Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 954: Thần Quốc!

Diệp Huyền suy nghĩ mới nói:

- Các người có thiện ý như vậy ta cũng hơi giật mình!

Nam Cung Uyển cười nói:

- Diệp thành chủ nói đùa, ngươi dám một thân một mình đến Quần Quốc ta đã chứng minh dũng khí của mình rồi. Nếu ngươi nguyện ý thì có thể cùng ta đi thăm thú vài nơi, nếu không thì ngươi có thể tự động rời đi, chúng ta không ngăn trở!

Diệp Huyền hỏi:

- Vì sao?

Nam Cung Uyển trừng mắt:

- Không vì sao cả!

- Đa tạ Diệp thành chủ đã khen, mời đi theo ta!

Trên đường phố, hắn phát hiện thi thoảng kỵ binh lại đi ngang qua, trên người họ đều mang mùi sát khí rất mạnh! Mà khi đi qua Nam Cung Uyển họ đều dừng lại, ngồi trên lưng ngựa hơi cúi cúi người, mà nàng ta cũng sẽ cúi chào lại.

- Nam Cung cô nương cười thật đẹp!

Diệp Huyền đi theo.

Nam Cung Uyển mỉm cười, nụ cười như hoa đào nở rộ, rất đẹp.

Nam Cung Uyển cười nói,:

Diệp Huyền yên lặng một lát, sau đó gật đầu:

Diệp Huyền hỏi:

Diệp Huyền chân thành nói:

- Vậy làm phiền Nam Cung cô nương.

Nói xong nàng đưa tay ra hiệu mời, rồi đi vào trong thành.

Diệp Huyền gật nhẹ, nói:

Nam Cung Uyển cười nói:

- Nam Cung cô nương, thiên tài Thần tộc có nhiều chứ?

- Dường như thân phận Nam Cung cô nương cũng không phải hạng thường!

- Khá là gần bệ hạ, ngươi hiểu mà!

- Ở Thần Quốc ta có một bảng tên là bảng Thần Võ, trên đó có danh sách mười người, có thể coi là lợi hại nhất trong thế hệ trẻ tuổi của đất nước.

- Xin lắng tai nghe.

- Cầm đao?

- Cũng tạm.

Diệp Huyền nhíu mày:

Nam Cung Uyển gật đầu:

- Vì nàng ta không đánh bại được người thứ mười trên bảng chứ sao.

Nam Cung Uyển nói:

- Không trong thần bảng? Vì sao?

Diệp Huyền nói:

Diệp Huyền gật đầu, hắn miêu tả thiếu nữ cưỡi ngựa đã đại chiến với mình một thoáng trước đó.

Sau đó Nam Cung Uyển cười nói:

- Người Diệp công tử đề cập chắc là Tả Tịnh, cô nàng thuộc Đao Tông, nhưng không ở trong thần bảng.

Nam Cung Uyển đáp:

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền:

- Ta nhớ là có một nữ tử cầm đao, tuổi không lớn lắm, cô nàng xếp thứ mấy?

Diệp Huyền hỏi:

Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền trở nên ngưng trọng. Thực lực nàng ta mà còn chưa có tư cách lên thần bảng, không phải cô nàng trước mắt đang dọa mình đó chứ?

Dường như biết Diệp Huyền nghĩ gì, Nam Cung Uyển cười nói:

- Trong thành có một vị đang ở trên thần bảng, lát nữa dẫn Diệp công tử đi mở mang kiến thức một chút vậy!

Diệp Huyền gật đầu:

- Được!

Rất nhanh, Nam Cung Uyển dẫn Diệp Huyền đi tới trước một học viện.

Thương Hải thư viện!

Nam Cung Uyển và Diệp Huyền vừa vào cửa sân trước, một người đàn ông trung niên đã ra đón. Ông ta hơi hơi thi lễ với Nam Cung Uyển:

- Ra là Nam Cung quốc sĩ giá lâm, không tiếp đón từ xa, mong được lượng thứ!

Lúc còn ở Thanh thành, hồi còn nhỏ hắn cũng phải đọc sách học chữ mà.

- Có thể Nam Cung cô nương hiểu sai rồi! Bên kia chúng ta có rất ít học viện nhưng không phải là không đọc sách, chẳng qua không có coi trọng như bên mấy người thôi.

Diệp Huyền cười nói:

- Sao có thể vậy chứ? Một con người chỉ biết chú tâm tu luyện mà không đọc sách thì dù có mạnh cỡ nào thì cũng chỉ là binh quèn ở phương diện tư tưởng tinh thần thôi!

Nam Cung Uyển lắc đầu:

- Đúng!

Nói xong nàng dẫn Diệp Huyền đi về phía thư viện. Trước mặt ba người là một con đường nhỏ, uốn lượn theo một ngọn núi. Ba người cứ lẳng lặng đi.

Trên đường cứ có học sinh ngang qua đều hành lễ với Tô học sĩ và Nam Cung Uyển.

Nàng ta chợt hỏi:

- Diệp công tử, ở bên ngài có học viện không?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút và đáp:

- Hình như là không có!

Nam Cung Uyển nhìn Diệp Huyền:

- Bên ngài chỉ chú trọng tu luyện thôi ư?

Diệp Huyền gật đầu:

- Mời Diệp thành chủ!

Nam Cung Uyển nhìn sang Diệp Huyền:

- Đương nhiên là tiện, hai vị, mời!

Tô học sĩ cười nói:

- Tô học sĩ khách sáo rồi! Lần này ta tới là dẫn vị Diệp thành chủ này tới thăm Thương Hải thư viện một chút, không biết hiện tại quý viện có tiện không?

Nam Cung Uyển hoàn lễ:

Nam Cung Uyển gật đầu nhẹ rồi bảo:

- Nếu Thần Quốc chúng ta sang bên ngươi chắc chắn phải mở thêm thư viện, để mọi người không chỉ tu luyện mà còn có thể đọc sách nữa!

Diệp Huyền cười nói:

- Nam Cung cô nương nói vấn đề xâm lược mà nghiêm trang đại nghĩa đến vậy sao?

Nam Cung Uyển đáp:

- Diệp công tử, bên các người đã lạc hậu rồi, mà còn quá lạc hậu. Chúng ta qua đó cũng không phải chuyện xấu!

Diệp Huyền nói:

- Sẽ có rất nhiều người chết.

Nam Cung Uyển đáp:

- Chiến tranh chắc chắn sẽ có thương vong, nhưng lại tạo phúc thiên thu muôn đời!

Diệp Huyền nhìn Nam Cung Uyển:

- Trang Tử không phải cá sao biết được niềm vui của cá? Có lẽ hòa bình mới là thứ bên kia coi trọng hơn.

Nam Cung Uyển cười nói:

- Chúng ta nhận được tin rằng bên các ngươi có rất nhiều người muốn chuẩn bị tiên hạ thủ vi cường chủ động tấn công Thần Quốc ta thì có!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Chủ động tấn công?

Nam Cung Uyển cười nói:

- Ngươi xem, các ngươi cũng không thích hòa bình đến thế. Nếu như bên các ngươi đủ thực lực thì ta nghĩ hẳn đã sớm mang người đến giết Thần Quốc ta rồi!

Nói xong cô khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng nói:

- Vũ tụ hỗn độn rất lớn, bốn hoang giới, vô số thế lực, mà những thế lực này tranh đấu lâu dài, mỗi năm chết mất bao nhiêu người ngươi có biết không? Nếu Thần Quốc ta có thể thống nhất được vũ trụ hỗn độn thì mọi người sống chung hòa bình, cạnh tranh công bằng chẳng phải là tốt hơn sao?

Diệp Huyền gằn giọng:

- Đó là xâm lược!

Nam Cung Uyển cười nói:

- Nếu bên các người ra tay trước thì sao?

Diệp Huyền trầm mặc một lát mới đáp:

- Vậy giết chúng trước đi! Hãy nhớ, phải giết chết cái tên dẫn đầu Trật tự minh kia, ta cũng ngứa mắt chúng lâu rồi!

Nam Cung Uyển:

“...”

Diệp Huyền cũng không nói dối!

Hắn đi vào Thần Quốc là có hai nguyên nhân. Đầu tiên, hắn không thể không đến. Bởi vì hắn không đến, cái đám Tinh chủ kia chắc chắn sẽ nhằm vào hắn và Thần Võ thành. Mà nguyên nhân thứ hai là hắn biết đạo lý: tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không- . Nếu như nhóm thế lực Trật Tự Minh và Đường tộc cùng với Yêu tộc đều bị diệt, Thần Võ thành cũng toi. Thế nên hắn mới quả quyết lựa chọn cùng chống lại Thần Tộc.

Thế nhưng!

Nếu như đám Trật Tự Minh nổi lên lòng tham, muốn phản công Thần Tộc, vậy hắn tuyệt đối không làm! Hắn sẽ không để cho nhân dân Thần Võ thành bị người ta khi nhục, và hắn cũng sẽ không chủ động đi xâm lược kẻ khác.

Nam Cung Uyển hơi hơi ngẩn người, rõ ràng nàng không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ nói như vậy!

Một lát sau, Nam Cung Uyển cười khẽ:

- Diệp công tử. . . Ngươi có hơi đặc biệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận