Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1508: Trận pháp lợi hại

Võ Thắng Nam nói khẽ: "Lý Mộ Bạch không giết được Nữ Đế, nếu như ta giết Diệp Huyền, chắc chắn Nữ Đế sẽ điên cuồng trả thù Võ quốc ta, Võ quốc ta mặc dù không sợ nàng nhưng cũng không nhất định phải làm như vậy, bởi vì nếu như Nữ Đế trả thù Võ quốc ta, người vui vẻ nhất chính là Phệ Linh tộc bọn họ."

Lão giả gật đầu: “Lần này Phệ Linh tộc xuất thế, bọn họ nói mục tiêu của mình chính là thư ốc đó nhưng mà theo tình hình trước mắt thì tính toán của bọn họ không chỉ có như vậy."

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Vạn Duy thư viện, trong mắt có một tia phức tạp: “Năm đó, ai dám coi thường Vạn Duy thư viện? Mà bây giờ, Phệ Linh tộc này lại quang minh chính đại nhắm vào thư ốc đó."

Võ Thắng Nam nói: "Thịnh cực tất suy!"

Lão giả gật đầu: “Mặc dù bây giờ thư viện không còn được như lúc trước nhưng ta nghĩ hẳn là Phệ Linh tộc này cũng không dám tiêu diệt Vạn Duy thư viện thật! Dù sao thì vị phu tử đó vẫn còn, hơn nữa bên trong thư viện còn có một đại trận!"

Trảm Nhân đại trận!

Ngũ Duy vũ trụ đệ nhất trận!

Cho dù là lục đại siêu cấp cường giả đương thời cũng không dám nói mình có thể đỡ được một trảm này, bởi vì đó là do tiên tri để lại!

Mà hướng nàng đi chính là hướng tới Vạn Duy thư viện!

Hắn chỉ có thể về Vạn Duy thư viện bởi vì hắn cách Phù Văn tông quá xa!

Lão giả khẽ gật đầu, lặng lẽ thối lui.

Diệp Huyền một đường phi nước đại, rất nhanh, hắn đã về tới Vạn Duy thư viện.

Lão giả gật đầu: “Đã hiểu. Chỉ là nếu như Phệ Linh tộc này diệt thư viện và Diệp Huyền thật thì sao?"

Mà khi nhìn thấy Diệp Huyền, sắc mặt Trương Văn Tú trầm xuống.

Võ Thắng Nam nhìn về phía Vạn Duy thư viện, nói khẽ: "Không thể để cho Tu La quốc quật khởi, cũng không thể để Diệp Huyền và Vạn Duy thư viện mở thư ốc đó ra, nhưng càng không thể để Phệ Linh tộc sử dụng chúng ta như quân cờ được!"

Khi trở lại Vạn Duy thư viện, sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống.

Võ Thắng Nam nói khẽ: "Nếu như bọn họ có thể giết được Tu La Nữ Đế và phu tử, đồng thời phá đại trận đó... vậy thì người chết kế tiếp chính là chúng ta. Lão sư, vận dụng tất cả lực lượng trong nước ta để điều tra Phệ Linh tộc, ta muốn biết cường giả của bọn họ bây giờ còn lại bao nhiêu, nhất định phải thăm dò ra được thực lực chân chính của bọn họ."

Nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi!

...

Diệp Huyền nhìn thoáng qua nam tử trung niên đó, sau đó nhìn về phía Trương Văn Tú, nhếch miệng cười một tiếng: “Văn Tú cô nương, ta muốn đọc sách."

Tại chỗ, Võ Thắng Nam quay người rời đi.

Trương Văn Tú mặt không cảm xúc: “Ngươi cứ nói thẳng là mình bị đuổi giết cho nên muốn tìm một chỗ tị nạn không được hay sao?"

Giờ khắc này, ở phía trên thư viện có một tên nam tử trung niên đang giằng co với Trương Văn Tú!

Lúc này nhìn thấy hắn ở Vạn Duy thư viện cũng không phải là chuyện tốt gì!

Mà cường giả Vạn Duy thư viện cũng nhao nhao xuất hiện, nhưng cả về chất lượng và số lượng của bọn họ đều chênh lệch rất lớn với Phệ Linh tộc.

Nam tử trung niên lắc đầu cười một tiếng: “Có một chút như vậy!"

Diệp Huyền đột nhiên giơ ngón tay cái lên: “Chửi hay lắm! Chửi quá khéo! Quá ngoa!”

Cách đó không xa, nam tử trung niên đó nhìn về phía Diệp Huyền: “Không ngờ ngươi còn chạy về được!"

Trên không trung, nam tử trung niên tên là Nguyên Thắng đột nhiên cười nói: "Nếu như Văn Tú cô nương muốn bảo vệ Diệp Huyền, vậy hôm nay Phệ Linh tộc ta mạo phạm rồi!"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền biến sắc, trận pháp của Phệ Linh tộc này nhiều không hợp thói thường!

Trận pháp!

Vừa nói dứt câu, bốn bạch bào lão giả chợt xuất hiện sau lưng hắn ta, bạch bào lão giả không biết đang đọc cái gì mà rất nhanh, sắc trời đột nhiên tối sầm xuống, mà ở sâu trong tinh không đột nhiên xuất hiện bảy ngôi sao!

Diệp Huyền cười nói: "Rất thất vọng?"

Trương Văn Tú lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền: “Ngươi câm miệng cho ta!"

Diệp Huyền vội vàng ngậm miệng, hắn nhìn ra được bây giờ tâm tình của nữ nhân này đang rất không tốt, tốt nhất là đừng có trêu chọc nàng!

Dù sao, bây giờ hắn cũng không còn chỗ nào để đi, chỉ có thể ở lại trong Vạn Duy thư viện!

Lúc này, nam tử đeo cổ cầm trên lưng và chúng cường giả Phệ Linh tộc xuất hiện ở trên bầu trời Vạn Duy thư viện.

Trương Văn Tú cười nói: "Nguyên Thắng, trước khi nói chuyện ngươi có thể suy nghĩ một chút được không? Các ngươi giết hắn, mục tiêu tiếp theo không phải sẽ là Vạn Duy thư viện chúng ta sao? Ngươi có thể đừng khiến cho ta cảm thấy Phệ Linh tộc ngươi là một đám thiểu năng nữa được không?"

Trên không trung, nam tử trung niên đó nhìn về phía Trương Văn Tú, cười nói: "Văn Tú cô nương, hôm nay chúng ta chỉ có một mục đích đó chính là giết Diệp Huyền, nếu như ngươi không xuất thủ, sau khi chúng ta giết hắn xong sẽ lập tức rời đi, nói được là làm được!"

Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì những cường giả trước đây của Vạn Duy thư viện đều chưa trở về!

Hình như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyền hỏi: “Liên Thiển cô nương, có Đạo tắc loại hình trận pháp không?”

Liên Thiển nói: "Có!"

Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Ai?"

Liên Thiển nói: "Tầng tám, nàng ta rất biết bày trận, có một nửa đại trận trong thư viện đều là do nàng ta hoàn thành, rất lợi hại!"

Diệp Huyền hỏi: “Bây giờ nàng ta đang ở đâu?"

Liên Thiển nói: "Không biết ở nơi nào!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, bên trong tinh không, bảy ngôi sao đột nhiên bộc phát ra bảy chùm sáng chói lại, bảy chùm ánh sáng này từ bên trong tinh không giáng thẳng xuống, uy áp mạnh mẽ trực tiếp bao phủ toàn bộ Vạn Duy thư viện.

Sắc mặt Diệp Huyền thay đổi!

Trận pháp này còn mạnh hơn hắn tưởng tượng!

Hắn nhìn về phía Trương Văn Tú cách đó không xa, Trương Văn Tú mặt không cảm xúc: “Xuất trận!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận