh!
Một quyền này đánh ta, ngọn lửa trên tay hắn ta bỗng hóa thành một quyền ấn và bay đi. Quyền ấn đi đến đâu là thời không sụp đổ đến đấy!
Ở phía xa xa, vẻ mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh. Hắn sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm hóa thành một cái khiên và chắn trước mặt hắn.
Lúc này, quyền ấn đã tới!
Uỳnh!
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, cái khiên đã chặn đứng quyền ấn kia. Có điều, thời không giữa Diệp Huyền và cái khiên cũng bắt đầu sụp đổ!
Vạn Đạo Minh nhìn chằm chằm cái khiên trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta không ngờ thanh kiếm này còn có thể thay đổi hình dạng, điều quan trọng nhất là cái khiên này là kiên cố như vậy!
Biến thái!
Vạn Đạo Minh xòe tay ra, ngọn lửa kia quay về lòng bàn tay hắn ta. Mà lúc này, ngọn lửa kia đã nhạt đi một chút!
Kiếm của Diệp Huyền có thể ảnh hưởng đến linh trong ngọn lửa của hắn ta!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Nào, đỡ một kiếm của ta đi!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, hắn xuất hiện trên đỉnh đầu của Vạn Đạo Minh, hắn rút kiếm ra chém mạnh xuống!
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Dốc hết sức vào Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Mà lúc này, hắn cũng không biết mình đã xếp chồng bao nhiêu đường kiếm!
Khoảnh khắc Diệp Huyền xuất kiếm, thời không xung quanh hắn và Vạn Đạo Minh lập tức đen ngòm. Ngay sau đó, thời không sục sôi, những luồng sức mạnh to lớn không ngừng lan tràn ra xung quanh!
Vẻ mặt Lý Cảnh bèn tái đi, hắn ta và mọi người nhanh chóng lùi lại!
An Liên Vân nhìn chằm chằm thời không đen ngòm kia, không biết nàng đang nghĩ gì.
Hồi lâu sau, Diệp Huyền và Vạn Đạo Minh xuất hiện trước tầm mắt của mọi người. Lúc này, Vạn Đạo Minh chỉ còn một cánh tay. Không chỉ có vậy, cả người hắn ta đầy rẫy những vết kiếm chém, ngọn lửa trong tay hắn ta cũng chỉ còn lại một chút.
Diệp Huyền thì chẳng bị làm sao cả!
Hết chương 3741.



Bạn cần đăng nhập để bình luận