Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1487: Thí Linh

Rầm rầm rầm rầm!

Không gian bốn bề xung quanh và mặt đất bắt đầu rung chuyển kịch liệt. Còn những đường hắc đao kia thì không thể ngăn cản bước chân của Tu La kị binh. Bọn họ xông lên, khí thế ngút trời, chớp mắt đã tới trước mặt bạch phát lão giả kia. Vẻ mặt bạch phát lão giả trở nên hung tợn, hắn ta giơ tay trái ra: “Ngự!”

Dứt lời, tấm gương màu trắng trên tay trái của hắn ta bỗng bay ra. Ngay sau đó, có một cái khiên bằng ánh sáng chắn ngay trước mặt lão giả.

Đúng lúc ấy, đội Tu La kị binh đã tới.

Ầm ầm!

Khiên ánh sáng rung chuyển kịch liệt và nứt vỡ!

Đúng lúc đó, thống lĩnh đội Tu La kị binh bỗng nhảy lên, hai tay hắn ta siết chặt đao và bổ xuống: “Tu La Trảm!”

Thanh đao hạ xuống.

Hắn ta chính là Nguyên Linh – tộc trưởng hiện tại của Phệ Linh tộc!

Thí Linh – đạo binh của Phệ Linh tộc!

Lúc này, ở phía chân trời bỗng truyền đến một tiếng cười khinh miệt: “Đồ sát ư? Trừ tiên tri ra thì trên thế gian này còn ai có thể đồ sát Phệ Linh tộc chúng ta?”

Dứt lời, trên ngọn núi phía xa xa bỗng vang lên một tiếng gào thét. Ngay sau đó, đội kị binh cầm thương, trên người mặc áp giáp màu trắng xông lên!

Thống lĩnh Tu La kị binh giơ tay trái lên, cái đầu nhuốm đầy máu tươi đang nằm trong tay hắn ta. Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, hai mắt đỏ lên: “Đồ sát!”

Không phân cao thấp!

Vụt!

Số người của bọn họ không nhiều, chỉ khoảng hơn một trăm người nhưng bọn họ lại có khí tức không hề kém hơn so với Tu La kị binh. Rất nhanh sau đó, hai đội kị binh bắt đầu giao đấu với nhau!

Dứt lời, hắn ta bèn tiên phong xông ra ngoài!

Khiên ánh sáng của bạch phát lão giả kia lập tức tan tành. Ngay sau đó, bạch phát lão giả còn chưa kịp phản ứng lại thì một đường đao xoẹt qua, đầu của hắn ta bay ra ngoài!

Nguyên Linh liếc nhìn đội Tu La kị binh ở bên dưới, hắn ta khẽ mỉm cười: “Nào, để Phệ Linh tộc chúng ta lĩnh giáo thực lực trong truyền thuyết của đội Tu La kị binh!”

Rất rõ ràng, Diệp Linh tộc cũng không muốn liều mạng với Tu La Nữ Đế!

Dứt lời, một nam tử trung niên khoác trường bào trắng tinh xuất hiện giữa không trung.

Diệp Linh nhìn Nguyên Linh và nói: “Ta dùng cả quãng đời còn lại, cố gắng hết sức để hủy diệt Phệ Linh tộc các ngươi!”

Bọn họ vừa mới ra tay đã khiến trời đất rung chuyển!

Trên không trung, Nguyên Linh thu hồi ánh mắt. Hắn ta liếc nhìn Diệp Linh, đoạn cười nói: “Tu La Nữ Đế, ngươi làm như vậy thì chỉ có khiến cả hai bên đều chịu thiệt thôi!”

Người này chính là Nguyên Linh!

Ầm ầm!

Nguyên Linh không đối đầu trực tiếp với đòn tấn công này, hắn ta tránh đi rồi lùi lại phía sau khoảng trăm trượng. Thế nhưng khi hắn ta vừa mới dừng lại thì Diệp Linh lại xuất hiện trước mặt hắn ta. Giây tiếp theo, nàng phất tay phải, Tu La thích bèn xông lên phía trước: “Hoàng Tuyền Diệt!”

Nguyên Linh nhìn Diệp Linh đang xông lên phía trước, hắn ta nở nụ cười lạnh lùng: “Muốn diệt Phệ Linh tộc chúng ta ư? Chỉ với ngươi? Đúng là nực cười!”

Lúc này, bỗng Diệp Linh lại nói: “Phá!”

Dứt lời, nàng bèn hóa thành một đường hắc quang và bay ra ngoài. Không gian đã bị Tu La thích phá vỡ, giờ đang có một luồng khí tức lớn mạnh bao vây lấy Nguyên Linh.

Cái ấn trên đỉnh đầu Nguyên Linh nổ tung, còn Nguyên Linh thì lập tức lùi về phía sau cả ngàn trượng. Mà sau khi dừng lại, hắn ta bỗng thấy lồng ngực đau nhói, máu tươi cũng tràn ra!

Rầm!

Nói đoạn, nàng bèn xách Tu La thích di chuyển về phía trước.

Nói đoạn, hắn ta phất tay áo.

Dứt lời, Tu La thích rung chuyển kịch liệt, một luồng sức mạnh cực lớn trực tiếp tuôn trào khỏi nó.

Hai mắt Nguyên Linh híp lại, hắn ta chắp hai tay lại rồi noi: “Linh Hư Ấn Thủ!”

Dứt lời, trên đỉnh đầu hắn ta bỗng xuất hiện một cái ấn mờ ảo. Khi cái ấn đó hiện ra, Tu La thích của Diệp Huyền trực tiếp ngăn chặn lại luồng sức mạnh ấy!

Cả bầu trời như tối đi, một tiếng nổ vang lên giữa tầng mây. Rất nhanh sau đó, có một bóng người lùi mạnh về phía sau!

Bên trong đường hắc quang ấy chính là Tu La thích!

Mà lúc này, đường hắc quang kia lại tới trước mặt Nguyên Linh.

Nguyên Linh nhìn Diệp Linh ở phía không xa, ánh mắt hắn ta bắt đầu trở nên nặng nề. Thực lực của Diệp Linh mạnh hơn hắn ta tưởng.

Nguyên Linh ngẩng đầu nhìn Diệp Linh ở phía đằng xa. Tu La Nữ Đế này có Tu La thích trong tay, thực lực đúng là quá khinh khủng!

Tu La thích!

Tu La thích được quốc chủ làm vì những tộc nhân trong Tu La tộc, có thể dung hòa với người Tu La tộc, cũng chỉ có người Tu La tộc mới có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của món đồ này!

Ở phía xa xa, Diệp Linh chầm chậm bước về phía Nguyên Linh. Xung quanh người nàng đang không ngừng lan tỏa khí tức, bên trong luồng khí tức ấy còn ngập tràn sát khí!

Nguyên Linh đột nhiên bước lên phía trước một bước, hắn ta chầm chậm nhắm hai mắt lại, sau đó hai tay bắt đầu di chuyển. Rất nhanh sau đó, linh khí bốn bề lập tức hội tụ về phía hắn ta với một tốc độ cực nhanh. Dần dần, trên đỉnh đầu hắn ta có một khí ấn màu trắng.

Tụ Linh ấn!

Lúc này, Nguyên Linh bỗng mở mắt. Ngay sau đó, cả người hắn ta xông ra ngoài. Khoảnh khắc ấy, có rất nhiều linh khí bao vây lấy hắn ta. Tới khi hắn ta đến được trước mặt Diệp Linh thì Tụ Linh ấn trên đầu hắn ta bỗng rung lên!

Diệp Linh không hề né tránh, nàng xòe tay ra, Tu La thích đột nhiên bay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận