Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1524: Vô Địch Tông

Ngông cuồng!

Đây là cảm giác của Diệp Huyền lúc này!

Không thể không nói, người khắc chữ này đúng là ngông cuồng.

Một kiếm trong tay, vạn thế vô địch, chuyên trị không phục!

Ngông cuồng như thế nào mới dám khắc như thế?

Lúc này, Võ Thắng Nam đang đứng bên cạnh đột nhiên nói: "Không biết người khắc chữ là ai lại có tâm tư phóng khoáng như thế."

Diệp Huyền gật đầu, hắn cũng có chút hiếu kỳ, hiếu kì người khắc chữ này là ai!

Lúc này, Võ Thắng Nam lại nói: "Trên đường đi đến cửa này có một đạo kết giới, rất mạnh, Võ quốc ta không dám phá."

Diệp Huyền kinh ngạc: “Kiếm Giới?"

Liên Thiển nói: "Có thể! Nhưng mà cần ngươi phối hợp!"

Diệp Huyền hỏi: “Sao vậy?”

Diệp Huyền nói: "Ngươi có thể giải trừ không?"

Nói xong, hắn kêu Liên Thiển ra.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, định ra tay nhưng Liên Thiển lại lắc đầu ngăn cản hắn.

Nói xong, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đến?"

Diệp Huyền nói: "Cứ việc phân phó!"

Liên Thiển xuất hiện, sau đó nàng quan sát trước mặt một chút, rất nhanh, sắc mặt đã trở nên nặng nề hẳn.

Diệp Huyền gật đầu: “Được!"

Liên Thiển gật đầu: “Người bố trí Kiếm Giới này có trình độ kiếm đạo cực cao, rất mạnh!"

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Diệp Huyền lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Liên Thiển nói khẽ: "Đây là lấy kiếm làm ranh giới, dùng kiếm bày ra kết giới!"

Bên cạnh, Võ Thắng Nam đột nhiên nói: "Không hổ là Đạo tắc mà tiên tri sáng tạo ra, quả nhiên lợi hại!"

Liên Thiển đột nhiên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa đã ở xa hơn trăm trượng, mà lúc này, bốn phía xung quanh nàng đột nhiên xuất hiện từng đạo kiếm quang, những kiếm quang này giăng khắp nơi, tựa như một tấm lưới chém tới Liên Thiển.

Diệp Huyền dừng lại, nhìn chằm chằm vào Liên Thiển, lúc này, hai tay Liên Thiển đột nhiên gảy một cái, không gian xung quanh chợt rung chuyển, mà những kiếm quang xung quanh lại mờ đi trong nháy mắt.

Không gian trước mặt nàng bị xé nứt ra, mà đúng lúc này, xung quanh đột nhiên xuất hiện từng đạo kiếm khí, những kiếm khí này bao phủ lấy nàng trong chớp mắt!

Diệp Huyền lập tức búng tay một cái, Thiên Tru kiếm bay đến trước mặt Liên Thiển, tay phải Liên Thiển nắm chặt Thiên Tru kiếm rồi cắm xuống trước mặt.

Nói xong, nàng trực tiếp về bên trong Giới Ngục tháp.

Võ Thắng Nam lắc đầu: “Mới vừa bắt đầu thôi!"

Ầm!

Diệp Huyền cười nói: "Đúng là rất lợi hại!"

...

Bên trong tinh không, một giọng nói kinh hãi đột nhiên vang lên: “Tình huống có biến! Thông tri cho quốc chủ!"

Hai người vừa mới đi vào thì mảnh tinh không này trực tiếp tối sầm xuống, mà những cường giả Võ quốc xung quanh đều bị đánh phải liên tục lùi nhanh lại mấy vạn trượng!

Diệp Huyền đang định nói thì lúc này, Liên Thiển ở phía xa đột nhiên nói: "Cho ta mượn Thiên Tru kiếm!"

Diệp Huyền nhìn Võ Thắng Nam: “Chúng ta đi thôi!"

Võ Thắng Nam gật đầu, hai người tới trước cánh cửa màu đen, Diệp Huyền quan sát cánh cửa màu đen một chút, sau đó nói: "Đi thôi!"

Nói xong, hắn và Võ Thắng Nam tiến vào trong cánh cửa đó.

Vù!

Liên Thiển trả Thiên Tru kiếm cho Diệp Huyền: “Nơi này không đơn giản, cẩn thận chút, ta đỉ nghỉ một chút!"

Mà lúc này, Liên Thiển cũng xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và Võ Thắng Nam, lúc này, sắc mặt nàng tái nhợt, hiển nhiên vừa rồi nàng đã tiêu hao rất nhiều!

Diệp Huyền kinh hãi, hắn vừa định động thủ, mà đúng lúc này, không gian chỗ Liên Thiển rung chuyển kịch liệt, ngay sau đó, những kiếm khí đó bắt đầu biến mất từng chút một, chỉ chốc lát sau, tất cả kiếm khí đã biến mất sạch!

Không biết qua bao lâu, Diệp Huyền và Võ Thắng Nam xuất hiện ở trên một đỉnh núi, cách trăm trượng trước mặt bọn họ có một cung điện màu đen, mà sau cung điện này còn có vài chục tiểu điện.

Đây là một tông môn!

Diệp Huyền nhìn Võ Thắng Nam đang đứng bên cạnh, nàng nói khẽ: "Ta đã mất liên hệ với cường giả Võ quốc, cẩn thận chút!"

Diệp Huyền nhíu mày: “Đã mất liên hệ?"

Võ Thắng Nam gật đầu, nàng nhìn lướt qua bốn phía: “Hoàn toàn mất liên hệ, nơi này có chút quỷ dị!"

Diệp Huyền nghiêm mặt nói: "Có phải có cường giả trông coi chỗ này, muốn chờ người đến đoạt xá hay không?"

Võ Thắng Nam nhìn Diệp Huyền: “Ngươi rất biết tưởng tượng!"

Nói rồi, nàng đi đến cung điện nơi xa.

Tại chỗ, Diệp Huyền nhún vai, sau đó đi theo, chỉ chốc lát sau, hai người đã tới trước cung điện đó, ở trên đại điện có khắc ba chữ lớn đen nhánh: Vô Địch tông!

Vô Địch tông?

Nhìn thấy ba chữ này, Diệp Huyền lập tức im lặng, phách lối như vậy sao?

Võ Thắng Nam nói khẽ: "Tông môn này rất đặc biệt!"

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng là rất đặc biệt! Võ cô nương, ngươi biết Vô Địch tông này không?"

Võ Thắng Nam lắc đầu: “Chưa từng nghe qua!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Nói như vậy, tông môn này hoặc là rất yếu, hoặc là có niên đại cực kỳ lâu, còn trước cả Võ quốc ngươi!"

Võ Thắng Nam nhìn vào chỗ sâu trong cung điện nơi xa, nói khẽ: "Cẩn thận chút!"

Diệp Huyền gật đầu: “Chúng ta vào xem!"

Nói xong, hắn định đi vào, mà đúng lúc này, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, ngay sau đó, hắn bỗng nhiên rút kiếm chém một nhát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận