Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3225: Phiền phức nhỏ

Mí mắt Diệp Huyền giật. Đúng là hắn không nhận ra!

Ấy thế mà nữ tử này đã hơn bốn trăm năm tuổi rồi cơ à!

Đương nhiên, tuổi tác với người tu luyện cũng chẳng có nghĩa lí gì cả.

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn nghiêm túc nói: "Gia Hòa cô nương, tâm pháp này của nhà các ngươi có giới hạn trên quá thấp, dẫn đến việc ngươi tu luyện cả bốn trăm năm mới đạt được Hư Vô cảnh!"

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền: "Giới hạn trên thấp?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng vậy! Gia Hòa cô nương, dưới tình huống thông thường, nếu ngươi tu luyện tâm pháp của Dương gia chúng ta, hiện giờ có lẽ ngươi đã lên Đăng Thiên cảnh rồi."

Gia Hòa liếc nhìn tâm pháp trong tay, sau đó: "Diệp công tử có thể nói tại sao giới hạn trên của tâm pháp này lại thấp không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Gia Hòa cô nương, ta thấy chúng ta nói vấn đề này cũng chẳng có ý nghĩa gì! Ta biểu diễn kiếm pháp ta tự sáng tạo ra cho ngươi tại đây luôn là ngươi hiểu!"

Trông thấy đường kiếm ấy, sắc mặt Gia Hòa lập tức trở nên nghiêm nghị: "Cái này..."

Diệp Huyền gật đầu: "Đương nhiên! Bây giờ khắp thiên hạ ngoài ta ra còn có ai có thể sáng tạo ra kiếm kĩ lợi hại như vậy?"

Một kiếm ấy khiến vạn vật sụp đổ!

Gia Hòa trầm giọng nói: "Diệp công tử, kiếm kĩ này là do ngươi sáng tạo ra thật ư?"

Một đường kiếm quang xé gió bay đi. Chỉ trong chốc lát, tinh vực tĩnh lặng phía xa xa đã bị hủy diệt!

Trước mặt Diệp Huyền, Gia Hòa nhìn hắn chằm chằm: "Ta đã đánh giá thấp Diệp công tử rồi!"

Nói đoạn, hắn bèn rút kiếm đâm mạnh về phía trước.

Gia Hòa: "..."

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Vụt!

Diệp Huyền nhìn nàng, hắn mỉm cười: "Gia Hòa cô nương thấy thế nào?"

Ban đầu nàng còn tưởng mặc dù Diệp Huyền ở Đăng Thiên cảnh, song đấy là hắn dùng một vài bí pháp mới lên được Đăng Thiên cảnh!

Tinh vực vốn đã hoang tàn kia bị hủy diệt một lần nữa, cuối cùng hóa thành hư vô!

Không thật!

Bên trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp lắc đầu: "Ôi mặt mũi! Mặt mũi! Đúng là không biết xấu hổ! Từ trước đến nay, tiểu tháp ta chưa bao giờ gặp ai mặt dày vô liêm sỉ như thế này..."

Không thể không nói, lúc này trong lòng nàng chấn kinh vô cùng!

Diệp Huyền bật cười ha ha: "Thật ra cũng bình thường thôi! Ta còn có kiếm kĩ mạnh hơn nữa kìa!"

Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Gia Hòa cô nương, ngươi thấy kiếm kĩ của ta thế nào?"

Diệp Huyền giơ thanh kiếm trong tay lên: "Đường kiếm vừa rồi, ta chỉ dùng ba phần sức mạnh thôi đấy. Nếu như ta dốc hết sức thì he he..."

Thế nhưng khi trông thấy đường kiếm ban nãy của Diệp Huyền, nàng thật sự kinh ngạc!

E là đường kiếm kia có thể miểu sát cả cường giả Tuyệt Trần cảnh!

Đây là suy nghĩ ban đầu của nàng!

Gia Hòa: "..."

Diệp Huyền bật cười ha ha: "Tuyệt Trần cảnh? Cũng chỉ như con kiến mà thôi!"

Nghĩ đến đây, nàng nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, ban nãy nếu ngươi dốc sức trong đường kiếm kia thì ngươi có giết được cường giả Tuyệt Trần cảnh không?"

Thiếu niên trước mắt này lại có kiếm kĩ tuyệt thế như vậy... Thiên phú kinh khủng như thế này là điều mà nàng chưa từng thấy!

Gia Hòa trầm mặc.

Ba phần lực!

Nếu cái tên này không nói dối thì kiếm kĩ kia quá khủng bố rồi!

Gia Hòa trầm giọng nói: "Rất mạnh!"

Gia Hòa chớp chớp mắt: "Ghê gớm vậy sao?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng vậy! Cực kì mạnh, chỉ là giờ không thể thi triển thôi, bởi vì ta mà thi triển sẽ khiến cả tinh hà biến thành hư vô, vũ trụ cũng sẽ sụp đổ!"

Gia Hòa nhìn hắn: "Còn có mạnh hơn nữa ư?"

Bên trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp lại lắc đầu: "Tiểu chủ đã phiêu đến mức sắp không nhận ra mình nữa rồi! Ta cảm giác sắp có chuyện lớn xảy ra..."

Hai người tiếp tục đi về phía trước.

Trên đường, sắc mặt Gia Hòa nghiêm nghị vô cùng.

Nàng thấy hơi bị đả kích!

Người so sánh với người, đúng là tức muốn chết!

Nàng đã tu luyện vài trăm năm mới lên đến Hư Vô cảnh, mà người ta chỉ dùng hai mươi mấy năm đã đạt được rồi!

Hơn nữa, hắn còn sở hữu kiếm kĩ kinh hãi thế tục như vậy chứ!

Yêu nghiệt!

Đúng là yêu nghiệt!

Trực giác mách bảo rằng có vẻ không hề đơn giản!

Diệp Huyền thấy hơi do dự.

Nói đoạn, nàng bèn hóa thành một đường lưu quang và tiến vào Thời Gian Truyền Tống Trận.

Gia Hòa mỉm cười: "Với chúng ta mà nói thì khá lớn, nhưng với Diệp công tử mà nói thì chắc không lớn đâu! Chúng ta đi thôi!"

Diệp Huyền không nhịn được hỏi: "Gia Hòa cô nương, phiền phức của các ngươi thực sự rất lớn sao?"

Gia Hòa bỗng chỉ vào lốc xoáy màu đen phía xa xa: "Diệp công tử, đây là Thời Gian Truyền Tống Trận, xuyên qua trận này là chúng ta tới nơi!"

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Chỉ cần không quá nhiều là được!"

Thực ra hắn khá muốn tiếp xúc với cường giả Tuyệt Trần cảnh!

Trong khoảng thời gian này, hắn đã tiến bộ rất lớn, cường giả Đăng Thiên cảnh không còn thỏa mãn được hắn nữa rồi!

Dẫu sao thì hiện giờ hắn đã có thể miểu sát cường giả Đăng Thiên cảnh!

Chỉ khi đánh nhau với cường giả Tuyệt Trần cảnh mới thú vị!

Lúc này, Gia Hòa đột nhiên hỏi: "Diệp công tử, kể cả cường giả Tuyệt Trần cảnh cũng không uy hiếp gì đến ngươi đâu nhỉ?"

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Cũng không có uy hiếp gì quá lớn, tại sao Gia Hòa cô nương đột nhiên lại hỏi vấn đề này?"

Gia Hòa khẽ mỉm cười: "Chỉ là ta tò mò thôi, không có ý gì khác!"

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn thở phào một hơi.

Gia Hòa mỉm cười: "Thì là các thế lực đều sẽ có một cường giả Tuyệt Trần cảnh! Đương nhiên, với Diệp công tử mà nói thì cũng không là gì cả!"

Diệp Huyền nắm ngay được trọng điểm, hắn nhìn Gia Hòa: "Gia Hòa cô nương, không nhiều mà ngươi nói là bao nhiêu?"

Không ít!

Gia Hòa nói: "Không nhiều lắm, nhưng cũng không ít!"

Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: "Gia Hòa cô nương, cường giả Tuyệt Trần cảnh chỗ các ngươi có nhiều không?"

Gia Hòa thở dài một hơi, ở chỗ nàng, nàng cũng được coi là một yêu nghiệt. Thế nhưng lúc này, nàng bỗng nhận ra, so với Diệp Huyền thì nàng kém hơn rất nhiều!

Một lát sau, Diệp Huyền lắc đầu cười, cha hắn đã nói rồi cơ mà!

Chỉ là một phiền phức nhỏ thôi!

Phiền phức nhỏ!

Diệp Huyền bật cười ha ha, hắn hóa thành một đường kiếm quang rồi tiến vào Thời Gian Truyền Tống Trận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận