Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3337: Cổ tinh vực

Tiểu An siết chặt tay, trong mắt là vẻ khó tin: "Tiên nhân, ngươi đưa ta đi thật sao?"

Diệp Huyền gật đầu, hắn mỉm cười: "Đúng vậy!"

Tiểu An run rẩy nói: "Nhưng... nhưng ta không có thiên phú gì cả!"

Sở dĩ nàng thấy khó tin là bởi nơi này thỉnh thoảng cũng có vài tiên nhân đến. Những tiên nhân đó sẽ đưa vài người đi, có điều đều là những người có thiên phú tốt!

Chỉ cần được đưa đi là chẳng khác gì nghịch thiên cải mệnh!

Còn nàng thì chưa bao giờ dám nghĩ đến điều ấy!

Diệp Huyền khẽ xoa đầu Tiểu An: "Không cần phải thiên phú gì cả, ngươi đi theo ta, ta sẽ cho ngươi một chỗ nương thân!"

Tiểu An vội vàng quỳ xuống dập đầu: "Cảm ơn tiên nhân, cảm ơn..."

Nàng không cầu xin Diệp Huyền đưa theo ca ca của nàng, bởi nàng biết mình không có tư cách ấy!

Diệp Huyền mỉm cười: "Hắn ta đã khỏi rồi!"

Cũng không đơn giản đâu!

Tiểu An nhìn hắn với vẻ hơi căng thẳng!

Nghe vậy, Diệp Huyền không khỏi sững sờ, hắn xoa đầu Tiểu An, lắc đầu cười: "Tiểu nha đầu thông minh!"

Tiểu An do dự một lát rồi gật đầu: "Được! Diệp Huyền ca ca..."

Diệp Huyền lại đỡ nàng dậy: "Nhưng chúng ta sẽ không đưa ca ca của ngươi theo!"

Tiểu An lập tức muốn quỳ xuống nhưng Diệp Huyền đã ngăn lại.

Tiểu nha đầu này nhận ra rằng hắn có sát tâm với nam tử trẻ tuổi kia!

Tiểu An liếc nhìn hắn rồi thấp giọng nói: "Tiên nhân giữ lại mạng cho hắn ta đã là tốt lắm rồi!"

Không lâu sau, Diệp Huyền đi ra.

Tiểu An chớp chớp mắt: "Hiện giờ đi luôn sao?"

Diệp Huyền quay người đi vào trong phòng. Tiểu An muốn đi theo song lại do dự, cuối cùng vẫn không đi vào!

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi muốn tạm biệt ca ca ngươi không?"

Diệp Huyền nhìn nàng: "Sau này không cần quỳ với chúng ta. Tỷ tỷ này tên là Đạo Nhất, ta là Diệp Huyền, ngươi có thể gọi nàng là tỷ tỷ, gọi ta là ca ca, hiểu chưa?"

Diệp Huyền mỉm cười, nói: "Chúng ta đi thôi!"

Diệp Huyền nhìn ấn kí hình hoa sen kia, hắn hỏi: "Đây là gì"

Nói đoạn, hắn bèn dẫn Tiêu An đi về phía xa.

Diệp Huyền như biến thành một hỏa nhân!

Nói đoạn, nàng quay người kéo tay Diệp Huyền, nhưng lại bất giác rụt về.

Lúc này trên trán Diệp Huyền đổ đầy mồ hôi!

Tiểu An trầm mặc một hồi rồi nhìn vào trong phòng, nàng nói: "Ca, sau này ta không chăm sóc ngươi được nữa! Ngươi phải tự bảo trọng đấy!"

Đến ý thức cũng bị diệt trừ ấy chứ!

Nếu không có huyết mạch chi lực thì hắn đã toi đời rồi!

Khoảnh khắc vừa rồi suýt chút nữa hắn đã bị thiêu thành tro!

Diệp Huyền kéo tay nàng, mỉm cười: "Đi thôi!"

Đúng lúc ấy, huyết mạch chi lực trong cơ thể Diệp Huyền đột nhiên bùng phát!

Uỳnh uỳnh!

Huyết mạch chi lực của hắn ép ngọn lửa kia ra khỏi cơ thể hắn, còn ngọn lửa kia thì quay trở lại lòng bàn tay của Tiểu An.

Đúng lúc ấy, hắn bỗng nhíu mày, vội lật lòng bàn tay của Tiểu An ra, lòng bàn tay của nàng có một ấn kí hình hoa sen màu đen.

Uỳnh!

Diệp Huyền khẽ vuốt ve ấn kí hình hoa sen ấy. Đúng lúc này, có dị biến xảy ra. Đầu ngón tay hắn bỗng cháy lên, ngay sau đó một ngọn lửa lan ra toàn thân hắn!

Tiểu An lắc đầu: "Không biết nữa! Bọn họ nói đó là vết bớt!"

Lúc này, sắc mặt Tiểu An cũng trở nên tái nhợt, nàng sợ hãi nói: "Diệp Huyền ca ca... ta..."

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Ta không sao!"

Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn ấn kí hình hoa sen trong lòng bàn tay Tiểu An!

Mẹ kiếp!

Tiểu An này không phải người tầm thường đâu!

Đạo Nhất ở bên cạnh đột nhiên lắc đầu: "Ngươi đúng là một tên biến thái!"

Diệp Huyền nhìn Đạo Nhất: "Ý ngươi là gì hả!"

Đạo Nhất hơi cạn lời: "Ta nhận ra muội muội ngươi đều không phải người bình thường! Dù có là muội muội kết nghĩa!"

Diệp Huyền: "..."

Bọn họ rời khỏi tiểu viện.

Hắn không dám nắm tay phải của Tiểu An. Ngọn lửa đó khiến hắn hơi kiêng dè!

Nói đoạn, hắn bèn đi tới bên cạnh Tiểu An, nắm tay nàng rời đi.

Diệp Huyền mỉm cười: "Chúng ta đi thôi!"

Tiểu An chớp mắt, nàng không hiểu lắm.

Diệp Huyền cười ha ha: "Đương nhiên! Biết đâu sau này ngươi còn bảo vệ ta ấy chứ!"

Nàng trầm giọng nói: "Cái này không đơn giản!"

Diệp Huyền gật đầu.

Với thực lực hiện giờ của hắn khó có gì có thể đả thương hắn, nhưng cái thứ vừa rồi suýt chút nữa đã miểu sát hắn!

Quá biến thái!

Hiện giờ Diệp Huyền cũng thấy hơi hoảng!

Đạo Nhất trầm giọng nói: "Hiện giờ ngươi định làm thế nào?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Còn làm thế nào được nữa? Đương nhiên là đưa nàng ta theo rồi! Sau này có cơ hội gặp Thanh Nhi thì nhờ Thanh Nhi giúp đỡ! Thân thế của Tiểu An chắc chắn không hề đơn giản!"

Đạo Nhất nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: "Chỉ có thể làm vậy thôi!"

Lúc này, Tiểu An đột nhiên nói: "Diệp Huyền ca ca... ngươi vẫn đưa ta theo chứ?"

Lúc này, Đạo Nhất đột nhiên ngồi xuống, nàng nắm lấy tay Tiểu An. Lúc này, ấn kí hình hoa sen kia đã trở lại bình thường, không có bất cứ khí tức nào!

Có phải hắn nên tìm thêm vài muội muội không?

Hắn chọn bừa một muội muội, sau đó muội muội này lại không hề tầm thường...

Thế nhưng trùng hợp vậy sao?

Chắc chắn Tiểu An không phải người bình thường!

Lúc này hắn cũng phải cạn lời!

Trên đường đi, Tiểu An không ngừng giới thiệu Cổ tinh vực cho Diệp Huyền và Đạo Nhất!

Trong Cổ tinh vực cũng có một vài thế lực!

Trong đó có một thế lực tên là Thiên Môn. Đây là thế lực mạnh nhất của Cổ tinh vực!

Theo lời Tiểu An nói thì Thiên Môn này có rất nhiều người biết bay...

Có điều khi Chiến Các và Tiểu Động Thiên chọn chiến trường là nơi này, những thế lực kia lập tức chuyển đi!

Rất rõ ràng, bọn họ sợ bị liên lụy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận